Tôi Vẽ Người Trong Sách Trở Thành Sự Thật

Chương 3: Chương 3




(06/07/2023)
“Xong rồi xong rồi, tôi thật sự điên rồi.” Thiệu Đường che điện thoại lại, nhỏ giọng nói với Lưu Triệt: “Tôi không phải là nói giỡn với cậu, tôi thật sự là nhìn thấy nhân vật tôi vẽ sống dậy!”
Đầu kia điện thoại Hứa Tiêu quả nhiên không chút để ý ừ ừ hai tiếng, ánh mắt ý bảo chuyên viên trang điểm phía sau tiếp tục hoá trang.
“Hai ngày trước tôi có đi khám bác sĩ, kết quả bác sĩ bảo khám đầu óc cho tôi, tức chết mất.

Thật sự không phải ảo giác của tôi, tôi là thật sự thật sự nhìn thấy nhân vật hoạt hình sống dậy, Hứa Tiêu cậu nghe hiểu tôi nói không?”
Hứa Tiêu lại ừ ừ hai tiếng, đưa điện thoại di động kẹp ở tai, cầm lấy một cái di động khác chơi Anipop, cắt đứt lời nói không ngừng nghỉ của cậu: “Tôi nói nè, Thiệu Tiểu Đường, cậu gần đây không có hành trình gì sao?”
Thiệu Đường ngừng một chút, uể oải nói: “Có một cái tạp chí muốn chụp.”
“Sau đó?”
“Ừm? Không có nữa a, tôi một tuần này chỉ có một cái tạp chí.”
Hứa Tiêu bị nghẹn một chút, tức giận nói: “Tuy rằng tôi không muốn thừa nhận, nhưng mà cậu thật sự làm lãng phí gương mặt này!”
“Mấy cái đó đều không quan trọng!” Thiệu Đường ngữ khí nghiêm túc: “Hiện tại quan trọng nhất không phải là chuyện tranh vẽ của tôi sống dậy sao?”
Hứa Tiêu âm thầm trợn trắng mắt, đem lời nói cậu chính là nhàn quá đến bên miệng rồi nuốt xuống, nghiêm túc cho cậu cái ý kiến: “Tôi hiện tại đang quay show truyền hình, 《 người một nhà vui vẻ 》 cậu biết không?”
“Biết.” Thiệu Đường tấm tắc hai tiếng, “Làm sao? Lại muốn khoe khoang với tôi sao?”
“Ai muốn nói với cậu cái này.” Hứa Tiêu cất điện thoại trên tay xuống, “Tôi hỏi cậu, có muốn tham gia không?”
“Tôi?” Thiệu Đường ha ha hai tiếng, “Cậu đang nói đùa hả, tôi sao có thể?”
《 người một nhà vui vẻ》 gần đây là show truyền hình được quan tâm hàng đầu, từ hai diễn viên nổi tiếng quốc dân độ có thâm niên trong nghề, cùng với bốn đại lưu lượng mới cùng nhau tham gia, chủ yếu quay lại cảnh sáu người cùng ở một chỗ sinh hoạt.
*Quốc dân độ: độ nhận diện với công chúng trong một đất nước.

Ví dụ như nữ diễn viên Triệu Vy nhờ vai diễn Tiểu Yến Tử trong phim Hoàn Châu Cách Cách mà được người người nhà nhà nhớ mặt biết tên, cho nên được xếp vào nhóm minh tinh có quốc dân độ cao.
**Lưu lượng: những minh tinh có đội ngũ fan hâm mộ hùng hậu, làm gì cũng được quan tâm, đi đến đâu cũng được chú ý.


Lấy Hứa Tiêu là người có địa vị trong nghề, ở bên trong cũng chỉ có thể tính là hậu bối.
Hơn nữa đã sớm định sẵn người được chọn, thấy thế nào cũng không có khả năng đến phiên người mới không địa vị như cậu.
Hứa Tiêu đứng lên, cười cười đối với chuyên viên trang điểm phía sau, đi đến một góc không có camera, hạ giọng nói: “Hàn Thước vì nguyên nhân hành trình tiếp theo mà muốn rời khỏi kỳ sau, tổ tiết mục hiện tại đang tìm người thay thế, tôi đề cử cậu với bọn họ.”
Thiệu Đường: “......”
Nếu cậu nhớ không lầm, Hứa Tiêu gia đình là công ty giải trí, cũng có đầu tư vào tiết mục này, nếu hắn đã đề cử, Lưu ca tám chín phần mười hiện tại đã thu được tin tức.
Quả nhiên, cậu mới vừa tắt điện thoại, phía sau liền vang lên thanh âm Lưu Triệt: “Thiệu Tiểu Đường! Cậu trúng giải thưởng lớn!!!”
Thiệu Đường: “......”
Cậu biết rồi.
“Nhớ kỹ, không thể có bất luận hành vi không lễ phép nào đối với những tiền bối đó, dù có ở sau màn ảnh cũng phải để ý thái độ của mình, mấy người kia cậu không thể đắc tội được dù chỉ là một người, hiểu không?”
Lưu Triệt túm chặt quai đeo cặp sách của Thiệu Đường, lại dặn dò lải nhải một lần.
Thiệu Đường một bên mỉm cười gật đầu, một bên dùng sức kéo cặp sách của mình về, “Em biết rồi em biết rồi, anh mau buông tay.”
Lưu Triệt vẻ mặt nghiêm túc nhìn cậu: “Thiệu Đường, tôi không phải là nói giỡn với cậu, đây là bước đầu tiên cho sự nghiệp khởi sắc của cậu, cậu nhất định lên tinh thần cho tôi, quan trọng! Quan trọng! Hiểu không?”
Thiệu Đường thu ý cười, giơ tay kính cái lễ đối với hắn: “Đã rõ!”
Lưu Triệt lúc này mới vừa lòng gật gật đầu, buông tay ra, “Đi thôi, cố lên.”
“Vâng.” Thiệu Đường ngọt ngào đồng ý, nhưng xoay người khóe miệng liền gục xuống, ủ rũ cụp đuôi đi lên xe.
Khắp đầu cậu chủ có người tí hon ngày đó xuất hiện, một chút cũng đều không nghĩ đến tham gia tiết mục này, nhưng mà nhìn thấy ánh mắt chờ mong của Lưu ca, cậu vẫn là thỏa hiệp.
Chính cậu không có ý cầu tiến, nhưng Lưu ca lại toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho cậu, cậu không thể làm hắn thất vọng được.
Cậu vừa mới lên xe, Hứa Tiêu liền dùng sức phất phất tay với cậu, “Thiệu Tiểu Đường, chỗ này!”
Ngồi phía sau Hứa Tiêu chính là hai mỹ nữ xinh đẹp, một người là thiên hậu ngọt ca Ninh Kỳ, một người là tân tiểu hoa đán Trần Đình, nghe vậy đều tò mò ngẩng đầu.
*Thiên hậu: nữ ca sĩ nỗi tiếng nhận được nhiều giải thưởng (nếu là nam ca sĩ sẽ là thiên vương)
**Hoa đán: nữ diễn viên nổi tiếng, được nhiều người biết tới và công nhận thực lực.
Khi tổ tiết mục tuyên bố có người mới đến, toàn mạng đều là suy đoán là ai sẽ thay thế vị trí của Hàn Thước.
Sau khi phía chính phủ thả ra ảnh chụp, Weibo nháy mắt oanh tạc.

Ai cũng không nghĩ tới một người mới ở tuyến mười tám lại có thể thay thế Hàn Thước quay cái show được quan tâm hàng đầu như thế này!
Lưu Triệt mấy ngày nay thậm chí nghiêm cấm cậu không được lên mạng, không muốn để cậu nhìn thấy những bình luận đó.
Thiệu Đường ngoài miệng ngoan ngoãn đồng ý, nhưng trong lòng cũng biết rõ ràng trên mạng sẽ nói như thế nào.
Cậu cũng không phải mới vừa bước vào cái vòng này, dù có không có nổi tiếng gì, nhưng cũng đã từng nhìn thấy được những bình luận không tốt.

Cậu cũng không bất ngờ gì những lời nói trên mạng, đơn giản suy đoán sau lưng cậu có kim chủ nâng đỡ.
*Kim chủ: người có tiền hoặc quyền cao chức trọng trong showbiz, đứng sau làm bệ đỡ, chống lưng, bảo kê cho một nghệ sĩ.
Nhưng mà......!Đây cũng là sự thật thôi.
Nhìn xem, kim chủ hiện tại của cậu không phải chính là người đang phất tay với cậu kia sao?
Thiệu Đường lộ ra một mặt cười, vẫy vẫy tay: “Tới liền.”
“Đẹp trai thật đấy......” Trần Đình che miệng nhỏ giọng nói: “Chị Ninh, em còn tưởng rằng ảnh tổ tiết mục thả ra là photoshop quá đà chứ.”
Không nghĩ tới người thật còn đẹp trai hơn.
Giá trị nhan sắc sắc này dù có đặt trong giới giải trí toàn mĩ nam tuấn mỹ cũng có thể xếp hàng đầu.
Ninh Kỳ mỉm cười: “Đúng thật, rất tuấn tú.”
Thiệu Đường nhớ lời Lưu Triệt nói, lên xe xong liền chủ động đối với hai nữ minh tinh ở ghế sau chào hỏi, khom lưng cười nói: “Xin chào tiền bối, tôi là Thiệu Đường, xong được chiếu cố nhiều hơn.”
*Chiếu cố: quan tâm, để ý, giúp đỡ
“Xin chào, Trần Đình.”
Không thể không nói, người lớn lên xinh đẹp đến nơi nào cũng đều nổi tiếng, Trần Đình vốn dĩ trong lòng còn bất mãn cậu chiếm vị trí Hàn Thước, nhưng lúc này thấy được người thật lại không tự chủ được đối với cậu lộ ra một mạt mỉm cười ngọt ngào, làm gì còn chút cảm xúc bất mãn nào.
Ninh Kỳ hơi hơi gật đầu.
Thiệu Đường ngồi dậy, oa một tiếng: “Hai vị tỷ tỷ thoạt nhìn so với trên TV còn xinh đẹp hơn á.”
Trần Đình cười càng vui vẻ, “Cái miệng nhỏ thật ngọt.”
Ninh Kỳ mắt cũng mang ý cười.

“Được rồi được rồi, mời cậu dừng việc phát ra vẻ đẹp của mình.” Hứa Tiêu đi tới ôm vai hắn, đem người kéo đến vị trí ngồi cạnh mình, đầu ở cổ cậu củng tới củng đi: “Tiểu Đường Đường, tôi nhớ cậu muốn chết.”
Trần Đình trừng lớn hai mắt.
Thiệu Đường nhìn hai người cười cười xấu hổ, đẩy đầu Hứa Tiêu ra, giải thích: “Chúng tôi, là người quen.”
“Như vậy a......” Trần Đình chớp chớp mắt, lộ ra một mạt cười không rõ ý vị.
Cô là một trong số ít người trong giới biết được sự thực Hứa Tiêu chính là thái tử gia trong giới giải trí, hiện tại nhìn thấy hai người có quan hệ tốt như vậy, cô đại khái hiểu được vì sao lại là Thiệu Đường thay thế Hàn Thước.
Vẫn còn hai vị tiền bối chưa có tới, một người là người có thâm niên trong nghề, một người là nữ diễn viên phái thực lực.
“Hai bọn họ hẳn là ngày mai mới đến.” Hứa Tiêu nhỏ giọng nói.
Thiệu Đường gật đầu, cũng đè thấp thanh âm: “Cậu còn nhớ lần trước tôi gọi điện đến nói những gì không?”
Hứa Tiêu nhướng mày, “Tranh cậu vẽ thành tinh?”
“Ừm.” Thiệu Đường vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Tôi biết là cậu không tin, chờ đó, để buổi tối tôi chứng minh cho cậu xem.”
“Được thôi.” Hứa Tiêu không thèm để ý nhắm mắt lại, “Tôi chờ cậu.”
Tranh vẽ thành tinh?
Thiệu Tiểu Đường đã hai mươi tuổi rồi sao mỗi ngày vẫn là mơ mộng như vậy.

——
Nơi sáu người ở chính là một toà biệt thự ba tầng.
Dựa theo tổ tiết mục sắp xếp, Thiệu Đường cùng Hứa Tiêu ở tầng một, Ninh Kỳ cùng Trần Đình ở tầng hai, hai vị tiền bối ở tầng 3.
Hiện tại vẫn chưa chính thức quay chụp, Hứa Tiêu sắp xếp tốt quần áo của mình xong liền chạy tới phòng Thiệu Đường.
Hắn ngứa tay, vô cùng muốn đánh hai thanh trò chơi.
Nhưng Thiệu Đường lời lẽ chính đáng cự tuyệt hắn, cậu móc ra giấy vẽ mang theo bên người, đặt ở trên bàn, sau đó lấy bút vẽ ra, hô một hơi: “Đã nói muốn chứng minh cho cậu xem, cậu mở to hai mắt cẩn thận mà nhìn, tranh tôi vẽ thực sự thành tinh.”
Hứa Tiêu dư quang ngó tới camera ở cửa, vốn dĩ lời nói muốn từ chối bị hắn nuốt lại xuống, làm bộ tò mò thò lại gần, “Vậy cậu vẽ cho tôi xem.”
Thiệu Đường nắm chặt bút than, khom lưng nghiêm túc vẽ trên giấy.
Đạo diễn bảo camera đi vào quay.
Hứa Tiêu ngẩng đầu thở dài một tiếng, ánh mắt ý bảo bọn họ ở ngoài cửa quay.
Nếu là Thiệu Đường phát hiện có người quay chụp, khẳng định sẽ không tiếp tục vẽ, nhưng đây là một cái kịch bản rất tốt có thể bạo được, ở những hành vi trong tình huống không biết có camera quay được, hoặc nhiều hoặc ít sẽ làm dân mạng cảm thấy Thiệu Đường có điểm ngu ngốc một cách đáng yêu.
Thiệu Đường cẩn thận vẽ một người nhỏ trên giấy.

Lần này cậu có chú ý vẽ cho người nhỏ cái môi, còn cẩn thận cho thêm ngón tay.
Vẽ xong, cậu buông bút, quay đầu đối với Hứa Tiêu cười: “Chờ đó, nó lập tức sẽ ra tới.”
Hứa Tiêu phối hợp gật gật đầu, cùng cậu nhìn chằm chằm giấy.
Một phút đi qua......
Năm phút đi qua......
Mười phút đi qua......
Cái người nhỏ kia vẫn là an an tĩnh tĩnh nằm trên giấy không có chút biến hóa gì.
Ánh mắt chờ mong của Thiệu Đường có chút ảm đạm, cậu chưa từ bỏ ý định chọc chọc giấy, như cũ không có chút biến hóa gì.
Hứa Tiêu cố nín cười, an ủi nói: “Không có việc gì đâu Tiểu Đường, nói không chừng là nó thẹn thùng, không muốn ra thôi.”
“Không thể nào......” Thiệu Đường nhụt chí ngồi lại ghế, “Rõ ràng lần trước đều ra mà......”
Ngoài cửa mấy người âm thầm quay chụp cũng cười, nếu không phải biết rõ Thiệu Đường căn bản không biết mình bị quay nén, bọn họ cũng sẽ cho rằng tất cả những cái này đều là giả vờ.
Không nghĩ tới, cậu nh ỏ này còn rất đáng yêu.
“Được rồi được rồi, đừng nhìn chằm chằm nữa, cậu nhìn bao nhiêu nữa cũng vậy thôi.” Hứa Tiêu kéo cậu một cái, “Mau đứng lên chơi game.”
Thiệu Đường không cam lòng trừng mắt liếc mắt nhìn người nhỏ trên giấy một cái, ừm một tiếng, vẻ mặt không cao hứng mở điện thoại ra, trong miệng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Lần sau không vẽ cho ngươi đầu ngón tay nữa.”
Hứa Tiêu chơi hai ván liền cầm di động trở về, bởi vì hắn sắp bị Thiệu Đường đánh cho phun máu rồi.
Thiệu Đường cũng không để ý hắn rời đi, cậu còn đang suy nghĩ vì sao người tí hon mình vừa vẽ lại không ra tới.
Cậu tắm rửa xong liền nằm ở trên giường, nghĩ như thế nào cũng thấy không cam lòng.

Cậu vẫn là kiên định mà cho rằng người mình vẽ có thể biến ra ngoài, rõ ràng vài lần trước đều thành công, vì sao lúc này đây lại không có phản ứng?
Thiệu Đường quyết định thử lại một lần.
Cắn một lần nữa cầm lấy bút vẽ, dựa theo bức vẽ vừa rồi lại vẽ lại một lần.
Lúc này đây người nhỏ không có làm cậu thất vọng, cơ đồ là cậu vừa mới buông bút, người nhỏ liền từ trên giấy đi ra.
Thiệu Đường nhẹ nhàng thở ra, trong lòng thậm chí có điểm cao hứng, cậu không còn giống khi trước nhìn thấy thứ này liền hoảng sợ sợ hãi, mà là ngồi xếp bằng ngồi xuống, trịnh trọng vươn một ngón tay, “Lần thứ ba, à không, lần thứ tư, chính thức làm quen một chút, xin chào, ta tên Thiệu Đường.”
Sau khi nói xong vẻ mặt chờ mong mà nhìn nó.
(P/s AChan: mạng dạn suy đoán sau này công quân phải ghen với Tiêu Tiêu nhiều rồi).



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.