Tôi Sống Trong Giàu Sang Nuôi Con Dựa Big Boss

Chương 26: 26: Lật Ngược Tình Thế





Tác giả: Diêm Cục Đại Long Hà
Editor: Gái già thích ngôn tình
Dư Dao Dao kết thúc thi đấu, nhìn Mạnh Hân Nhiễm mỉm cười đi vào hậu trường.
"Cảm ơn em nhiều nha, em gái Nhiễm Nhiễm.

Ít nhiều nhờ em nhường cho chị."
Mạnh Hân Nhiễm tức đến muốn hộc máu nhưng chỉ có thể nuốt cục máu này xuống, nhìn máy quay tươi cười đầy giả tạo: "Chị có thể diễn từ giả trở thành thật, em thật là bội phục."
Gương mặt xinh đẹp của Dư Dao Dao lộ ra thẹn thùng: "Bản sắc biểu diễn, không có cách nào, đây chính là chị.

Ồ, xin lỗi nha, chị phải gọi báo tin cho quản lý cái."
Hôm nay Nghê Dịch không đi chung với cô, đến tập đoàn khoai tây chiên Nhạc Sĩ bàn bạc quảng cáo hợp tác rồi.

Cô cười gọi điện cho anh, vẻ mặt may mắn mà vỗ vỗ ngực nói trước mặt Mạnh Hân Nhiễm: "Dịch Dịch bé bỏng, chị hoàn thành nhiệm vụ hôm nay rồi, vẫn giữ vị trí thứ nhất nha.

Hơn nữa đạo diễn nói muốn chị diễn phim của ông ta, chị gửi số của cậu cho ông ta nha ~"
"Hé hé hé, đương nhiên chị của cậu giỏi nhất rồi, chị đã biết từ sớm còn chờ cậu khen ~"
Mạnh Hân Nhiễm nghe mà run rẩy toàn thân, tức giận đến bốc khói.
**********
Vòng thi ngày hôm nay rất nhanh đã kết thúc, dựa theo số phiếu, out hai mươi thí sinh lót đế.
Mạnh Hân Nhiễm là thật sự lót đế của lót đế nhưng Trần Kiệu lại sử thẻ kim bài miễn tử, bảo vệ cô bước vào vòng tiếp theo, còn những thí sinh khác lại không may mắn như vậy, chỉ đành rời khỏi chương trình.

Sau khi ai về phòng nấy, trên mạng lại có một tin hot search mới ra lò nhảy đến vị trí thứ 10 trên bảng hot news, # ảnh chụp Dư Dao Dao ngoại tình, giữa đêm khuya vào khách sạn hẹn hò với trai lạ #.

Vài nhà truyền thông lớn đều đăng bài, bám vào ảnh chụp hai người vào phòng khách sạn giữa đêm khuya.
Khách sạn này còn là cửa sổ sát đất.

Cơ thể một nam một nữ ở bên nhau, bị chụp rõ ràng rành mạch.

Tổng cộng có ba tấm, kịch liệt ôm hôn nồng nhiệt, mặt đối mặt cười nói chuyện tình tứ.

Sườn mặt người con gái này hơi hơi giống bóng dáng của Dư Dao Dao.
Hot search này vừa ra, nháy mắt tăng theo nhiệt độ 《 sân khấu 》, có hơn một ngàn lượt bình luận và mấy chục ngàn lượt share.
Trên mạng, thực mau xuất hiện một đống bình xịt mắng nhiết cô.
【 không phải chứ? Đây là nữ thần của Nhạc Sĩ? Dơ như vậy! 】
【 một quả dưa chả bá! Quả nhiên chuyện thư tình là giả! Thật sự là ngoại tình! 】

【 Bà Thẩm hoàn toàn lạnh rồi bà con ơi! 】
【 mệt tôi trước đó còn thích chị gái xinh đẹp này, còn tưởng rằng cô ấy thật sự đáng thương, kẻ lừa đảo, biến khỏi Cbit đi! 】
【 tôi đang thấy thứ quái gì vậy? Không phải lần trước mới vừa nói thích Trần Kiệu sao? Người đàn bà này cũng có nhiều đàn ông để thích quá ha! Boss Thẩm đội nón xanh thật là vững vàng làm sao! 】
Tin hot search này thực mau lan truyền khắp 《 sân khấu 》, ánh mắt nhân viên nhìn Dư Dao Dao đều thay đổi.

Phía trước họ còn đối xử thân thiện với cô, thậm chí bởi vì bối cảnh và biểu hiện tốt đẹp mà có thái độ vô cùng cung kính với cô.

Bây giờ, trong mắt hiển nhiên nhiều một tia khinh miệt và nghi ngờ.
Dư Dao Dao hoàn toàn chả biết gì về chuyện này cả, cô vừa nghe đến nghỉ ngơi đã vội hỏi trợ lý đạo diễn muốn lấy lại di động, vì cô đang theo dõi một bộ phim Hàn Quốc hiện rất hot, cô cuộn người trong một góc, vừa xem vừa chảy nước mắt, thút thít cái mũi.
Mạnh Hân Nhiễm thấy vậy, ngọt ngào cười đi đến bên người cô: "Chị, xảy ra chuyện lớn rồi."
Dư Dao Dao nâng đôi mắt ngập nước lên.
Đáy lòng Mạnh Hân Nhiễm tràn ngập tiếng cười.
Cô dí màn hình di động vào trước mặt Dư Dao Dao, trực tiếp cho cô nhìn ảnh chụp.
"Chị, lần này...!Chị tiêu rồi."
Dư Dao Dao xoa xoa mắt, cầm lấy bình nước giữ nhiệt, mở ra, uống một hớp, mới nhìn vào di động của cô ta.
"Chị cũng đừng quá sốt ruột, đừng khóc mà, chị Dư, chị nghe em khuyên đi." Mạnh Hân Nhiễm nhấp miệng cười giả tạo.
"Người đàn ông năm đó là ai? Muốn em phản bác giúp chị làm sáng tỏ hay không?"
Dư Dao Dao giật mình ngạc nhiên, uống thêm một hớp nước ấm và rất nhanh, cô duỗi tay chỉ chỉ, vuốt vuốt màn hình, kết quả kêu lên một tiếng a.
Mạnh Hân Nhiễm trong lòng vui vẻ.
Giật mình?
Sợ rồi!
Trong nháy mắt, cô lại nghe Dư Dao Dao cười hì hì.
"Quả nhiên, người đàn ông kim cương nhà tôi rất đẹp troai nha."
Mạnh Hân Nhiễm vừa nghe đã vui đến nở hoa rồi: "Người đàn ông kim cương? Là ông chủ của công ty nào sao? Chị, còn nhiều tiền hơn cả chồng chị nữa hả?"
Dư Dao Dao lại "ưm ưm ưm" mà ôm trái tim của mình.
Thấy camera man anh Trịnh lia máy lại đây, cô cười tủm tỉm tạo thành hình trái tim.
"Yêu anh lắm đó chồng ơi ~ "
Mạnh Hân Nhiễm giật mình và rất nhanh, cô cúi đầu nhìn di động thì nhìn thấy trên màn hình hiện ta một tin tức mới.
【 Thẩm Nghị Sùng: Ảnh này không phải thật, những tài khoản tạo thành thương tổn danh dự cho vợ của tôi, đã mời luật sư giải quyết, sẽ truy cứu trách nhiệm pháp luật.

Trong 5 năm này, vợ của tôi chỉ ở nhà nuôi dạy con cái, dâng tặng tất cả thời gian tập trung cho gia đình, chưa bao giờ rời nơi cư trú, xin các vị đừng nên bịa đặt! @ Dư Dao Dao, toàn lực thi đấu, đừng bị bất kỳ người nào ảnh hưởng, cố lên.


Kèm theo tin Weibo này là một văn bản luật sư.
Mạnh Hân Nhiễm trong lòng lộp bộp một tiếng.

Người kia gửi ảnh cho cô là hàng giả?!
Mà thực mau, một tin Weibo cũng theo sát đít...
【 Dư Dao Dao: Yêu anh lắm đó chồng ơi! Ngay cả uống nước cũng đều yêu anh [email protected] Thẩm Nghị Sùng 】
Cô còn kèm theo một tấm ảnh tự sướng đang uống nước, cố ý phóng to dòng chữ 520ML trên bình nước.
Nháy mắt, đã kích thích toàn bộ khu bình luận, làm nó nổ tung.
【520? Uống nước thôi mà còn có thể chơi như vậy? Tôi phục! 】
【 chặc chặc, đám chó độc thân nhớ nha, sau này ra đường mua chai nước uống, nhớ phải nhìn xem dung lượng nước bao nhiêu rồi hẳn mua! 】
【 Trời ui, lãng mạn như vậy sao? 】
【 tôi lại trách oan nữ thần, tôi sai! 】
Mạnh Hân Nhiễm thất thần mà nhìn khu bình luận.
Kết thúc?
Dư Dao Dao, cô con gián hả, sao đánh mãi không chết!
"Úi chà, fans của tôi lại tăng nữa rồi." Thực mau đã vang lên tiếng cười nhẹ nhàng của Dư Dao Dao.
"Cảm ơn những người giấu mặt, mỗi ngày đều tiêu tiền mua hot search cho tôi, thật là nhiệt tình, nghe nói cần mấy trăm ngàn lận nha!"
Mạnh Hân Nhiễm cắn chặt răng, hai mắt đều là tơ máu.
**********
Ban đêm, tổ chương trình 《 sân khấu 》tổ chức một buổi tiệc tối đưa tiễn những thí sinh lót đế bị out.
Sở hữu top A ban, bao gồm Dư Dao Dao ở bên trong, toàn bộ hành trình đều có từng camera man quay chụp.

Mà những top khác chỉ có một camera man mà thôi.

Rất nhiều người vì đoạt màn ảnh, đều tranh nhau uống rượu với thí sinh bị out, vừa khóc vừa cười nói lời tạm biệt.
Dư Dao Dao lại không có hứng thú đối với những người không quen biết đó.

Cô thừa dịp camera không ở bên người, trộm cuộn người ở trong góc, lấy pudding ra chậm rãi hưởng thụ từng muỗng một.
Camera man anh Trịnh, nhanh chóng đi theo cô, quay lại cảnh cô nhét đầy hai bên quai hàm như chú chuột hamster nhỏ, hành động lén mọi người ăn pudding đã được ghi hình.
Dư Dao Dao thấy anh, còn nhìn anh thở dài một tiếng.
"Không thể nói cho người khác đâu anh già."
Anh Trịnh cũng không biết nói gì nữa.
Gương mặt xinh đẹp của Dư Dao Dao rối rắm, lập tức lại mở túi xách, lấy ra một cục kẹo sữa.
"Nè, cho anh đó." Cô nói, vẻ mặt rất đau khổ như là lấy ra bảo vật quý hiếm lắm.
"Đừng tố giác em, quản lý của em không cho em ăn vặt.


Tối hôm nay em sẽ nỗ lực vận động." Dư Dao Dao nhe răng, nhìn máy quay nắm chặt tay tỏ vẻ quyết tâm.
"Trước nay em cũng chưa lên chút kí lô nào."
Có ai thấy rắn mập bao giờ chưa?
Không có, không tồn tại!
Anh Trịnh khiêng máy quay, cố mà làm ra vẻ, tiếp nhận kẹo sữa.
Dư Dao Dao vui vui vẻ vẻ mà hưởng thụ xong pudding, uống lên một miệng nhỏ rượu nhưng vừa nếm được hương vị, đầu lưỡi của cô nháy mắt bị rượu cay gây tê dại, cô vội cầm khăn ướt lau lau, không bao giờ chạm vào ly rượu nữa.
Uống lên hết ly nước ép trái cây của Triệu Tiểu Manh đưa qua, Dư Dao Dao đã có hơi buồn ngủ.
Kiếp trước, đúng 9 giờ tối, màn đêm buông xuống, vườn thú sẽ đóng cửa, cũng chính là thời gian cô đi vào giấc ngủ.
Cô xoa xoa đôi mắt, đứng lên: "Anh Trịnh, em muốn đi ngủ, em nói một tiếng với đạo diễn đây, ngày mai gặp nha ~"
Dư Dao Dao nhìn máy quay vẫy vẫy tay, sau đó tiêu sái là người đầu tiên rời buổi tiệc.
Lúc cô đi ngang qua đám thí sinh phe phái kia, khóe miệng Mạnh Hân Nhiễm lạnh lùng nhếch lên: "Chị đi toilet, lập tức quay lại ngay."
Mạnh Hân Nhiễm theo sát ở phía sau, tới góc cua hành lang, thấy Dư Dao Dao chuyển đường đi thẳng đến phòng ngủ riêng, lập tức gọi điện cho ai đó.
"Bên này đã an toàn, anh tới nhanh lên!" Mạnh Hân Nhiễm nói xong, giả vờ như không có việc gì mà đi vào toilet, sau đó về tới nhà ăn.
Tăng hai của buổi tiệc, nét mặt cô ta tươi cười rạng rỡ hơn rất nhiều.

Đặc biệt khi rất nhiều người phát hiện Dư Dao Dao không thấy đâu, cô ta càng vui vẻ, uống thêm mấy ly rượu.

Qua buổi tối hôm nay, Dư Dao Dao sẽ hoàn toàn biến mất khỏi showbiz.

Muốn đoạt tài nguyên của cô?!
Còn nói không phải ngoại tình?!
Ha hả!
Mạnh Hân Nhiễm cầm cái ly không, ý cười tàn nhẫn tràn ngập đáy mắt.
5 năm không rời nhà, vậy lần này vào ở trong đoàn phim, phiên bản bắt gian tại hiện trường này...!Không biết Thẩm Nghị Sùng còn có thể ra mặt làm sáng tỏ giùm vợ của mình hay không?
Lần này, nhất định là ông trời sắp xếp, làm cô hoàn toàn vặn đảo người đàn bà này.

Tâm trạng của Mạnh Hân Nhiễm rất tốt, lấy thêm một ly rượu nữa, ánh mắt mỉm cười chuyển qua khu vị trí vẫn còn bảng tên Dư Dao Dao, nhìn người phục vụ dọn cái ly không và chén dĩa dơ.
Rượu?
Cô tự mình bỏ thuốc, dù trinh tiết mạnh mẽ đến mấy cũng đều sẽ phóng túng dâm loàn.
Bây giờ, chỉ cần chờ tin tức là được.
Cô ta híp mắt, môi đỏ nở rộ một nụ cười tàn nhẫn.
*********
Biệt thự nhà họ Thẩm.
Thẩm Nghị Sùng nhéo giữa mày, nhìn con trai gần đây học theo mẹ, nằm hình chữ X dẩu mông ngã vào trên giường nhỏ, kiên nhẫn không khỏi biến mất tăm hơi.
"Đã đến giờ ngủ." Giọng anh có chút thấp nhưng vẫn kiệt lực khống chế không phát giận.
Kéo chăn nhỏ ra, đắp cho con trai, Thẩm Nghị Sùng duỗi tay lấy ipad khỏi tay con trai.

Kết quả, bánh bao nhỏ trực tiếp ôm ipad, lăn sang một bên giường.
Một đôi mắt to đen nhánh ủy ủy khuất khuất nhìn ba mình.
Thẩm Nghị Sùng nhíu mày: "Có chuyện nói, đừng giống như con gái.


Con trai muốn học cách biểu đạt bằng lời, bằng hành động, không phải im lặng."
Bánh bao nhỏ nghe xong, bẹp miệng.
Ba là kẻ hai mặt, không phải, là phân biệt đối xử, hai bộ tiêu chuẩn.

Chính ba rõ ràng cũng nhớ mẹ, từ lúc về tới giờ ba nhìn di động, xem Weibo, chẳng phải cũng nhớ mẹ giống bé sao?
Bánh bao nhỏ chu chu miệng, ngượng ngùng nhìn liếc mắt ba, không chịu giao ipad trong tay ra: "Mẹ còn chưa có gọi cho con, con không thể ngủ được."
Thẩm Nghị Sùng giữa mày lập tức căng thẳng.
Anh dặn Dư Dao Dao rồi.

Sau khi scandal hồi chiều đã làm sáng tỏ xong, anh còn tin nhắn nhắc cô đừng quên gọi video cho con.

Con trai cả đêm đều đang đợi cô, không rên một tiếng ôm ipad riết, kể cả phim hoạt hình thích nhất cũng không xem, sợ bỏ lỡ cuộc gọi của mẹ và rõ rành rành là cô ấy đã quên mất.
"Vậy lại chờ thêm mười phút nữa thôi." Thẩm Nghị Sùng nói, ánh mắt có chút lạnh buốt.
Một tiếng trước anh đã liên lạc với Nghê Dịch nhưng Nghê Dịch cũng gọi cho Dư Dao Dao không được, không biết bên kia đang bận cái gì.

Người phụ nữ này ngày hôm qua ở nhà còn nói rất mạnh miệng, thậm chí còn muốn trao thân cho anh nhưng vừa ra khỏi cửa giống như là chim nhỏ, bay đến quên đường về nhà.
Sắc mặt Thẩm Nghị Sùng càng đen.
Nhớ đến đôi tay mềm mại ngày hôm qua còn lưu độ ấm vòng quanh cổ, lại nhớ đến bộ ngực núi tuyết phập phồng kia, cùng với cơ thể mềm mại phía sau tấm rèm...!Tâm trạng của anh càng thêm ác liệt.

Chỉ là nhớ lại như vậy thôi thế nhưng phía thân dưới đã có chút ngo ngoe rục rịch, bức rức trong lòng như muốn làm gì đó.
Thẩm Nghị Sùng bực bội uống hết ly nước đặt ở đầu giường.

Nước ấm không thể dập tắt lửa tình trong cơ thể anh, không thể làm thứ kia đừng ngẩng đầu, không thể dập tắt khô nóng...
Bánh bao nhỏ lại ôm ipad, mở to mắt, nhìn ba uống hết nước ấm của bé.
"Ba, đây là cái ly cọp con của con!" Má từ nói bé độc lập giống như một chú cọp con, bé nhờ má từ mua giùm bé một cái ly hình cọp con.
Thẩm Nghị Sùng giật mình, lúc này mới thấy rõ ràng trong tay cầm cái gì.
Ho nhẹ một tiếng, anh xoay người, che lấp chiếc liều nhỏ ở bụng dưới.
"Để ba rót cho con ly khác, nước lạnh rồi."
Bánh bao nhỏ nhíu mày.
Có cái ly thôi mà ba cũng phải đoạt với con, là sao?
"Nếu mẹ con quên thì con hãy ngoan ngoãn ngủ đi.

Sáng ngày mai, chúng ta gọi cho mẹ sau."
Bánh bao nhỏ bậm môi không nói lời nào và hai cha con đã nhanh chóng chia nhau ra làm việc riêng, một xem văn kiện, một nhìn chằm chằm ipad, đôi mắt nháy cũng không nháy, lẳng lặng mà dùng chung không gian.
Không khí trong phòng một lần nữa có xu hướng hạ nhiệt độ, theo thời gian chuyển dời, đầu bánh bao nhỏ càng cúi càng thấp, tay nhỏ trắng mũm mĩm bụ bẫm cầm chặt ipad, sắc mặt xụ xuống: "Ba, con có thể lại chờ thêm mười phút nữa được không?"
"Chỉ...!Mười phút...!Được không ba?" Bé có chút khát khao cầu xin nhìn Thẩm Nghị Sùng, mắt to đen nhánh đều trở nên bàng hoàng.
Thẩm Nghị Sùng không đành lòng, khép hờ mắt, nói: "Thẩm Duệ, con cần phải thích ứng, những ngày như vậy..." Có lẽ Dư Dao Dao chú định không phải là người phụ nữ của gia đình.
Anh đang nói thì màn hình ipad lại đột nhiên thoáng hiện một cuộc gọi đến thông qua camera...
Hết chương 26.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.