Thuyền của 2 chúng tôi, không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chèo hẳn vài lần mới cập bến.
- -- Thật sự... một lời khó nói hết.
Tôi hận không thể tìm một miếng băng cá nhân dán não mình lại.
Vừa mới bắt đầu, thật sự nghĩ cũng không thể nghĩ nữa, tôi đuổi chàng ấy ra ngoài mấy lần.
Nhưng người ta thật sự nói được làm được, mấy phi tần hậu cung đó nói đuổi là đuổi, giải tán là giải tán, nên cũng không thể để người ta ở góa vậy, đúng không?
Sau này tôi cũng hạ quyết tâm.
- -- Thích thì chiều!
Đêm đầu tiên suýt nữa lật xe.
Đầu tiên là ý thức của tôi lại lần nữa đi trước ý chí, não dứt khoát oán thầm: [Xấu quá!]
Sắc mặt Tiêu Kỳ ngay lập tức khó coi.
"Nàng còn từng thấy cái đẹp hơn rồi à?"
Tôi muốn nói chưa, nhưng ý thức lại lần nữa giành trước: [Đương nhiên.]
"Không phải!" Vì sự êm ấm của quan hệ phu thê, tôi vội giải thích.