-Đừng có vùi đầu học như vậy. Phải biết lo cho sức khoẻ của mình chứ. Cậu bệnh thì khổ.
Tôi không trả lời. Người kia nhìn tôi một lúc, thở dài nói:
-Tôi hiểu cậu đang nghĩ gì. Cậu không nên quá để ý đến vấn đề này, không cần quan tâm người khác nói gì. Chỉ cần chúng ta vui vẻ là được. Đứa nói dám nói xấu cậu tôi sẽ xử lý nó.
-Hay tôi học tệ một chút, hai chúng ta sẽ ngang bằng nhau là được.-cô nhóc có chút đùa giỡn nhéo cánh tay tôi.
-Thôi đi. Tôi không muốn làm "hồng nhan hoạ thuỷ", làm cho thành tích của cậu đi xuống. Mọi người sẽ khinh bỉ tôi.
Tôi thoải mái cười, trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, cũng bắt đầu đùa cợt:
-Vũ, tôi học dở như vậy, hay tôi nghỉ học nhé? Sau này cậu nuôi tôi đi.
-Đấy đấy đấy. Cách đây không lâu còn nói muốn làm trụ cột gia đình, để cho tôi ở nhà hưởng thụ. Bây giờ lại bảo tôi nuôi? Cưng tiếp tục mơ đi.
-Hà Vũ, tôi vô dụng như vậy, cậu có đá tôi không?-tôi ôm eo người kia làm nũng.
-Tôi tốn rất nhiều công sức, tiền của mới thu phục được cậu, làm sao nói bỏ liền bỏ? Còn nữa, không cho phép cậu coi thường bản thân. Rõ chưa?-Vũ bỗng nhiên nghiêm mặt nói.
-Biết rồi.
************************
Trước phòng thi, tên Sang lo lắng đi đi lại lại, chăm chỉ cầm cuốn tập xem lại bài, sau đó đột nhiên bay về phía này nắm vai tôi gào thét:
-Nhưng tôi đã đói tới mức chân tay bủn rủn rồi, không còn sức đi mua nữa. Nếu vẫn không được ăn nữa tôi sẽ chết mất.-tôi giả vờ đáng thương kéo tay cô ấy.
-Cậu đừng có xạo nữa. Lười thì cứ nói thẳng đi.
Vũ lẩm bẩm nói, nhưng vẫn bẻ cho tôi nửa khúc bánh. Tôi cười híp mắt nhận lấy, hôn lên má cô nhóc một cái như để cảm ơn, sau đó hài lòng thưởng thức khuôn mặt đỏ ửng của người kia.
-Ngọt ngào quá nha.-một giọng nói của ai đó chợt vang lên. Là tên Sang lắm chuyện đó.
-Phải đó phải đó. Nhìn hai người làm tui thấy tủi thân quá đi.-Diễm cũng kịp thời chen vào phụ họa.
Tôi không nói gì, nghe bạn gái của mình nhẹ nhàng mở miệng:
-Thôi, hai người cho tôi xin đi. Làm như hai người không ngọt ngào ấy. Suốt ngày cứ dính lấy nhau, có kẻ ngốc mới nhìn không ra có "gian tình".
Thoáng nhìn thấy mặt hai tên "phá đám" kia đỏ hết lên, tôi liền không khách khí cười lớn.