Tôi Yêu Nhân Dân Tệ

Chương 42



Tuổi mười tám...

Đêm tuổi mười tám....

Đêm tuổi mười tám thần bí....

Đêm mà đại gia đã chờ rất lâu...

Vì sao tôi có loại xúc động muốn bỏ chạy lấy người vậy, có lẽ là vì tôi nhìn thấy ông chủ Ngôn có vẻ nguy hiểm, hai chân liền không kiềm chế được run lên như nhũn ra. Thử hỏi, dưới loại tình cảnh thế này, sao đại gia có thể đùa cợt xử lý ông chủ Ngôn vào đêm mười tám tuổi? hơn nữa khả năng đại gia bị lăng nhục lại rất cao.

Bởi vậy đại gia quyết định, đại gia phải chạy trốn!

"Ông chủ Ngôn! em chợt nhớ hôm nay còn phải lên lớp!" đầu óc tôi đã rối tinh rối mù, anh ta đi tắm rửa tôi lập tức liên tưởng đến bước tiếp theo sau khi anh ta tắm xong, lăng trì xử tử tôi.

Nghe vậy đang định đi tắm thì anh ta dừng bước, không nói được lời nào nhìn tôi, có ý thật sâu xa. Tầm mắt của anh ta nhìn đến đồng hồ điện tử treo trên tường, bên trên ghi rõ ràng là thứ bảy, ngay 17 tháng 11.

A thật ngại, tôi lập tức hận không thể vả mấy cái vào cái miệng chết tiệt của mình. Vì sao trước đó nói với anh ta chủ nhật không có tiết, cũng không tham gia CLB gì, vì anh ta mà sắp xếp một dòng sữa thời gian như sóng tràn bờ.

Gượng cười vài tiếng, rút lại bước chân giẫm tại cửa, tỏ vẻ bình tĩnh đi về phòng khách vẫy vẫy tay với anh ta: "Em đùa! ha ha ha~! anh đi tắm đi, nhanh đi!"

Trong lòng tôi đang tính toán. Chờ anh ta vừa đi tắm, tôi liền chạy lấy người.

Một lúc lâu anh ta không có hành động gì, luôn nhìn chằm chằm tôi, cả người tôi rất không tự nhiên, vừa định mở miệng hối anh ta đi tắm, anh ta đã mở miệng trước một bước: "Không thì, chúng ta tắm chung."

....

.....

Một tia sét xẹt qua, tôi khiếp sợ đứng bất động tại chỗ, cả người sợ hãi kinh hoảng đến run lên. Đại gia không nghe lầm chứ?? anh ta cư nhiên nói, nói! chúng ta tắm chung!!! ông trời ạ, ông chủ Ngôn trở nên phóng túng dâm-đãng như vậy từ lúc nào! đại gia nhất thời, nhất thời khí có thể đón nhận á!

Không lâu sau, tôi khát vọng thân thể ông chủ Ngôn biết bao biết bao biết bao, tuy rằng hiện tại đại gia vẫn thèm khát giẫm đạp thân thể tươi non nhiều nước của anh ta, nhưng tuyệt đối không cho anh ta nắm quyền chủ động, tuyệt đối không phải ở dưới tình huống bị anh ta bắt gian a a ....mục tiêu của đại gia là Bá Vương, 'ngạnh thượng ông chủ Ngôn', không để bị người áp!

"Ngài tắm, ngài tắm! dáng người tiểu nhân khó coi, thật sự không dám làm bẩn ánh mắt đẹp cao quý của ngài!"

Anh ta lạnh lùng pia tôi, cả người tôi nhất thời run rẩy chỉ có thể trơ mắt nhìn anh ta cởi áo, lộ ra ngực trần khỏe đẹp, từng bước bước qua, tôi không cách nào cử động. Oh may god oh my god, chắc ông chủ Ngôn sẽ không cưỡng ép tôi vào tắm uyên ương chứ....hu hu....đại gia không cấn ~!

Lúc cơ bụng sáu múi trắng bóng gần như xuất hiện trước tôi, tôi nhịn xuống xúc động muốn vươn ma chưởng, ép buộc tầm mắt chính mình sang chỗ khác. Cách tay có sức bỗng dưng xẹt ngang qua trước mắt tôi, rồi nhanh chóng rút lại, tốc độ nhanh đến mức khiến tiếng thét chói tai của tôi mắc kẹt trong cổ họng. gì? tình huống gì?

Chỉ thấy anh ta đi chân không đến cửa, cạch một tiếng, dường như là tiếng khóa trái cửa, tiếp đo anh ta cũng không thèm nhìn tôi một cái đi vào phòng tắm.

....

Chẳng phải anh ta muốn cưỡng ép tôi cùng tắm uyên ương sao? vừa thở dài, tôi lại có chút mất mát, một giây sau lắc lắc đầu, thầm mắng mất mát cái rắm á, đại gia hẳn là may mắn, tạm thời tránh được một kiếp.

Dùng sức kéo nắm tay cửa, không chút nhúc nhích, xoay tròn, vẫn cứ bất động. Quả nhiên anh ta biết tôi muốn chạy trốn, khóa trái cửa 'đánh phủ đầu'.

Vì sao a ! Vì sao phải phong tỏa đường ta duy nhất của đại gia, bảo đại gia làm sao chịu nổi cái này chớ chớ chớ!

Đi đến cạnh cửa sổ nhìn xuống dưới, nghĩ nếu không thì từ đây nhảy xuống-----ôi! mẹ tôi, cao thế này là muốn hù chết trái tim bé bỏng của đại gia ngừng hoại động à!

Không còn đường rút lui....

Ủ rũ ngồi lại trên sofa, tôi bày ra bộ dạng trầm tư táo bón, thật ra là đang ngẩn người mộng du. Xem ra đại gia nhất định khó giữ đươc trong sạch, nhất định bị ông chủ Ngôn nuốt vào bụng.

Anh ta từ phòng tắm đi ra vừa lau tóc mình, mặc áo tắm rộng thùng thình, chỉ tùy tiện thắt ở bên hông, lộ ra một khoảng ngực trắng nõn, bộ vị quan trọng khó che khuất.

Thấy tôi mặt ngây ngốc ngồi trên sofa, nhấp nhô dưới chân là đống mảnh vụng ánh chụp, không vui hí mắt, vứt khăn lông trên tay nhanh chóng đi về phía tôi.

Cả người chợt bay lên không trung, lúc tôi hoàn hồn thì đã bị anh ta quăng mạnh lên giường, chưa kịp kinh hô ra miệng, cả người nặng nề của anh ta đã đè lên người tôi, gần như không thở tổi, tôi há miệng hít vào mạnh mẽ, không dự đoán được hít lấy môi anh ta, môi mềm mại, đầu lưỡi ẩm nóng mang theo sự cuồng dã trước nay chưa từng có xâm chiếm mỗi một tấc của tôi, quấn lấy đầu lưỡi tôi không tha ra sức mút vào, mãi đến khi tôi cầu xin tha thứ nịnh nọt đáp lại anh ta, theo sự dẫn dắt của anh ta dè dặt cẩn trọng đưa đầu lưỡi vào miệng anh ta, nhẹ nhàng đụng chạm răng cửa của anh ta, liếm lưỡi anh ta từng chút từng chút, chợt không cẩn thận chạm đến hàm trên khoang miệng của anh ta, anh ta chợt giữ chặt gáy tôi ra sức mút lấy đầu lưỡi tôi, lưỡi đau đớn, như bị đứt ra vậy.

Tôi vặn vẹo giãy giụa kháng nghị sự thô bạo của anh ta, hô hấp của anh ta càng nặng nề, bàn tay to chui vào dưới áo vuốt ve ở trên bụng tôi lúc nặng lúc nhẹ, tôi không nhịn được sợ run một hồi. Tay anh ta dường như mang theo một dòng điện, da thịt bị đụng chạm đều sẽ có cảm giác tê dại.

Lòng bàn tay mang theo vết chai sạn chậm rãi trượt lên, đến bộ ngực thì dừng lại nhẹ nhàng lượn vòn, tôi run rẩy càng kịch liệt, chỉ có thể túm tóc anh ta không buông.

Chợt môi anh ta rút đi, tôi thở gấp từng ngụm từng ngụm khí, ánh mắt mờ mịt nhìn xuống, chỉ thấy đầu anh ta chôn ở trước ngực tôi, dùng răng nanh cắn cởi từng nút áo, mảng da thịt trắng nõn trơn bóng liền lộ ra trong không khí.

Bàn tay vốn đặt ở ngực luồn vào sau lưng tôi, nháy mắt linh hoạt cởi bỏ móc áo ngực, anh ta cười xấu xa với tôi, một giây sau đẩy áo ngực đã cởi của tôi lên cao.

Hầu như là thân thể hoạt động theo bản năng, tôi nhanh chóng che lấy bộ ngực mình, nhưng không ngờ động tác của anh ta còn nhanh hơn cả tôi, bắt chuẩn xác tay hai tay tôi, ở trong tầm mắt hoảng loạn của tôi chậm rãi đặt hai tay tôi lên đầu.

Ánh mắt lửa nóng của anh ta tập trung ở trên ngực sữa hoàn toàn lộ ra của tôi, không biết phải do tư thế của tôi không mà chúng nó có vẻ càng tròn và cao nhọn hơn. Anh ta nghiêng người nặng nề hôn xuống môi tôi, giọng khàn khàn: "Đừng sợ..." không chờ tôi trả lời, anh ta cúi người ngậm chăt lấy ngực trái cũa tôi, trong nháy mắt, dòng điện mãnh liệt lan khắp toàn thân, tôi không nhịn được bật ra tiếng than nhẹ: "Ưm a....đừng...."

Trả lời tôi là anh ta càng mút kịch liệt hơn, một bàn tay lại cũng dính lấy ngực phải tôi, tùy ý vuốt ve, tôi hoàn toàn không cách nào chống cự hết thảy cảm giác không biết tên này. Ông chủ Ngôn sao....sao kích động.....không cho đại gia chút không gian thích ừng....hu...

Phát hiện tôi sợ hãi, anh ta dùng lại động tác ngoài miệng, nới tay tôi, ôm tôi vào trong ngực anh ta, tức cười nói: "Bé ngốc, đây là chuyện 'nước chảy thành sông' giữa nam nữ, đừng sợ."

Nước chảy thành sông cái rắm! tôi nhịn xuống xức động muốn nói tục, mạnh miệng phản bác anh ta: "Em không thèm sợ! Em chỉ khẩn, khẩn trương!"

"Vậy chúng ta tiếp tục?"

"Không! Không!.....ý của em là giờ còn sớm! phải đợi đến 12 đêm mới là sinh nhật mười tám tuổi của em!"

Anh ta buồn cười nhìn tôi, bỗng nhiên anh ta giữ chặt tay tôi kéo đến giữa hai chân anh ta!

Tôi rõ ràng cảm nhận được vật thể cứng rắn vô cùng trong tay! nháy mắt, mặt dày của tôi đỏ bừng, không thể tin được trừng mắt ông chủ Ngôn.

Mặt anh ta thản nhiên không hề xấu hổ, coi như việc làm 'thiên kinh địa nghĩa'(hiển nhiên), cuối cùng, anh ta tiến sát bên tai tôi, nhẹ nhàng thổi một hơi: "Buổi tối, anh chờ em."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.