Sau khi hoàn thành công tác xác nhận nữ chính của thế giới này, tôi liền rời khỏi cung điện thái tử. Đi ngang qua ngã rẽ lúc nãy tôi chợt dừng lại nhìn hành lang sau đó thì đi thẳng ra khỏi hoàng cung.
Có lẽ anh ta đi rồi.
" Ký chủ người không muốn lấy trị số ác nữ từ nữ chính à. Có kế cho lần này?".
" Còn một tuần nữa chúng ta mới chính thức gặp mặt nữ chính". Tôi ngồi trên xe ngựa nói chuyện bằng sóng não với Moah.
" Một tuần! Người muốn gặp cô ta vào buổi tiệc chúc mừng thái tử chinh chiến trở về sao"
" Em cũng không ngốc" Tôi cười đùa
" Em ngốc chỗ nào chứ!!!" Moah nổi đóa lên
" Vậy người có kế hoạch rồi đúng không, có thể bật mí cho em chút được hong. Em rất sẵn sàng giúp ký chủ đấy ạ" Đôi mắt xếch của cậu ta sáng lấp lánh.
"Nhà của Rosabella có nhiều con đĩa như vậy chúng ta cần phải thanh trừ nó nhĩ"
" Ngài định giết cả gia tộc Henry như lời nam chính nói hả? Nếu vậy thì người cũng sẽ bị ảnh hưởng theo đấy ạ" Moah lo lắng nhìn tôi
"Ha, Moah yêu dấu em hiểu sai ý chị rồi"
" Chị sẽ không giết bọn họ mà là bọn họ sẽ tự giết lần nhau mà thôi, còn chúng ta chỉ việc ngồi xem kịch hay là được "
" Moah hiểu rồi, Moah thích cái ý nghĩ này của ký chủ. Vậy chúng ta cần phải làm gì đây ạ"
" Em giúp chị tìm hiểu mối quan hệ của các thành viên trong gia tộc Henry này bao gồm những xích mích nhỏ của bọn họ. Đồng thời tìm cho chị nơi mà lão cha già của Rosabella cất giấu nô lệ."
" Đã rõ ạ" Moah chấp tay nghiêm sau đó biến mất.
Sau đó tôi nói chuyện với phu xe đằng trước.
" Chú Bertram, xin hãy dừng đằng trước đi ạ. Cháu muốn dạo phố mua chút đồ ạ"
Bertram, nam, năm nay 35 tuổi làm nghề phu xe cho Rosabella rất lâu rồi. Trong ký ức, ông ấy cũng là một người mà Rosabella tin tưởng
" Vâng thưa công nương"
" 30 phút sau cháu xe quay lại ạ" Xe ngựa dừng lại tôi bước xuống, mĩm cười vẫy tay chào tạm biệt với ông
Theo thói quen của Rosabella thì cô ấy sẽ ghé vào tiệm thời trang tên là Lilith nằm ở con đường phía trước ngay trung tâm của khu chợ nhưng mà tôi không phải là cô ấy. Trong tâm trí của tôi, vấn đề này tôi luôn khắc sâu nó tôi nhận rõ bản thân mình là ai, mục đích của mình ở đây để làm gì. Vì vậy, tôi vẫn sẽ làm theo những thói quen thường này của Rosabella nhưng không phải là hoàn toàn thói quen đó. Bởi vì, tôi không phải cô ấy.
Tôi ghé vào một cửa hàng quần áo cũ, mua một bộ trang phục không quá bắt mắt cùng với chiếc mặt nạ. Sau đó tôi đến một khách sạn, đây là một khách sạn không mấy ưa nhìn lắm nó tên là 'Khách sạn Beard' nằm ở trong một con hẻm ít người qua lại. Khi tôi mở cánh cửa bước vào trong khách sản, mùi ẩm mốc của căn hộ cũ kỉ lan tỏa thẳng vào mũi của tôi, trên những bức tường có vài vết nứt nhỏ nối liến nhau, những mạng nhện giăng đầy trên các nóc nhà. Có lẽ chủ của nó cũng không thèm dọn dẹp, lau chùi hay cho người tu sửa lại.
" Xin chào quý khách, ngài đến qua đêm hay là ngồi ăn ạ". Người phục vụ niềm nở cười với tôi, trên mặt anh ta có vài đốm tàn nhàng, vãnh cười trên mặt anh ta thể hiện rõ ràng, rất sâu.
" Cho tôi một phòng, qua đêm". Tôi nói
" Vâng ạ, xin quý khách cho tôi xin thông tin của mình ". Anh ta lấy quyển sổ và chiếc bút ra ghi chép những thông tin.
Truyện Dị GiớiĐể tránh bại lộ thân phận công nương của gia tộc Henry, tôi đã sử dụng một cái tên giả mạo cũng như những thông tin cơ bản khác mà anh ta hỏi.
" Ngài Lya, đây là chìa khóa phòng của ngài căn phòng nằm ở tầng 2 cuối hành lang bên phải ạ. Bữa tối chúng tôi sẽ đem lên cho ngài. Chúc ngài nghĩ ngơi vui vẻ." Anh chàng khuôn mặt tàn nhang nở nụ cười một cách công nghiệp.
" Cảm ơn. Nếu không thấy tôi trả lời thì anh cứ việc đặt bữa tối ở trước cửa phòng". Nói xong tôi liền xoay người lên tầng.
Sở dĩ tôi chọn một khách sản nằm ở trong hẻm ít ai quan tâm đến bởi vì tôi muốn tìm kiếm những thông tin ngầm.' Khách sản Beard' chính là nơi nắm giữ nguồn thông tin ngầm nhiều nhất, có thể nói nơi đầy chính là nơi diễn ra những giao dịch trao đổi thông tin dù đó là thông tin nhỏ hay những thông tin trong giới quý tộc, hoàng gia thì đều có đủ, cái giá của loại giao dịch này là phải có đủ tiền để trả cho loại thông tin đó hoặc đổi lại một thông tin thú vị khác. Tôi biết được điều này là do trong ký ức của Rosabella có nhắc đến, việc mà Thái tử biết được công tước Henry buôn bán chất cấm và nộ lệ chính là nhờ thông tin của 'Khách sạn Beard' này. Nhưng mà, có một điều mà tôi vẫn thấy khúc mắt. Một tên hoàng tộc như anh ta tại sao lại biết đến những nơi giao dịch ngầm như vậy? Là ai dẫn dắt anh ta đến đây hay nơi này là của anh ta? Những thắc mắc này trong ký ức của Rosabella không đề cập đến.