[Tokyo Revengers] Bắt Cá Hai Tay

Chương 14: Tha Cho Em Lần Này



Ran kéo mạnh Tô Linh vào lòng mình , môi hắn tàn bạo hôn lên môi cô gái nhỏ trong lòng mình . Lưỡi không chút do dự mà cậy miệng của Tô Linh ra mà càn quét hết nước bọt ngọt ngào .

Tôi cố gắng giãy giụa hết sức nhưng Ran cố chấp giữ chặt lấy tôi không cho một chút cơ hội nào thoát thân khỏi nụ hôn điên cuồng từ hắn ta !

Miệng tôi bị chiếc lưỡi hư hỏng của hắn càn quấy không một chỗ hở ! Đến mức nước bọt của tôi và Ran chảy ra ướt cả cổ !

Khó thở quá ! Chưa kịp để tôi suy nghĩ thì hành động của Ran nhanh chóng cắt đứt dòng suy nghĩ của mình . Tay cả hắn đang mò vào áo ngực tôi !

Bàn tay thô sài chạm vào làn da non nớt mềm mại , hư hỏng đến mức bắt đầu tiến về phía ngực đầy đặn còn đang phát triển của tôi !

Ran thấy phản ứng sợ hãi run người của Tô Linh thì khẽ cười rên trong cổ họng ...hắn không chút xấu hổ hay tội lỗi mà bóp nhẹ ngực cô nhóc trong lòng mình ! Tuy cách một lớp áo ngực nhưng cũng không ngăn nổi hắn cảm nhận được sự mềm mại từ nó ...

Tôi nhíu mày ! Căm giận cắn mạnh chiếc lưỡi đang càn quấy miệng mình kia , mùi máu tanh vì hành động này của tôi mà liền phát ra làm tôi tái cả mặt !

Ran nhăn mày đành nuối tiếc rời khỏi đôi môi nhỏ mê người kia , chiếc lưỡi của hắn vì bị cắn mà sướt nhẹ dẫn đến chảy máu .

Con mèo nhỏ này còn biết cắn người đấy nha ~

" Ran ! " Tôi tức giận trừng mắt nhìn tên đối diện mình cố gắng tránh xa hắn hết mức có thể , hai tay run rẩy ôm chặt lấy ngực mình bảo vệ !

Ran giơ hai tay đầu hàng , miệng lừ lưỡi ra ~

" Được rồi ~ tôi trêu em hơi quá cưng về nhà đi hôm nay tới đây thôi " thấy cô nhóc nhỏ đã bắt đầu xù lông lên thì Ran cũng không muốn làm lớn chuyện hơn nữa , hắn biết nếu đùa quá lố thì sẽ bị chán ghét mất .

Tha cho em lần này đấy ...Tô Linh

Tôi trừng mắt nhìn hắn ta dẫn xe rời đi khỏi con đường , đúng là một tên điên mà ! Còn có thể ra tay với một cô nhóc nữ sinh như tôi ư ?

Trầm mặc nhìn tấm thẻ trong tay mình rồi thở dài , lấy lại được thẻ rồi nên chắc cũng tránh được tên cô hồn chó má này .

Chầm chậm đeo túi cặp đi về trên con đừng quen thuộc , tôi mong hôm nay cha sẽ không có ở nhà .

Nếu ông ấy có thì liền xu cà na mất...

Mẹ nó hôm nay xui thật chứ gặp ba gì đâu không !

___end chương 14
Chị nhà nghĩ vậy là xong hả ? Hảo mơ đẹp :))

100 ⭐ / chương như cũ

Tuy là chạy chương có chút vội nhưng mình cũng vui vì nhiều người ủng hộ như vậy 🥺


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.