Quán ăn không lớn cũng không nhỏ,trang trí rất đẹp mắt,khách cũng đông. Phía gần cửa ra vào còn có một cái ti vi nhỏ chiếu tin tức hoặc phim theo yêu cầu của khách.
-Hôm nay cậu không đi học taekwondo à?
Chí Hoành trong khi đợi món ăn liền cảm thấy nhàm chán,muốn nói chuyện với Vương Nguyên.
-Hôm nay lớp tớ học đi dã ngoại.
-Cậu không đi?
-Ử, chán lắm.
Vương Nguyên biểu tình không chút hứng thú với chuyến đi đó,mắt sáng rỡ khi thấy món ăn cuối cùng cũng được đem ra. Cả ba người ăn lẩu rất vui vẻ, Vương Nguyên kể chuyện về Ưng Huy với Chí Hoành,lại đề cập tới việc thuở nhỏ. Nghe chuyện xong thì Chí Hoành âm thầm liếc Ưng Huy,dám giả mạo Tuấn Khải đi cưa cẩm Vương Nguyên,để xem bổn đại thiếu gia xử lý anh như thế nào.
-Vừa qua,báo chí đã đưa tin việc tập đoàn Trương Thị và Vương Thị sẽ hợp tác với nhau, theo thông tin được biết là do tiểu thư nhà họ Trương và thiếu gia họ Vương sẽ kết thân,sau này có thể phát triển tập đoàn cùng nau,xin chúc mừng.
Tiếng tin tức không to không nhỏ,lại vừa vặn lọt vào tai mọi người trong quán vốn dĩ rất ồn ào.
Cậu tìm hộ lý do cho qua.Nhưng Chí Hoành biết,Vương Nguyên vì tin vừa nãy có chút xúc động nên mới như vậy.
-Ưng Huy,tí nữa anh về trước đi,tôi và Vương Nguyên đến nhà một người bạn,chúng tôi tự đi taxi được,anh không cần bận tâm.
Lúc ra về,Ưng Huy đành phải để Vương Nguên đi với cậu,Chí Hoành đã nói như thế,chẳng lẽ mình lại mặt dày bám theo.
-Chúng ta đi chơi thôi!
Chí Hoành hôm đó kéo Vương Nguyên đi trung tâm mua sắm rồi đến siêu thị,rồi khu vui chơi.Hai người chơi đến khi mệt lả thì chọn một nhà hàng làm nơi dùng buổi tối.
-Vương Nguyên này,tớ muốn nói một chuyện.
-Hửm?
Bàn thức ăn bày la liệt trước mắt,cậu mong chóng chú tâm vào việc ăn.
-Ưng Huy không phải ca ca lúc trước của cậu đâu.
Vương Nguyên vùi mặt vào trong chăn,hốc mắt đã sớm đỏ hoe.Vương Nguyên, mày khóc cái gì mà khóc,hắn cũng chỉ là đang lợi dụng Chí Hoành ngây thơ thôi,chuyện đó căn bản không có,đối với hắn,mày chỉ là tạm bợ.Suy nghĩ ấy cứ dai dẳng trong đầu cậu mãi không dứt,Tuấn Khải,anh có còn yêu em không?
Buổi sớm nắng còn vươn trên giọt sương sớm,Vương Nguyên đã lôi Chí Hoành từ trong chăn ra bắt dậy.
-Này,cậu có phải con nít không đấy,hôm nay đến công ty đó,muốn nhân viên thấy Giám đốc tương lai của Lưu Thị là một con heo mê ngủ à.
-Tháng trước Mai Thanh hoàn thành du học trở về nước đã biết tin,cũng chưa thể kháng cự,chỉ là đã từ mặt Trương Địch,hiện đang sống với Hy Thương.
Vương Nguyên dở khóc dở cười,hai người đó sống cùng nhau không biết có phá nát nhà mình không nữa.
-Cảm ơn cậu.
Shin Young Kyo vẫy tay rồi ra ngoài.Cô khi bên Hàn đã học thành thạo tiếng Trung,nhiều năm như thế khi sang đây thì được nhận vào chức phiên dịch cho Vương Thị,tiền lương được trả cũng không hề nhỏ,Vương Thị đối với nhân viên luôn cho họ rất nhiều phúc lợi,vì vậy mà rất ít người muốn nghỉ.
Hai năm rồi,Vương Nguyên không nghe được tin tức của Vương Tuấn Khải,vẫn là hơi nhớ,hơi lo. Khi được Chí Hoành rủ đi chơi thì vui lắm nhưng mà Chí Hoành chơi với cậu là bỏ lơ Thiên Tỉ đi cùng nên cũng thấy tội mà từ chối nhiều,để cho đôi trẻ có chút riêng tư,nghĩ đến chính mình lại đau lòng,mình và Tuấn Khải như thế,mặc dù Ưng Huy lừa mình nhưng tình cảm anh ấy dành cho cậu là thật,nhưng cậu không dám nhận,bởi chỉ sợ anh sẽ lại giống cậu.