Tôi Và Nhân Vật Phản Diện Kết Hôn Với Nhau Sao!

Chương 50: Công Nương Đào Hôn (49)



Sáng sớm hôm sau, một đoàn người từ trong cung dẫn đến dinh thự Henry và người dẫn đầu của đoàn đội này chính là nam chính. Đồng thời đi cùng anh ta cũng có nữ chính theo sau.

" Nam nữ chính đến rồi kìa ạ " Moah nhìn ra cửa sổ và nói

" Ừa " Tôi cũng nhìn theo phương hướng của Moah,giọng điệu lười biếng mà đáp

Tôi quả nhiên cược không sai, vị công tước Louis này rất đáng để có thể kết giao trở thành đồng minh với tôi. Nhưng cũng không thể lơ là cảnh giác với anh ta, niềm tin tôi đặt cho anh ta chưa đáng được coi là sự tin tưởng nhất.

" Chúng ta xuống lầu thôi" Tôi xoay người đi

" Cuối cùng cũng tới phiên diễn xuất rồi " Moah hí hửng hẳn ra.

Khi tôi xuống lầu thì có rất nhiều người hầu của dinh thự tập trung ở sánh chính và có cả lão cha gia của tôi. Nhìn sắc mặt của ông ta có chút nhợt nhạt chắc là tối qua không ngủ được ngon và đồng thời sửng sốt trước việc mà Thái tử đến.

" Hiếm khi thấy Thái tử điện hạ đến làm khách thật đấy " Tôi đứng trên bậc thang mà nói vọng xuống

" Công nương, chúng tôi đến để điều tra về vụ án tham ô "

" Có tình báo nói rằng công tước Henry có tham gia vào vụ việc này" Anh ta nhìn tôi mà nói

" Tình báo mà người nói không biết là ở đâu nhĩ " Tôi tiếp tục truy hỏi anh ta

" Chuyện này là bảo mật, không thể nói và ta mong công nương có thể hợp tác làm việc cùng chúng ta " Anh ta nheo mắt mà nhìn tôi.

" Đương nhiên rồi ạ, thần rất vinh hạnh hợp tác cùng ngài " Tôi cười dịu dàng

" Đúng không cha?" Tôi nghiêng đầu nhìn về phía lão cha của tôi.

Ông ta tránh ánh mắt của tôi chỉ gật đầu và không nói gì.

Được sự cho phép của gia chủ nên việc kiểm tra của căn dinh thự được tiến hành mọi ngóc ngách. Thư phòng, phòng khách, phòng ngủ và thậm chí phòng dành cho người hầu ở cũng bị bọn họ kiểm tra qua nhưng tất cả đều không có gì.

Vẻ mặt của nam chính bây giờ như ăn phải trái đắng vậy. Tôi cười thầm trong lòng mình vì vẻ mặt của anh ta hiện giờ.

Không thu hoặc được bất cứ cái gì nên nam chính cùng đoàn đội của mình ra về. Tôi thân là đại diện cho chủ nhà nên ra tận cổng để tạm biệt nam chính và nữ chính chứ.

" Điện hạ đi vui vẻ " Tôi cười dịu dàng mà vẫy tay chào tạm biệt.

" À phải rồi, ngày mai thần sẽ vào cung đấy ạ " Tôi nói

" Tùy cô " Anh ta có vẻ bực nhọc khó chịu mà đi thẳng lên xe ngựa, nữ chính đi theo sau anh ta nhưng cô ta chưa kịp lên thì tôi đã nắm tay cô ta lại.

Nữ chính giật thót, quay đầu khó hiểu nhìn tôi.

" Cướp vị trí người khác vui không?"

Nữ chính giật mình mà rút tay ra, sau đó cô ta cũng nhanh chóng chạy lên xe ngựa mà nam chính ngồi.

Khi tôi ngước lên thì ánh mắt tôi chạm ngay khoảng khắc nam chính đang nhìn mình. Tư thế ngồi của anh ta một tay chóng cầm trên cửa sổ, đôi mắt lam của anh ta nhìn chăm chú vào tôi. và đương nhiên, đáp lại ánh mắt ấy chính là nụ cười siêu cấp thân thiện của tôi dành cho anh ta và đồng thời tôi cũng nhấm nháp miệng mình vài chữ.

Sau đó thì tôi quay người đi vào dinh thự, không biết là anh ta có đọc được khẩu âm của tôi không nữa. Mà chắc là có thể là không nhỉ.

[ Ting, chúc mừng ký chủ nhận được 20 điểm trị số ác nữ từ nam chính ]

Vậy là anh ta đọc được nó rồi.

Những sự việc tiếp theo diễn ra như đúng kế hoạch của tôi đã định, công tước Louis tìm thấy chứng cứ về việc tham ô của gia tộc Marcurs và những gia tộc khác liên quan. Chứng cứ đã được đưa ra rõ ràng công tước Marcurs như sặp đỗ tại chỗ mà gào lên như kẻ phát điên. Ông ta và những người khác đều bị kết án tù vì tội tham ô ngân sách viện trợ hoàng gia, bị giáng tước vị trở thành dân thường, tài sản liên quan và dịnh thự của bọn họ đều bị tịch thu và xung vào quốc khố của đất nước.

Người dì cả tuyệt vọng hẳn đi, bà ta dẫn theo đứa con trai của bà ta xong thẳng vào dinh thự Henry mà la hét om sòm.

" Augustus, tại sao em lại làm vậy với gia đình chị " Bà ta hòng hộc mà bước thẳng đến phòng khách nơi tôi và lão cha đang ngồi

" Chị, sao chị lại đến đây?" Ông ta nói

" Tại sao, tại sao em lại không bị gì? Mày, tại sao mày không giúp tao " Bà ta vừa chất vấn lão cha vừa chất vấn tôi

" Em sao có thể đối xử với chị như vậy, chị là chị ruột của em mà chúng ta đã chung một chiếc thuyền. Em đấy chính là bỏ đá xuống giết…" Bà ta khóc nức lên mà nói to

" Rõ ràng vụ việc đó có em tham gia, tại sao em lại không bị gì " Lần này bà ta không thèm che giấu nó nữa mà nói thẳng ra

" Chị, chị nói gì em không biết " Ông ta né tránh ánh mắt truy hỏi của bà ta

" Ha, không biết. Augustus, em tốt nhất nên biết chị đang nắm trong tay cái gì. Nếu em làm chị không vui thì…" Ba ta nhếch đôi môi đỏ của mình mà nói

" Thì sẽ làm sao ạ " Tôi cắt ngang lời bà ta

Vẻ mặt khó chịu vì bị kẻ khác cắt ngang lời nói của mà lườm tôi

" Dì hình như không hiểu tình hình của mình bây giờ thì phải" Tôi lạnh lùng nói

" Con ả đáng ghét việc này chắc chắn là có mày, chính mày đã đi cầu xin Thái tử đúng không! " Mặt bà ta tối sầm hẳn đi mà tiếp tục đỗ lỗi

" Dì cả, kẻ không làm thì không có tội. Nếu muốn trách thì trách bản thân chồng của dì quá tham ô nên mới để kẻ khác nắm được chứng cứ mà vạch trần ông ta." Tôi khoanh tay, kiêu ngạo mà nói.

" Mày mày còn dám nói vậy…" Thân thể bà ta không đứng vững, bà ta cố mà bám lấy đứa con trai của mình để mà tiếp tục khiêu khích thôi.

Cảm thấy đôi co cũng không mang lại lợi ích gì, bà ta chuyển qua phương pháp mềm mỏng mà nói chuyện.

" Augustus, bây giờ nhà và cửa hàng của chồng chị đã bị tịch thu và gán nợ vào quốc khố hoàng gia. Em xem, chị không có nhà để về nữa, có phải em nên cho chị ở lại đây không" Bà ta nhỏ nhẹ mà nói.

" Sau này Bella cũng phải vào hoàng cung sống, mà của hàng kinh doanh của gia tộc cũng phải có người nối dõi chứ. Nếu em không chê thì thằng bé có thể…"

" Không thể đâu ạ" Tôi cắt ngang chiêu bài của bà ta

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.