Nó không khóc nhưng lòng uất ức, mặc kệ chân đau buốt, bước đi nặng nhọc , lê thê từng bước, dưới chân máu vẫn chảy đầm đìa , tím bầm, đau đớn nhưng sao đau bằng lòng nó, nó khựng lại, từ trước tới nay nó chưa bao giờ thừa nhận tình cảm nhưng sao nó lại thấy khó hiểu quá, sao mỗi câu nói của hắn làm nó uất ức đến vậy, đang mải mê suy nghĩ lung tung thì
ẦM..................
Nó ngước mặt lên, chính xác hơn là nó đụng phải phong, đụng phải phong , phong mặt hằm hằm, đen nghịt cúi xuống đập vào mắt là chân nó đang chảy máu, tím bầm, rõ ràng nghe chị y tá nói nó không được đi lại( anh này phét) vậy mà nó vẫn đi nghĩ tới đây phong đã điên tiết rồi
Còn về việc vì sao phong quay lại là vì phòng nó cho nó quá mà, đi về phong cứ thấp tha thấp thỏm, biết tỏng tính nó không bao giờ chịu ngồi yên, nên lo lắm phải chui sang xem nó thế nào ai ngờ lại gặp cảnh thế này biết vậy không đi cho rồi
- Đi Đâu đó- phong giữ vai nó
- Tôi.......................- nó ấp úng, cúi gằm mặt xuống
- Về phòng- phong dứt khoát bế thẳng nó lên về phòng, nó hoảng quá
------------- Trong Phòng---------------
Hắn ngồi trên giường nó, mặt vẫn thất thần tỏ ra có lỗi lắm, đang tự kiểm điểm thì phong bế nó xông vào
- Cậu mới đến - phong bế nó mặt hằm hằm , liếc qua hắn đang ngồi 1 đống ở đấy
- ừ- hắn mắt rực lửa , cơn thịnh lộ vừa mới giảm mà giờ tăng lên kinh hoàng
- Này, đang yên đang lành sao lại đi đâu chứ- phong mắt rực lửa
- Tôi ra ngoài hóng gió thôi- nó cúi đầu ,
- Hóng gió cái gì, không nghe thấy chị y tá bảo à?????????????????? - phong cáu
- Tôi...............- nó ấp úng
- Hừ, Nếu như bình thường thì cậu đi thoải mái, chẳng lẽ chân chảy máu lại không biết- phong rực lửa
- Tôi không để ý- nó
- Đến bản thân cậu mà cũng không để ý- phong cáu
- tôi.............- nó
- Hừ cậu xem này chân chảy máu nhiều quá- phong mặt cáu rồi khom lưng xuống chân nó, lấy giấy lau nhẹ nhàng rồi sát trùng lại vết thương, cảm giác bình yên ập đến
Hắn cáu, hắn đang rất cáu, hắn là người kìm nén cảm xúc giỏi, nhưng đến lúc này hắn không kìm được, lửa phát mạnh mẽ, vừa nãy hắn nổ, bây giờ hắn đang rất nổ, mọi thứ trên người như dường như muốn nổ tung, đầu , người bao gồm cả tim, mọi thứ đang sắp nổ tung, mắt đen kịt lại , hắn cuộn tròn nắm đấm, tay nổi đầy gân trán toát mồ hôi hột , có thể nói hắn đang rất điên tiết
- Đau chứ- phong vừa lau vừa nói, nó liếc qua hắn thấy hắn tức giận nhưng nó lơ luôn, nó đang rất ức chế, đã vậy thì không thèm nói chuyện nữa, bực mình
- Đau- nó cười đáp lại làm hắn cáu , từ trước giờ nó có bao giờ như vậy với hắn đâu, càng nghĩ càng uất ( ghen rồi đấy)
- .............- hắn vùng vằng đi thẳng ra ngoài, đóng ầm cửa lại đi ra ngoài
-------------------
Hắn điên tiết đi ra phía sau khu khách sạn đấm 1 cái thật mạnh vào tường như dồn nén bao uất ức, bao sự tức giận, bao sự ghen tuông của mình, hắn đấm mạnh, tay hắn chảy máu, nhưng tim hắn còn chảy nhiều hơn ( kaka)
- Tại sao cô quan tâm hắn- hắn nói lại đấm 1 cái
- Đồ đáng ghét, sao cô luôn tỏ thái độ đó với tôi- hắn lại đấm cái nữa
- Cô có biết rằng tôi cũng thích cô không- hắn lại đấm tiêp
- Đáng ghét........Đáng ghét- hắn bất lực tựa lưng xuống tường, giống như hắn cảm thấy sự thua cuộc đang đến gần
----------------------
chap này không hay và biểu lộ cảm xúc nhân vật không chi tiết mấy