Tôi Sợ Gió Thổi Bay Mất Em

Chương 12



Sáng hôm sau.

Cốc... Cốc.... Cốc. -Tiếng gõ cửa vang lên ngày càng dồn dập

Nó đang quấn mình trong chiếc chăn màu hồng nhạt lười biếng nói vọng ra: -"" Mẹ cứ xuống trước đi, 5" nữa con sẽ xuống sau.""

Bên ngoài vẫn còn tiếng gõ cửa, nó bực mình bò ra khỏi chiếc chăn. Mắt nhắm mắt mở nó đi ra khỏi phòng.

Bực bội nói: -"" Con đã bảo choooo.........."" - Nó không thể nói hết câu bởi người đứng trước mặt không phải mẹ nó mà là hắn. Trong vô thức nó đã nghĩ đây là nhà nó và người gõ cửa không ai khác là mẹ nó, nhưng nó đã nhầm, nhầm toàn tập luôn.

Giờ đây nó đã ý thức được mọi chuyện, nó sực nhớ khó khăn lắm hôm qua nó mới xin được cái chân làm đồ ăn sáng cho hắn, thế mà hôm nay nó lại dậy muộn nghĩ đến đây nó không dám nghĩ tới nữa. Nó cứ như vậy đứng ngẩn ra không biết làm thế nào nữa.

-"" Còn đứng ngây ra đó, nhanh thay đồ rồi còn đi học. Tôi đợi cô ở ngoài xe. "" - Hắn dựa ha tay vào lan can tầng 2 nói

Lời của hắn như một lời cảnh tỉnh đối với nó, nhanh như tia chớp nó lao vào phòng thay đồ.

***

10" sau tại sân dinh thự nhà hắn.

Nó xuất hiện với bộ đồng phục nữ sinh kèm với hài búp bê màu hồng, toát lên vẻ thanh tao, đẹp đẽ.

- "" Xin lỗi anh, tôi....,"" - LẦn này cũng vậy nó chưa kịp nói hết câu đã bị hắn ngắt lời.

-"" Ở đó mà dài dòng, không muốn muộn học thì lên xe.""

Nó cúi xuống nhìn chiếc đồ Hublot Big bang diamond màu bạc trắng của hắn. Sắc mặt nó tái mét, thốt lên: "" - Đã 7h rồi, muộn học rồi, phải làm sao đây.""

Đối nghịch với khuân mặt tái mét của nó, hắn rất thản nhiên mở cửa chiếc BMW X6 ngồi vào ghế lái nói vọng ra:

-"" Có lên không thì bảo.""

-"" Có,.... có, tôi lên ngay"" - Giờ trông nó thật giống con lật đật.

***

Tại cổng trường Trung An nơi hắn & nó theo học.

Thấy hắn bảo vệ chạy ra mở cổng, cúi chào. Thấy hành động kì lạ của bảo vệ, nó nghi hoặc quay ra nhìn chằm chằm hắn, như đòi lời giải thích.

-"" Không phải nhìn tôi thế, họ chỉ nghe lệnh của hiệu trưởng thôi.""

- "" À đúng rồi, anh là cháu hiệu trưởng cơ mà, đi học muộn chắc không bị phạt đâu nhỉ. "" - Nó vui vẻ nói

- "" Tất nhiên....... là có. Hiệu trưởng là người công tư phân minh mà. Cô nhìn kìa vừa nhắc đến hiệu trưởng đã xuất hiện rồi kìa"".

Hiệu trưởng của trường Trung An là người nghiêm túc, nổi tiếng tài giỏi lên mới giữ được chức hiệu trưởng ngôi trường nổi tiếng bậc nhất Trung Quốc.

Nó vào được trường này bởi mẹ nó là giáo viên giạy tiếng pháp của trường. Tất nhiên hắn vào được trường là điều dễ dàng bởi cha hắn là cổ đông lớn của trường. Nói cách khác ngôi trường này đào tạo những thiếu gia, tiểu thư những nhân tài yêu tú nhất cho gia đình hắn.

Để không bị đàn tiếu, không lộ thân phận * của hắn,kỉ cương không bị lơi lỏng hiệu trưởng đành phải xử phạt hắn như người bình thường.

Hiệu trưởng tiến gần tới chỗ nó. Lên tiếng trước:

- "" Ken sao hôm nay cậu đi học muộn vậy? Khiến tôi khó xử quá."" - Hiệu trưởng có vẻ rất đau đầu về việc của hắn, không phạt không được, mà phạt cũng không xong.

- "" Ông cứ làm đúng chức trách của mình. Đây là chuyện nhỏ không cần thông báo cho cha tôi đâu."" - Hắn nói chuyện với hiệu trưởng bằng giọng của một người rất hiểu biết.

Nó chỉ biết lúp đằng sau hắn, như con chim non lúp sau chim mẹ.

- "" Cậu không hộ danh là hậu duệ của...., Giờ hai người ra gặp ban sử phạt của đoàn trường nhận hình phạt đi. Làm xong nhanh rồi còn vào lớp học tiếp. "" - Hiệu trưởng nhìn thấy hắn nhíu mắt cũng, không nói dám nói tiếp. Bởi thân phận của hắn là một điều cơ mật tối cao liên liên quan đến đất nước. Ông liền đổi chủ đề.

-"" Dạ vầng chúng em biết rồi, chúng em sẽ hoàn thành xong nhiệm vụ"" - Nó lễ phép nói với thầy.

Nói xong nó thấy hắn đã đi, chạy lon ton theo hắn

-"" Này, đợi tôi làm gì mà đi nhanh quá vậy.... Chờ tôi với.""- Nó vừa chạy theo hắn vừa hét.

Hắn nghe thấy, nghe rất rõ nhưng không trả lời, quay lại nhìn nó rồi dửng dưng đi tiếp. Trên khóe môi nhếc- hắn cười cười một cách vô thức, bản thân hắn cũng không hiểu nổi hắn lại cười. Hắn vỗn dĩ lạnh lùng, à không hắn được đào tạo dạy dỗ phải lạnh lùng, băng giá, kiên cường. Nhưng đứng trước mặt nó lớp băng của hắn đã bị tan chảy.

Phải chăng nó chính là ngọn lửa của đời hắn.



------------- lời tỏ của tác giả Jung hyo seo ---------

Thân phận của hắn*: Không chỉ đơn giản là cháu của chủ tịch tập đoàn lớn tầm cỡ thế giới mà còn liên quan đến cơ mật quốc qua, chính trị Trung Quốc.

Còn là ai, nhiệm vụ gì, thần bí như thế nào thì sẽ được tiết lộ ở chương tiếp theo. Các bạn có thể tạm nghĩ Lãng Phong là nhân vật thần bí, cơ mật như BIG BOSS của HẬU DUỆ MẶT TRỜI. Chỉ tạm nghĩ thôi nha còn như thế nào thì mời các bạn theo dõi các chương tiếp theo.

Do dạo này đang vào kỳ thi lên tuần này mình không ra chương tiếp được.

Rất cảm ơn mọi người thông cảm & tiếp tục ủng hộ!

Thân á!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.