Thời điểm bị ép trên cửa kính, cô chỉ còn biết bị động ngưỡng cổ đón nhận cuồng phong trên đầu lưỡi của người đàn ông.
Đuôi mắt cô ửng đỏ, phiến tình vì hơi thở nam tính nồng đậm bá đạo của thầy ấy. Bàn tay đang nắm chặt mành rèn đã buông ra từ lúc nào, đổi thành nắm lấy vạt áo trước ngực thầy. Sự căng thẳng quyện thêm chút mong chờ đều hoàn mỹ mà thể hiện trong đó.
Nhưng đối với người đàn ông, chỉ riêng dáng vẻ nửa thuận nửa tránh của cô đã đủ k.ích thích hắn.
"Ngô... Hức..."
Cô bị hôn đến nức nở, âm thanh ngọt ngào đều bị chặn lại dưới sự cướp đoạt của môi lưỡi như con rắn không ngừng quậy phá lung tung trong miệng cô. Nước bọt không kịp giữ lại men theo vành môi trượt xuống cằm, d.âm mĩ lại khiến người sôi trào.
Từ lúc nào hai thân hình khác biệt hoàn toàn đã dán sát vào nhau như vốn dĩ đã như vậy.
Hai tay cô lại bị bắt ôm lấy cổ người đàn ông, dáng vẻ độ.ng tình là chuẩn bị nghênh đón sự yêu thương của hắn không sai. Mà có lẽ cũng không phải là bị ép...
"U a ha... Thầy..."
Tất cả giống như nước chảy thành sông, nhanh chóng hóa thành biển lớn. Biển lớn lại cuốn phăng tất cả ngại ngùng cùng rào cản, để cho hiện thực và giấc mơ hòa vào làm một, mạnh mẽ đem Thịnh Nhan Tuyền nuốt chửng.
"Mộng Mộng... Dáng vẻ này của em, chỉ có thể là tôi mới được xem.." •°
Người đàn ông càng độc tài bá đạo thì bình giấm lại càng lớn. Đừng nhìn hắn không nói năng gì, thật ra đến lúc d.ục vọng kiểm soát lý trí, lúc đó mới biết hắn có bao nhiêu để ý.
"Ư ha... Chỉ là ứ... Của thầy thôi ư ha a..."
Người con gái lúc độ.ng tình, đối với sự bá đạo của người đàn ông chỉ có càng thêm mê luyến, vì giữ lấy của hắn mà cùng hắn trầm sâu dưới bể dục.
Vạt áo tắm tự nhiên được đẩy ra, để lộ một mảnh ướt át lại xinh đẹp đang bị hai ba ngón tay thon dài của người đàn ông làm loạn đến rối tinh rối mù. Mỗi lần đều khiến thân hình nhỏ nhắn chỉ cao đến ngực người đàn ông run rấy từng cơn. Đóa hoa không ngừng bị khai phá mà nở rộ dưới lửa tình như muốn đốt cháy rụi của người đàn ông.
Mị thịt non mềm cứ ngỡ như chưa từng được đụng qua, sự chặt khít kia khiến người đàn ông rít lên vì thỏa mãn.
Một tay hắn đem cô giam cầm trong lòng ngực, còn có thể nhào nặn cánh mông vếnh đến sắ.c tình. Đôi môi vẫn không tha đem cô buông ra, tận tình mà cướp đoạt cho bằng hết.
"Ư ư...”
Thời điểm đôi môi bị chặn lại, cảm xúc bùng nổ gần như đem Thịnh Nhan Tuyền nhấn chìm trong bể dục. Cô chỉ còn biết bám lấy cổ người đàn ông, ngón tay vô thức luồn vào da đầu khiến hắn thoải mái thở hắt ra. Động tác dưới tay lại càng thêm số sàng mà ngắt nhéo hạt đậu đang nở rộ ngay giữa đóa hoa, chà nát cánh hoa, lại căm phá đài hoa đến nước nôi lênh láng. Chọc cho người con gái oằn mình rung lên từng cơn.
"Ôm chặt..."
"Aaa nóng ha hức..."
Thời điểm hai âm thanh khiến người đỏ mặt này vang lên, bên rèn cửa kính đều bị vén đến xộc xệt hỗn loạn để lộ hai con người đã chồng chéo lên nhau.
Người con gái đã bị xốc lên, đôi chân thon thả vô thức quấn lấy eo hông người đàn ông. Đóa hoa bị ngón tay hắn vạch mở, đem con quái vật nóng rẩy đặt ở phía trước.
Chỉ là khoảnh khắc chạm vào nhau đơn giãn như vậy cả hai đã th.ở dốc nặng nề, kh.oái cảm điên cuồng bùng nổ.
Đợi đến lúc hoàn toàn mập hợp...
"Ức... Không... Thầy ơi a a... Lớn quá a..."
"Lớn như vậy mới thỏa mãn em được. Hừ..."
Cảm nhận lấy mị thịt không ngừng thít chặt thanh sắt nóng của mình, hắn khẽ vỗ vào mông cô một cái, âm thanh giòn tan vang lên cùng giọng nói nghiêm khắc của hắn: "Thả lỏng, Mộng Mộng..."
"Ức ô..."
Thịnh Nhan Tuyền lúc này mặc dù không bị chặn miệng nữa cũng không thể nói ra lời.
Đối với lời của hắn cô cũng chỉ biết lắc đầu, lại giống như là đang từ chối tiếp nhận kh.oái cảm quá mức mãnh liệt không phải cho người cảm nhận này. Vậy mà cái miệng nhỏ bên dưới lại không ngừng xiết lấy vật nam tính khiến cô dục tiên dục tử, nửa như cự tuyệt, nửa lại giống như bá đạo muốn giữ lấy.
Ở trong mắt người đàn ông chính là đã thèm còn ngại.
So với hắn nhịn đói ba mươi bảy năm, cô cũng giống như sa mạc thiếu thốn sinh mệnh, hòa hợp khăng khít với hắn như trời sinh đã giành cho nhau. Trải qua một lần cuồng nhiệt kia hắn đã hiểu được rồi, cho nên hắn càng không biết tiết chế mà điên cuồng chiếm đoạt lấy cô.
Đối với Phạm Hữu Minh có mà không biết hưởng kia, hắn trào phúng lại ác liệt cảnh cáo đối phương đừng hòng tơ tưởng đến cô nữa. Nếu không hắn sẽ cho đối phương biến sự lựa chọn của mình là ngu xuẩn cỡ nào.
"Ư không... Không nổi nữa thầy ơi aha..."
"Được."
Theo lời buông xuống là tiếng thân thể điên cuồng va chạm vào nhau.
Bầu trời bên ngoài đã sớm tối tăm mù mịt nhưng cảnh sắc trong phòng vẫn nóng nảy vô cùng. Không khí theo sự va chạm đầy nguyên thủy kia không ngừng bị đốt lên, bốc cháy hừng hực như muốn đốt trụi mọi thứ, đốt mất cả lý trí của hai con người trên chiếc giường lớn.
Trước đó họ đã trải qua bao nhiêu chỗ... Cửa kính với mành rèn đã nhàu nát không còn hình dạng, thảm trải sàn ở đó cũng sớm thấm ướt thứ chất dịch màu trắng đục, loan lỗ khắp nơi như tiên nữ rải hoa. Sofa bằng nhung trong phòng thoát không khỏi số phận. Đợi đến trên giường, cái gì cũng đã chín rục, bốc lên mùi thơm nồng nàn dụ người.
"Úm ha... Ha..."
"Em kẹp chặt như vậy là không được sao..."
"Ư không..."
Mặc cho cô lắc đầu cỡ nào người phía sau vẫn là điên cuồng đưa đẩy eo hông không biết mệt. Mà giống như hắn nói, theo thời gian b.ờ mông căng tròn kia cũng lay động theo, tựa như hưởng ứng, lại gợi tình muốn chết. Nhìn đến nhìn đi đều là một bộ bị đốt mất lý trí, bị d.ục vọng chiếm giữ, nào có chỗ nào không chịu nổi?
Mà không, ít nhất nơi nào đó đã thể hiện được cô không chịu nổi cỡ nào.
B.ầu ngực tròn trắng mềm đều bị cắn đến chi chít dấu vết, hồng hồng đỏ đỏ một mảnh, còn ướt át nhạy cảm đến mức chỉ là vô tình ma sát với nệm giường đã khiến kh.oái cảm dâng trào đến đỉnh điểm. Đôi môi bị cắn m.út đến sưng đỏ. Đóa hoa dưới thân thì càng khỏi nói. Nó đã biến thành một mảnh đỏ tươi như máu, kiều diễm ướt át đến mức người ta chỉ nhìn một cái là liền đỏ cả mắt, dụ.c vọng không ngừng sôi trào. Nhưng dáng vẻ của nó đúng là đã muốn đến cực hạng của sự chịu đựng. Nếu lại tới vài lần, nó sẽ khóc.
"Thầy aaa... Tha cho em... Hức a..."
"Được."
"Ưa..."
"Ngày mai lại đến."
"!"
"Hức! Thẩy khốn khiếp a a á!!"
Người đàn ông nào đó nghe cô chửi vẫn là nhếch môi cười đến khốn nạn. Dưới hông lại đỉnh nhập tận mấy trăm lần rồi mới chịu bắn ra.
Người con gái bị hắn bắn đến bụng nhỏ bằng phẳng đều căng ra hiện tại đã chịu không nổi nữa mà gục ngã. Tấm lưng trải dài đều toàn là vết hôn mềm oặt trên nệm chăn, mệt mỏi không sao chịu nổi nhưng đôi mắt ướt át ửng đỏ phiến tình đều là mê ly cho thấy cô cũng thỏa mãn vô cùng.
Nhưng cô không được nằm bao lâu đã bị người đàn ông luồn tay xuống, còn thừa cơ ôm lấy b.ầu ngực mềm mại kia mà kéo ngược lên. Động tác này khiến vật to lớn đã mềm một nửa kia bị tác động, khẽ trượt ra một chút.
Nhưng cũng chỉ là một chút, nó nhanh chóng bị người đàn ông ác ý đẩy ngược vào, ngăn chặn hoàn toàn con cháu của mình bên trong.
"Hức..."
Đến lúc này rồi Thịnh Nhan Tuyền cũng chẳng còn sức mà mắng nữa. Cô mặc kệ cho thầy ấy muốn làm gì thì làm, bản thân khẽ ngã đầu nặng nề thiếp đi.
Nhưng Khương Tình cũng chỉ mang cô đi tắm, dù lưu luyến cỡ nào cũng phải giúp cô rửa sạch rồi mang cô trở lại giường đi ngủ.
Cánh tay rắn chắc cố chấp đem cô ôm vào lòng, thỏa mãn mà nhắm lại mắt.
Một đêm ngàn vàng khó cầu rốt cuộc bình yên trôi qua.
Nhưng đó không phải kết thúc, bởi vì ngày tháng của họ còn dài lắm.