Nó phải ôm cả sấp hồ sờ văn kiện, làm đến tối tâm mặt mài, nó đang suy nghĩ, mình làm công việc này lâu rồi ư, chắc lúc đó mình học giỏi lắm, cứ viết trong vô thức mà nộp đi đều đúng, haizz càng nghĩ càng đau đầu nha, nó sắp xếp lại đống văn kiện hồ sơ rồi tan ca về nhà. Chiếc Audi phóng nhanh đến xé gió, nó bược vào nhà mặt mài bơ phờ vì mệt, giờ nó mới nhìn kĩ lại có hai chàng trai trong nhà nó, cảm thấy thân thuộc mà chẳng biết là ai haizz nó tức nó thật không biết ăn ở sao lại rơi vào cái thế giới chả nhớ, biết ai.
- Joy về rồi à - Kelvin
- Joy nào - Nó ngu ngơ.
- Em chứ ai - Thiên Vũ lên tiếng.
- Hai anh là ai sao ở trong nhà tôi - Nó mặt ngu.
- Haizz, nó quên hai thằng anh nó rồi Kelvin ạ - Thiên Vũ dở khóc, dở cười.
- Anh là Lâm Gia Bảo, kia là Lâm Thiên Vũ anh nuôi của em - Kelvin lắc đầu.
- Vậy à, hai anh ngồi chơi tôi lên phòng - Nó.
- Hàn Thiên - Mẹ nó lên tiếng.
- Sao ạ - Nó quay đầu lại.
- Lên chuẩn bị di lễ cưới của Vỹ Kiệt và Minh Anh giúp ba mẹ, hai anh Kelvin và sẽ đi cùng với con - Mẹ nó.
- Vâng - Nói xong nó lên phòng.
Nó tắm rửa ngâm mình trong nước các suy nghĩ nhẹ nhàng lướt qua đầu nó, nó chẳn biết ai là người quen,nó chẳng nhớ ai, nó buồn lắm, nó muốn mình nhớ lại tất cả. Nó vỗ nhẹ mặt trấn tỉnh tinh thần lại vào thay đồ, cái váy đen bó sát người lộ rõ đường cong chữ S của nó, càng tôn lên nét da trắng không tì vết, nó choàng bên ngoài chiếc áo lông mỏng mang đôi giày cao gót 5 phân nó đã cao giờ còn cao hơn, cỗ đeo sợ dây chuyền hắn tặng lúc trước, ( Nó vô tình gặp trên bàn, mở ra thấy sợi dây và cái nhẫn nên đeo luôn) trang phục đã ỗn nó ngồi vào bàn trang điểm lấy một ít phấn đánh nhẹ một lớp mỏng, môi đánh nhẹ một lớp son, tóc uốn nhẹ thả lỏng tự nhiên. Giờ nhìn nó như một nàng công chúa, nó xinh vô cùng nha.
Nó bước xuống lầu thu hút mắt của Kelvin và Thiên Vũ, bây giờ nó đã chửn chạc hơn và nhìn nó vô cùng quyến rũ không còn vẻ hồn nhiên tinh ranh của thời học sinh nữa.
Kelvin lấy tay vỗ vào mặt để định thần lại, cả ba bước ra con audi của Kelvin. Cả ba đến nhà thờ XX làm lễ rồi mới đến nhà hàng.
Tại nhà thờ khách đã đông đủ, nó bược xuống xe với sự trầm trồ vì vẻ quyến rũ của nó, nó liếc nhanh qua rồi bước nhanh vào nhà thờ ngồi dự lễ. Đến giờ làm lễ ông nguyễn khoát tay đứa con gái ông yêu nhất bước lên thảm đỏ, phù rể và phù dâu là bé gái và bé trai khoảng 5 tuổi đi trước rãi từng cánh hoa hồng đỏ. Minh Anh cười rất xinh, nụ cười của hạnh phúc, ở trên là chú rể đang cười tươi như hoa, bước đến ông Nguyễn trao tay đứa con của mình cho Vỹ Kiệt miệng dặn dò.
- Ta trao đứa con gái bé bỏng của ta cho con, chúc hai con trăm năm hạnh phúc,
- Cảm ơn ba - Minh Anh/Vỹ Kiệt đồng thanh.
( Phần lời thề cho tua nhanh nhá)
- Ta tuyên bố bây giờ hai con là vợ chồng - Linh Bụt.
Vỹ Kiệt nâng cằm Minh Anh trao nụ hôn ngọt ngào và hạnh phúc của đôi vợ chồng trẻ. Phần ném hoa thật sự nó chẳng hứng thú, nó đứng một góc, các tiếng đếm đến số 3 Minh Anh hất mạnh bó hoa, vô tình rơi vào tay nó, nó chẳng biết làm gì cứ cầm đại. Minh Anh và Vỹ Kiệt quay nhìn người nhận được hoa liền trố mắt lấp bấp.
- Đó...không..phải là Hàn Thiên sao - Minh Anh dụi mắt
- Phải không? Trông khác nhiều quá, - Vỹ Kiệt.
- Hai con nhanh đến nhà hàng đi - Ba Minh Anh.
Cặp vợ chồng trẻ bước nhanh vào xe mui trần được trang trí khá đẹp, phía cửa và mũi xe đều có hoa,.