Tôi Yêu Chị Thì Có Sao Chứ

Chương 78: 78: Cưới Chạy




" Chết rồi phải kết hôn, phải kết hôn sớm thôi" Mãn Ánh loay hoay chạy một mạch sang nhà phu nhân Băng thậm chí còn không thèm nhìn con gái bằng nửa con mắt
Quan trọng con gái và cháu hay là danh dự của bà đây, đùa đấy ! Bà chạy đôn chạy đáo vì cô cớ sao lại phải so đo những chuyện nhỏ nhen thế chứ, ơn đức của bà dành cho cô còn chưa hết nữa là
Kẻ nào đó thì rất thản nhiên đặt khăn bông xuống đầu ghế, con mắt chăm chăm nhìn về phần bụng của Châu Mãn Kì, Châu Mãn Kì khó chịu dịch ra xa thì bị Băng Thiệu Huy kéo lại :" Có hay nôn nửa không ?"
" Mới hai tuần chứ không phải mấy tháng"
Mới đó đã làm căng rồi, Băng Thiệu Huy thật không biết gì về chuyện sinh nở mà, Châu Mãn Kì mặt mày nặng nhẹ trả lời đang cố bịa ra một lý do để phu nhân Băng chấp nhận chuyện này theo chiều hướng tốt đẹp
Châu Mãn Kì phải nói rất rất nhát gan
Cô sợ nghe chửi câu nệ hay khích bác lắm mặc dù trước giờ phu nhân Băng đối xử vượt mức tốt bụng với cô nhưng cũng phải nghĩ đến chuyện nằm ngoài dự đoán

" Kì Kì, cháu có thai thật à ?" Đang thấp thỏm thì bất ngờ phu nhân Băng xuất hiện làm Châu Mãn Kì giật đứng hình
Biểu cảm phu nhân hài lòng chiếm tỉ lệ lớn thậm chí còn nắm tay Châu Mãn Kì bắt buộc :"Phải lấy thằng trời đánh này, phải là con dâu của cô"
" Mẹ thả cô ấy ra được rồi đấy, đừng có làm ảnh hưởng !" Băng Thiệu Huy giật tay Châu Mãn Kì giấu nhẹm vào túi áo mình, cáu gắt
Thế không ném cho Châu Mãn Kì cục tiền bắt Châu Mãn Kì sinh con xong đuổi Châu Mãn Kì đi à ?
Nước đi này tại hạ không lường trước được, phu nhân có kế hoạch ngầm hay là trước lúc uống ly rượu bỏ thuốc sẵn của Jessica Châu Mãn Kì đã bị bỏ thuốc từ lúc nhấp nhả ly rượu của phu nhân Băng
Càng lúc càng nghi hoặc, dù ở bất kì thời điểm nào cho dù là mang thai đi chăng nữa nét thanh tao trên khuôn mặt Châu Mãn Kì luôn là yếu tố quyết định mỗi khi người khác nhớ về cô
Nét thanh tao bị sự nghi hoặc lấn áp khá lâu, mẹ Mãn Ánh ngửi thấy mùi nghiêm trọng nên đã hằn giọng chất vấn :" Con bé này mẹ chồng nói chuyện nãy giờ mà không chịu mở miệng ra à ?"
" Mẹ, mẹ chồng" Châu Mãn Kì nheo mắt, cánh tay trái cử động do sự ràng buộc giữ trong túi của Băng Thiệu Huy sinh ra cảm giác vô cùng khó khăn
" Đúng, đúng" Phu nhân Băng gật đầu mạnh
Chiều hôm đó Châu Ánh Vĩ mệt mõi tan ca trở về nhà đón được tin báo cấp thiết, tức đến nỗi máu tràn đến não
Chị cậu có con với Băng Thiệu Huy.

Giấu giếm gì tầm này nữa, Châu Ánh Vĩ sái quai hàm lắc vai mẹ Mãn Ánh như tôi bị mù tôi bị điếc ai nói gì đó tôi không nghe

Sự thật vẫn là sự thật, chấp nhận vẫn phải chấp nhận
Dưới cổng nhà, Châu Mãn Kì bất an nên vừa thấy Châu Ánh Vĩ về đã láo liên chạy xuống, tâm lí bà mẹ trẻ không chịu đựng được cơn thịnh nộ từ Ánh Vĩ đâu, cậu sẽ chửi lên high note cho mà xem
Chuyện Châu Mãn Kì không chịu đựng khi đứng dưới nhà chính là chuyện bị muỗi cắn, điêu đứng khoảng chừng 10 phút mà nó đã đốt gần hết máu cô rồi, lên nhà cũng không xong mà đứng dưới này cũng không ổn
" Đứng ở đây ? Muốn chết à" Băng Thiệu Huy chợp mắt được một chút tỉnh dậy liền bồn chồn viện cớ chạy sang nhà Châu Mãn Kì xem thể trạng cô ổn định như lời bác sĩ đã nói không
Bắt gặp Châu Mãn Kì đứng dưới cổng, phần chân sưng tấy đỏ vì bị muỗi cắn chân mày phong lãng của Băng Thiệu Huy co chặt hết mức dự định muốn trách móc
Nhưng Châu Mãn Kì đột nhiên xoay người cười cười nhờ vả :" Anh đưa tôi lên nhà đi, Ánh Vĩ nó chắc chắn sẽ giết tôi mất"
" Đó là lý do cô đứng dưới góc sân ?"
" Ừm! "
" Châu Mãn Kì cô đúng là ngốc mà, tôi bị cô bắt nạt suốt nhưng cô chẳng có tí dũng cảm gì đàn áp Ánh Vĩ"
" Tôi có lỗi mà! "

" Đúng, lỗi là do cô bỏ thuốc vào ly rượu nên mới thành ra nông nỗi này"
Châu Mãn Kì phát hoảng liền ú ớ giải thích :" Không phải, không phải, là người yêu anh nhờ tôi đưa hộ anh ly rượu"
Ấn đường Băng Thiệu Huy chưa có dấu hiệu giãn vì tức tối còn cau chặt hơn :" Mười năm qua tôi chưa từng yêu ai, cô nói tôi có người yêu ý cô là như thế nào ?"
Chết tiệt ngứa quá
Nói chuyện kéo dài thời gian làm lũ muỗi thời tới cản không nỗi hút máu với số lượng lớn, Châu Mãn Kì mặc quần ngang đầu gối nên bị cắn quá sức để tả nghe xong đã gãi ngứa chứ chẳng hề mảy may quan tâm
Vì mặc quần thun dài nên sinh vật hút máu dã man kia không thể đụng chạm đến da thịt Băng Thiệu Huy, anh trông dáng vẻ tội nghiệp của cô bất giác trong lòng xót đậm nhanh chóng giải thoát cô bằng cách đưa cô lên nhà.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.