2 con BMW đậu trước cổng công viên nước Smile cánh cửa xe từ từ mở ra hắn và nó ra trước để đi mua vé Xuân Nhi và Tuấn Nam nắm tay nhau đi rất tình tứ, lãnh mạn, còn Vỹ Kiệt đi một mình ủ rủ lạc loài. Cả ba người đứng đợi hắn vào nó mua vé.
Ở công viên nước Smile được chia thành 2 khu: Khu cho người lớn và Khu cho trẻ em.
Khu người lớn muốn vào phải đủ 2 điều kiện:
1) Đủ 17 tuổi
2) Phải cao hơn 1m65
Mới có thể tham gia các trò chơi trong công viên.
Sau khi mua vé xong cả đám đi vào làm cho biết bao cô gái phải nhìn theo không rời mắt, cả đám như đi người nổi tiếng đi đến đâu cũng có những cặp mắt ngó theo. Cả đám chia ra 2 hướng Xuân Nhi và Nó thì vào phòng WC của nữ. Hắn, Tuấn Nam và Vỹ Kiệt vào phòng WC của nam.
Hai phòng WC hầu như điều đông nghẹt người ra kẻ chen vào, nhưng có một điều gì đó khiến mọi người xung quanh nhường chổ cho nó và Xuân Nhi vào thay đồ trước.
Xuân Nhi mặc bộ bikini màu xanh biển làm cho các đường cong lộ rõ khiến bao nhiêu cặp mắt nhìn Xuân Nhi một cách ganh tỵ.
Hàn Thiên nhà ta cũng đâu có kém, nó mặc bộ mikink màu hường và nước da trắng nõn vốn có của nó đường cong lộ rõ không kém gì Xuân Nhi đâu,
Cả hai đứng chờ Hắn, Tuấn Nam và Vỹ Kiệt ra. Đột nhiên các cô gái gần đó hét lên Xuân Nhi lắc đầu ngán ngẩm.
Hắn, Tuấn Nam và Vỹ Kiệt bước ra, vì phải thay đồ để tiện tắm và vui chơi nên cả ba chỉ mặc một chiếc quần ngắn đến đầu gối để lộ rõ phần Body chuẩn mem.
- Tao biết sao tụ con gái nó hét lên rồi - Xuân Nhi cười gian sảo
Nó đứng ngơ người lắc đầu ngán ngẩm.
Tuấn Nam và Vỹ Kiệt đã nhìn thấy Xuân Nhi và nó liền chạy tới không quên kéo tảng băng ngàn năm theo.
Hắn, Tuấn Nam và Vỹ Kiệt nhìn nó và Xuân Nhi đứng ngơ như con bò đeo nơ.
Nhìn từ trên xuống Tuấn Nam và Vỹ Kiệt ra dấu " Tuyệt " còn Hắn nhìn nó như người ngoài hành tinh mới xuống.
Cả 5 người đã tập trung đông đủ nhưng không đi chung mà chia ra hai hướng. Hắn và Nó đi chung, Xuân Nhi, Tuấn Nam và Vỹ Kiệt đi chung.
- Anh hai dạy Hàn Thiên bơi nha tụ em đi đây - Xuân Nhi cười trêu lôi hai tên Tuấn Nam và Vỹ Kiệt theo sau.
Nó và hắn đứng ngơ người nhìn theo bóng của Xuân Nhi khuất dần.
Hắn kéo nó đi về phía hồ bơi có mực nước cao 1m50 nó nhìn làn nước xanh mà tay chân run lẩy bẩy hắn thì đứng khoanh tay nói:
- Nhảy xuống - Hắn nói như ra lệnh
- Tội...tôi đâu có biết bơi - Nó nói ngập ngừng.
- Muốn tự nguyện nhảy hay đẩy xuống - Vừa nói dứt câu hắn lấy tay xô nó xuống nước..
* Tủm.... *
Nó cố đứng lên nhưng ở dưới nước nó không thể đứng nó lấy hai tay đập nước tứ tung hắn thấy không ổn liền phóng xuống kéo nó đứng lên.
- Đã nói không... biết.. bơi.. rồi..mà - Nó nói không thành tiếng.
- Haizzz! - Hắn thở dài lắc đầu
Thế là hắn bế nó nằm xuống nước hai tay ôm eo nó nâng lên như tập bơi cho mấy đứa con nít khiếng cho bao nhiêu cặp mắt nhìn mà ngưỡng mộ.
Trên môi hắn hiện lên một đường cong đầy ẩn ý hắn rút tay lên khỏi eo nó cho nó tự bơi, 3s sao nó đã chìm dưới nước hắn đang nhìn kiếm nhóm của Xuân Nhi nên quên mất nó. Quay lại nhìn thì nó đã mất bóng hắn liền lặn xuống nước tìm nó, 10p sau vẫn chưa tìm được nó vẻ mặt hắn hiện lên một chút lo lắng định lại hộp để đồ cá nhân lấy điện thoại gọi cho 3 người kià thì thấy nó đang ngồi trên thềm hồ bơi cười đắc chí. ( t/g: Gậy ông đập lưng ông 😂😂 )
Hắn bước vào thềm phía nó đang ngồi thở phào nhẹ nhõm, còn nó thì ngồi bụm miệng cười.
- Vui hông - Nó trêu
- Chắc vui - Hắn lườm nó
- Để tôi đi mua nước anh ngồi đó đi - Nó bước đi bỏ hắn bơ vơi.
Nó cầm trên tay hai chai nước đưa hắn 1 chai rồi ngồi xuống uống chai còn lại.
- Thế biết bơi rồi chưa - Hắn lườm
- Bơi vào đây được mà, yên tâm - Nó cười trừ
Nó vừa nói xong hắn đã kéo nó đi sang khu trò chơi.