Tôi Và Hoàng Thượng Tâm Ý Tương Thông
Hôm nay không biết tại sao lại nghe thấy có tiếng đang đếm phi tần của trẫm.
Vô duyên vô cớ nghe thấy 1 tiếng "cẩu hoàng đế".
- -- Lá gan chó thật lớn!
===
Lại nghe thấy rồi, giọng nói đó.
Trẫm trông tuấn tú, thiên hạ đều biết.
- -- Chẳng lẽ ngươi nghi ngờ à?
===
Ta nghi ngờ âm thanh đó đến từ...
- -- Người họ Tô hay họ Thục?
- -- Mỹ nhân hay chiên nghi gì đó?
===
Quả nhiên là nàng ta, Tô mỹ nhân.
Chuyện này nhất định không đơn giản.
Trẫm phải thăm dò 1 phen.
===
Nàng ta nịnh hót, xinh đẹp nhưng tầm thường, nhớ sở thích của trẫm.
Xem ra không khác gì phi tần khác.
- -- Nhưng luôn cảm thấy chỗ nào không hợp lý.
===
Nàng ta bệnh rồi.
Ha.
Không phải lạt mềm buộc chặt thì chính là có tật giật mình.
===
Ô... Thật sự rất mềm.
===
Có thể giữ bí mật, chỉ có người chết.
Thôi vậy.
- -- Dùng xong rồi giết cũng không muộn.
===
Tìm 1 điện phụ, đảm bảo chắc chắn nàng ta không nghe thấy trẫm, trẫm lại có thể nghe thấy nàng ta.
Để trẫm xác nhận xem, có phải nàng ta thật sự không biết thuật đọc tâm hay không.
===
Đồ ngu.
Sống 2 kiếp rồi mà còn hèn nhát như vậy.
===
Cao Ngân Sương đánh nàng ta mà nàng ta không biết tức giận à?
Cả nhà Tô phủ đó là thứ chó má gì đây?
===
Ồn chết mất!
===
Sao Cần Chính Điện vắng vẻ như vậy?
Thôi vậy, hôm nay không có việc gì làm, đi nghe thứ không có tiền đồ kia, coi xem từng làm qua thứ không có tiền đồ gì.
===
4 cái bạt tai.
Đánh lại hết cho trẫm.
1 cái cũng không thể thiếu.
===
Cuối cùng cũng phát hiện trẫm có thể nghe thấy nàng ta rồi sao?
Hahahahahahahahahahaha...
===
Đưa nàng ấy về Tô gia trút giận.
Thuận tiện, hoàn thành vòng cuối cùng trong kế hoạch.
===
Trên người nàng ấy đang chảy máu.
Trái tim trẫm đang chảy máu.
===
Nàng ấy muốn xuất cung, tại sao chứ?
Trẫm đối xử với nàng ấy không tốt sao?
===
Nàng ấy hỏi thái hậu bên đó tiến triển thế nào rồi.
Nóng lòng xuất cung vậy à?
Phiền.
===
Không muốn động vào thái hậu nữa.
Hay là để Tiết thị bay nhảy thêm vài năm?
===
Trẫm không tìm bọn chúng, ngược lại bọn chúng tìm đến trẫm.
Muốn làm hoàng hậu của trẫm à?
- -- Xuống Hoàng Tuyễn làm đi!
===
Kế hoạch ban đầu là dùng nàng ấy k1ch thích Tiết gia lộ ra chỗ sơ hở.
Thôi vậy.
Nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn gì...
Nàng ấy nên thật thà ở lại Dao Quang Điện.
===
Tìm thời gian đến Tô gia một chuyến.
Đi nói chuyện với tiểu nương của nàng ấy.
Nếu người nàng ấy thích là tên Bạch Nguyệt Quang.
1
- -- Trẫm giết hắn là được.
===
Thì ra nàng ấy muốn làm chính thê.
Chỉ nguyện gả cho 1 người không nạp thiếp.
===
Trừ nàng ấy ra, trẫm có 121 phi tần.
Trẫm không thích hợp.
1
===
Không đến Dao Quang Điện nữa.
Vua 1 nước không thể sa vào mỹ sắc.
===
Phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền.
===
Phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền phiền.
2
===
Giải quyết xong Tiết gia rồi.
Nhịn không được tìm nàng ấy.
Nàng ấy nói sẽ không thích người như trẫm.
===
Trẫm đập nát Cần Chính Điện.
===
Thái hậu vậy mà vẫn không bỏ cuộc.
Hoang đường.
===
Đưa nàng ấy đi.
Phải đưa nàng ấy đi.
Bị 1 nữ tử thao túng, không phải hành vi của minh quân.
===
Nàng ấy có thể đi rồi.
Nhưng trẫm không đi nổi nữa.
===
Tại sao không thể chứ?
Thứ nàng ấy muốn, tại sao không thể cho?
===
Làm hôn quân 1 lần.
Chỉ 1 lần này thôi.
1
===
Nàng ấy ở lại rồi.
Nàng ấy đang ở trong lòng trẫm.
Trẫm thật sự ôm thiên hạ rồi.
[TOÀN VĂN HOÀN]
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.