Tổng Giám Đốc, Anh Là Ác Bá Nam Nhân

Chương 10



Trong căn phòng biệt thự Phong gia , Phong Thần và Lilian ôm chặt lấy nhau chìm trong không khí ngọt ngào của hai người

– " Bịch bịch "

Một loạt tiếng động vang lên khiến hai người giật mình tách ra nhìn hội bát quái đang ngã chồng lên nhau trước cửa

– " Mẹ! Sao mẹ lại đẩy con ? "

– " Là cha con lấn ta chứ bộ , thấy chưa tại ông cả đó "

– " Rõ ràng hai mẹ con bà che hết tầm nhìn mà " *#&*%#₫%# .

Nhìn đám người rình trộm mình nãy giờ trán Phong Thần đổ xuống ba vạch đen còn Lilian thì ngượng ngùng che khuôn mặt sớm đã đỏ như trái cà chua. Cảm thấy một luồng sát khí truyền tới hội bát quái mới kiếm cớ rút lui

– " Ha ha chúng ta chỉ tiện đường đi qua. Chúng ta chưa nghe tụi con nói yêu nhau đâu, hai đứa cứ tự nhiên tiếp tục a"

Phong mẹ nói xong liền kéo cả đám ra ngoài , Tình Tuyết còn vô cùng có ý thức đóng cửa dùm hai người rồi trở về biệt thự Tề gia.

Tại căn nhà rộng lớn lại chỉ có mình cô cùng vài người hầu khiến cô không khỏi thắc mắc

– " Bác Triệu chủ nhân nơi này anh ta chưa về sao còn có sao không thấy cha mẹ hay người thân của anh ta ở đây vậy ? "

Đối với câu hỏi của cô Triệu quản gia chỉ nhẹ nhàng giải thích :

– " Phu nhân đang cùng tiểu thư sống ở Thụy Sĩ nên rất ít khi về nước thiếu gia tính tình từ trước đến nay lại lạnh nhạt nên căn nhà này ngoài tôi và vài người hầu ra không còn ai khác"

– " Cháu hỏi điều này không biết có riêng tư quá không? Nhưng không lẽ anh ta không có đem phụ nữ về nhà bao giờ sao ?"

– " Cô không biết đó thôi thật ra không chỉ không đem phụ nữ về nhà mà ngay cả bạn gái hay người tình thiếu gia đều không có , nhiều lần phu nhân lo lắng nhắc đến chuyện hôn nhân đều bị cậu ấy gạt đi , chắc là vì thiếu gia vẫn không quên được cô gái đó! "

Nghe Triệu quản gia nhắc đến một cô gái khiến cho Tình Tuyết tò mò hỏi :

– " Cô gái nào vậy bác , đó là người mà anh ta thích sao?"

– " Thật ra chuyện này tôi cũng không biết rõ! Thôi tiểu thư mau lên nghỉ đi thiếu gia phải xử lí công việc có lẽ vài ngày tới sẽ không về nhà nếu cô thấy chỗ nào bất tiện xin cứ nói với tôi"

Nhìn vẻ mặt Triệu quản gia khó xử cô liền biết ông không muốn nói về cô gái kia nên chỉ "Vâng" một tiếng rồi mệt mỏi lê về phòng .

Vừa ôm chiếc gối mềm mại cô vừa tò mò về chủ nhân của ngôi nhà này không biết một người đàn ông hơn 30 tuổi, xuất sắc như vậy mà vẫn không có người phụ nữ nào bên người sẽ như thế nào?

Hôn lễ của Phong Thần và Lilian được tổ chức tại khách sạn vô cùng long trọng , có rất nhiều nhân vật quan trong tham gia , tại phòng cô dâu

– " Oa! Chị dâu chị đẹp quá thế này anh em mà nhìn thấy chắc sẽ kinh diễm cho xem "

– " Đúng vậy a đến em là nữ nhì còn mê chú rể nhìn thấy không muốn ăn tươi nuốt sống mới lạ "

Điềm Nhi vừa bày vẻ mặt háo sắc vừa trêu ghẹo khiến khuôn mặt xinh đẹp của Lilian nổi lên hai rặng mây hồng, cùng lúc hôn lễ bắt đầu hai người liền bị Phong mẹ kéo ra ngoài . Sau khi cô dâu chú rể trao nhẫn thề nguyền xong bữa tiệc liền bắt đầu , bỗng từ bên ngoài hai người đàn ông tiến vào thu hút tất cả ánh nhìn , một người vừa lạnh lùng lại vừa mang khí thế bức người còn người kia lại mang nét ôn hòa nhã nhặn cả hai đều vô cùng anh tuấn khiến các cô gái ai cũng si mê chỉ có hai người rơi vào trạng thái hoàn toàn khác

– " Hạo , Tuyệt cói cùng hai người cũng đến tôi tưởng hai người quên anh em tốt chứ , mau lại đây , giới thiệu với hai người đây là Lilian vợ tôi còn đây là em gái bảo bối của tôi Tiểu Tuyết và đây là Điềm Nhi , mọi người làm quen đi đây là hai người anh em tốt của anh Tề Hạo và Tư Đồ Tuyệt "

– " Tên háo sắc "

– " Sư tử cái "

Điềm Nhi cùng Tư Đồ Tuyệt hét lên.

– " Hai người quen biết nhau à? "

Phong Thần tò mò hỏi

– " Không! Làm gì quen biết!"

Đồng thanh tập hai. Nhìn thôi cũng biết hai người này quen nhau mà lại còn có thâm thù đại hận rồi, miễn bàn đi. Điềm Nhi khó chịu nhìn tên sắc lang hôm bữa bị cô đá xuống hồ

– " Ngày vui như vậy lại gặp tên này ở đây thật là mất hết cảm xúc , lần này còn dám táy máy tay chân thì chị đây sẽ chặt ngươi thành khúc cho cá ăn "

Trái ngược với Điềm Nhi , Tình Tuyết lúc này đang rơi vào một trang thái không xác định người mà cả đời này cô không nghĩ gặp lại bây giờ lại đang đứng ngay trước mặt cô chỉ cảm thấy ngực nhói lên đau đớn , cảm giác đầy chua xót , uất hận đối với người đàn ông trước mặt.

Không chỉ hai người có thái độ khác lạ mà cả Tề Hạo và Tư Đồ Tuyệt cũng có suy nghĩ riêng: Tề Hạo đưa mắt nhìn người con gái trước mặt chỉ thấy trong mắt cô tràn đầy đau thương cùng uất hận nhìn anh mà không phải ánh mắt ái mộ. Tính toán của những người phụ nữ khác thì chợt lóe lên một tia kinh ngạc nhưng cũng rất nhanh biến mất, đối với anh ngoại trừ Tô Nguyệt những người khác đều không có khả năng khiến anh để tâm . Còn Tư Đồ Tuyệt lúc này vừa trừng mắt nhìn Tô Điềm Nhi vừa âm thầm nghĩ cách chỉnh cô , đột nhiên nghĩ ra điều gì đó khiến Tư Đồ Tuyệt cười tà ác ,đưa tay trước mặt Điềm Nhi :

– " Tiểu thư , không biết tôi có vinh dự được mời cô một điệu nhảy không ?" .

Lời vừa nói ra khiến Điềm Nhi cả kinh suýt nữa phun hẳn rượu vào mặt tên háo sắc kia "

Tên này đang định giở trò gì vậy , nhìn mặt hắn là biết không phải chuyện tốt lành gì , ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách .

Nhìn bộ dáng kinh ngạc không nói gì của Điềm Nhi khiến Phong Thần tưởng cô bé này đang thẹn thùng nên rất " tốt bụng" đẩy cô về phía Tư Đồ Tuyệt cười vui vẻ :

– " Con bé này, lớn rồi còn hay ngượng ngùng như thiếu nữ , Tuyệt ,tôi giao Điềm Nhi cho chú đó không cần cảm ơn tôi mai mối đâu ha ha "

Tư Đồ Tuyệt không nói hai lời liền lôi Tô Điềm Nhi vào giữa sàn mà không thèm để ý đến lời kháng nghị của cô :

– " Tên háo sắc kia , anh có buông tôi ra không hả ai thèm nhảy cùng anh chứ! Tiểu Tuyết cứu mình với "

Quay sang cầu cứu Tình Tuyết nhưng cô sớm đã đi ra ngoài nên Điềm Nhi cuối cùng cũng không thể phản kháng mà khiêu vũ cùng Tư Đồ Tuyệt , vừa nhảy anh vừa thì thầm vào tai khiến từng đợt da gà của cô cứ thế nổi lên :

– " Mèo con hung dữ giờ cô đã biết mình chọc giận ai rồi chứ ?"

– " Anh…anh tôi nói cho anh biết nếu anh dám làm bậy tôi sẽ không nương tay đâu , đừng tưởng tôi sợ tên sắc lang nhà anh !hứ "

Điềm Nhi dù sợ hãi vần mạnh miệng nói rồi đẩy mạnh anh ra chuồn mất dạng chỉ để lại Tư Đồ Tuyệt cười đầy thú vị " mèo con , cô chạy không thoát đâu".

Trong khi Điềm Nhi đang bị người tính kế thì Tình Tuyết lại đang đi vào hoa viên của khách sạn: "Thì ra anh ta chính là người chủ của ngôi nhà cô đang sống ,là bạn của anh cô số phận http://facebook.com/kenhtruyenthật trêu người , những tình bao nhiêu năm qua giấu chặt trong tim chỉ một lần gặp lại đã thức tỉnh " . Bỗng một khóm hoa hồng xanh tuyệt đẹp hiện ra trước mắt , trong đầu cô một đoạn kí ức cũng xuất hiện!

như một đoạn phim quay châm . Cô gái xinh xắn cầm lên một nụ hoa hồng chưa nở nói với chàng trai bên cạnh : " Người ta nói rằng nếu lấy máu đang chảy trong tim của một kẻ đang yêu tưới lên một nụ hoa hồng chưa nở thì nụ hoa đó sẽ nở ra một bông hoa hồng xanh tương trưng cho tình yêu vĩnh cửu , anh à , nếu em muốn anh làm như thế anh có thể làm vì em không ?" chàng trai chỉ nở nụ cười ấm áp nhìn cô gái : " anh không tin vào chuyện cổ tích vậy nên anh sẽ không vì câu chuyện đó mà bỏ lỡ cả cuộc đời ở bên em , yêu em và chăm sóc cho em " cô gái không nói gì nhẹ nhàng ôm lấy chàng trai trong lòng tràn ngập hạnh phúc nhưng rồi …" chúng ta chia tay đi , tôi không muốn nhìn thấy cô nữa " người luôn cười ôn nhu với cô ngày nào nay chỉ lạnh lẽo nhìn cô " tại sao ,em đã làm gì sai ?" ," cô đã làm gì tự cô biết Tề Hạo tôi cả đời này hối hận nhất là đã yêu cô nên hãy biến đi cho khuất mắt tôi " nói rồi anh lạnh lùng bỏ đi , cô không cầu xin , không níu giữ chỉ lặng lẽ rơi những giọt nước mắt mặn đắng , người đàn ông cô dùng cả sinh mạng để yêu lại nhẫn tâm vứt bỏ cô như một món đồ chơi . Những kí ức đau khổ khiến Tình Tuyết cảm thấy lồng ngực đau đớn , bước chân cô lảo đảo rồi ngã xuống , đúng lúc đó một cánh tay hữu lức đỡ lấy thân hình nhỏ bé của cô , một giọng nói trầm thấp , lạnh lùng truyền tới : " cô không sao chứ , có cần đi bệnh viện không ?" . Ngước lên nhìn thấy khuân mặt kia liền khiến cô đẩy tay anh ra nói cảm ơn rồi đi mất . Nhìn bóng lưng nhỏ bé kia Tề Hạo chợt thấy khó hiểu vừa rồi thấy cô sắp ngã không biết điều gì thôi thúc anh đỡ lấy thân hình yếu ớt kia , vốn nghĩ cô sẽ ngượng ngùng rồi bám lấy anh nhưng cô lại vội vã bỏ đi như muốn tránh mặt anh . cô gái này thật sự đã khơi gợi sự tò mò của anh khiến anh càng muốn biết điều gì khiến cô sợ anh tới vậy . Hôn lễ của Phong Thần kết thúc nhưng đêm hôm đó lại có một số người lo lắng , sợ hãi cho tương lai của mình mà không ngủ được .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.