Tổng Giám Đốc, Anh Là Ác Bá Nam Nhân

Chương 31



Tình Tuyết cùng Tề Hạo trở về biệt thự Tề gia , Tề Hạo biết hiện giờ cô đang tức giận , nhưng anh rất không thích không khí ngưng trọng hiện tại. Kéo tay Tình Tuyết để cô đối mặt với anh :

- " Em làm sao vậy , tại sao im lặng ?"

Tình Tuyết tức giận gạt tay anh ra :

- " Tại sao lại không nói cho em biết , anh nghĩ chuyện gì anh cũng giải quyết được sao , em là búp bê trong tủ kính chắc "

- " Anh xin lỗi , anh chỉ muốn thay em chống đỡ tất cả , anh không muốn em phải chịu bất kì tổn thương nào "

Tề Hạo kích động ôm chặt Tình Tuyết trong ngực , anh không thể để người trước mặt rời xa anh lần nữa , cảm nhận được sự yêu thương , che chở của Tề Hạo , Tình Tuyết cũng không tức giân được nữa , cô vùi mặt vào ngực anh :

- " Hứa với em , có chuyện gì cũng phải chia sẻ cùng em , không được một mình gánh vác , vừa rồi em có cảm giác như mình rất vô dụng , không giúp gì được cho anh còn để anh phải lo lắng "

- " Được anh hứa với em "

Hai người im lặng ôm nhau , mọi người trong nhà đều tự động tránh mặt dành lại không gian riêng cho họ , tuy nhiên vẫn có một bạn nhỏ hồn nhiên không biết mà xông vào :

- " Anh hai , tôi nay em đi đến tiệc sinh nhật của bạn , anh ......"

Tề Thiên Linh từ trên lầu xông xuống , Tình Tuyết giật mình đẩy nhẹ Tề Hạo ra , gò má xuất hiện một rặng mây hồng :

- " Em ngoài ăn, ngủ , chạy đi chơi còn biết làm gì không hả ?"

Không khí lãng mạn bị xối một gáo nước lạnh , Tề Hạo trừng mắt nhìn cô em gái chuyên đi phá rối, Tề Thiên Linh nhìn ánh mắt kia không khỏi rét run , đây rõ ràng là nơi công cộng a , cô đâu có cố ý phá anh hai cùng chị dâu tình cảm :

- " Ha ha hai người cứ tiếp tục , em không quấy rầy nữa "

Tiếp theo cô nhóc liền biến mất không thấy bóng dáng . Tề Thiên Linh vừa đi , Tề Hạo cũng nhận được điện thoại của Lôi Triết :

- " Người anh em , tôi đã làm theo như cậu nói rồi , tối nay Ngô Tử Kì sẽ đến bữa tiệc của cục trưởng Lục , cậu định làm gì ?"

- " Cậu không cần quan tâm chỉ cần báo cho ông già Ngô gia là con trai ông ta đang ngủ cùng một cô gái đặc biệt nếu không muốn cậu ta thích đàn ông nhất định phải cưới cô ta là được "

- " Này Tề Hạo , cậu có bao giờ tự nhận thấy rằng cậu rất độc ác không , hôn nhân đại sự cả của người ta mà cậu lại đùa giỡn như vậy"

- " Nếu cậu muốn tôi có thể để cậu thế chỗ , thế nào ?"

- " Người anh em tôi chỉ nói giỡn thôi , cậu cứ yên tâm tôi sẽ thực hiện kế hoạch giúp cậu "

- " Được tôi chờ tin tốt của cậu "

Tề Hạo cúp máy , Lôi Triết âm thầm khinh bỉ tên thù dai nhớ lâu nào đó , không phải người ta thường nói nếu hoa đã có chủ thì phải đập chậu cướp hoa sao , Ngô Tử Kì không dễ dàng bỏ cuộc cũng là chuyện dễ hiểu , chẳng qua là máu ghen của Tề Hạo quá khủng bố thôi , nghĩ xong Lôi Triết liền quay sang người con gái xinh đẹp đứng bên cạnh :

- " Lục tiểu thư , vị trí Ngô phu nhân có phải của cô hay không phải do cô quyết định rồi "

- " Chuyện này Lôi tổng không cần bận tâm , tôi tự biết cách lấy được thứ mình muốn "

Cô gái mỉm cười vô cùng dịu dàng đáp lại .

Tề Thiên Linh ra khỏi biệt thự Tề gia liền bước lên một chiếc ô tô sang trong , bên trong có một người đàn ông anh tuấn đang lái xe :

- " Kì ca ca , tối nay em đồng ý giả làm bạn gái giúp anh , nhưng sao tự dưng anh lại mang theo bạn gái , có phải là vì tin đồn trên báo không ?"

- " Em đừng hỏi những chuyện này chỉ cần đi bên cạnh anh là được rồi "

Ngô Tử Kì mặt không chút thay đổi trả lời , vì tin đồn kia mà cha anh vô cùng tức giận muốn anh kết hôn càng sớm càng tốt , còn nói nếu anh xảy ra quan hệ với ai sẽ phải cưới người đó , bữa tiệc tối nay một phàn là vì muốn dập tắt tin đồn , một phần cũng vì anh không thích dây dưa cùng những người phụ nữ khác.

Linh Nhi là bằng hữu tốt của anh , cô chính là lựa chọn hợp lí nhất, nụ cười trong sáng của cô khiến tâm trạng anh thoải mái hơn rất nhiều . Dừng xe trước một shop thời trang lớn , Tề Thiên Linh đi theo Ngô Tử Kì bước vào , anh nói nhỏ với cô gái tốc vàng bên cạnh điều gì đó rồi cô dẫn Tề Thiên Linh vào trong.

Một lúc sau , bóng dáng nhỏ nhắn bước ra , bộ trang phục màu đen ôm sát cơ thể nóng bỏng tôn lên nước da trắng như ngọc , chiếc vòng cổ kim cương ở trên chiếc cổ cao càng làm tăng thêm sự hoàn mĩ , mái tóc xoăn nhẹ được búi gọn lên cao , Tề Thiên Linh lúc này hoàn toàn mất đi dáng vẻ trẻ con nghịch ngợm , thay vào đó là phong thái quyến rũ của một người phụ nữ.

Ngô Tử Kì nhìn cô liền sững người một chút nhưng cũng rất nhanh thu lại ánh mắt , cô gái tóc vàng lúc nãy nhìn Thiên Linh cũng không khỏi hài lòng với khả năng làm đẹp của bản thân:

- " Ngô tổng giám đốc , anh tìm ở đâu ra tiểu mĩ nhân này vậy , bình thường nhìn lạnh lùng như thế , hóa ra là cất giấu mĩ nhân ở nhà , quả nhiên là cao tay , hôm nào cho tôi mượn cô ấy làm người mẫu nhé"

Ngô Tử Kì không thèm để ý đến vẻ mặt đùa cợt của Jinny , trực tiếp kéo Thiên Linh ra khỏi đó chỉ bỏ lại một câu :

- " Tính cách cô biến thái như vậy , thế nên mới không có tên nào dám rước cô đấy "

Ai cũng biết đối với phụ nữ tuổi tác là vấn đề vô cùng nhạy cảm , Jinny của chúng ta 30 tuổi vẫn chưa lấy chồng , vừa nghe thấy câu nói của Ngô đại boss nụ cười trên mặt liền cứng đờ , tức đến nghiến răng nghiến lợi , cậu được lắm , tên tiểu tử thúi .

Ngồi trên xe Tề Thiên Linh cảm thấy rất mất tự nhiên , cô chưa bao giờ ăn mặc hở vai như vậy, bởi cô chỉ thích mặc quần áo vì nó dễ vận động.

Nhìn sang Ngô Tử Kì thấy anh mặc một bộ vest màu trắng giống như bạch mã hoàng tử vậy , đôi mắt đen sau mắt kính sâu hun hút , khuôn mặt anh lúc này rất đẹp trai khiến trái tim cô bỗng nhiên lỡ mất một nhịp . Hoảng hốt thu lại ánh mắt , Tề Thiên Linh không ngừng tự nhác nhở bản thân , đó là bằng hữu tốt của cô , cô không thể có ý nghĩ nào khác .

Chiếc xe dừng lại trước một khách sạn cao cấp , Tề Thiên Linh cùng Ngô Tử Kì bước vào , rất nhiều đến mời rượu nhưng anh đều uống thay cô vì sau lần uống rượu trước đã biết tửu lượng của cô rất thấp, từ xa , một cô gái trong bộ váy hồng nhạt bước đến :

- " Tử Kì , anh đã đến sao không báo cho em một tiếng , em rất mong anh đó "

Thấy Ngô Tử Kì khẽ nhíu mày Tề Thiên Linh liền biết anh cùng cô gái trước mặt quan hệ không bình thường , anh nở một nụ cười xã giao :

- " Lục tiểu thư hình như tôi và cô không thân quen đến mức đó thì phải "

- " Anh nói vậy em hơi buồn đó , vị tiểu thư xinh đẹp bên cạnh anh là ai vậy ?"

- " Cô ấy là Tề Thiên Linh , bằng hữu của tôi , Linh Nhi , đây là Lục Thanh Lệ , con gái của cục trưởng Lục "

Thiên Linh mỉm cười dịu dàng nhìn cô gái đang cố bám lấy Tề Hạo :

- " Lục tiểu thư , xin chào "

Lục Thanh Lệ cũng đưa một ly rượu cho Thiên Linh cười nhẹ :

- " Tề tiểu thư , lần đầu gặp mặt , tôi mời cô một ly "

Nhưng ly rượu còn chưa đến tay Thiên Linh đã bị Tử Kì đoạt lấy :

- " Cô ấy không uống được rượu , để tôi uống thay cô ấy "

Nói rồi anh cầm ly rượu màu hổ phách uống cạn , nhìn thấy vậy Lục Thanh Lệ , môi đỏ khẽ nhếch lên :

- " Vậy không làm phiền hai người nữa , em cần đi chúc rượu rất nhiều khách , gặp lại sau ".

Cô ta vừa đi , Thiên Linh liền quay sang người bên cạnh :

- " Hình như cô gái đó thích anh thì phải ?"

- " Đó là việc của cô ta , không liên quan đến anh "

- " Ây da , em chỉ hỏi vậy thôi mà , anh làm gì nhìn em dữ vậy "

Không hiểu sao khi nghe Ngô Tử Kì phủ nhận mối quan hệ của anh và cô gái kia , Tề Thiên Linh bỗng nhiên cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng .

Cô đi vào nhà vệ sinh trấn tĩnh lại tinh thần, bây giờ cảm giác của cô là gì cô cũng không rõ chỉ cảm thấy ở bên Ngô Tử Kì rất thoải mái và có cả dựa dẫm .

Thả lỏng tâm trạng , bước ra khỏi nhà về sinh. Mới vừa bước ra , một cánh tay mạnh mẽ đã kéo cô vào ngực , Tề Thiên Linh sợ hãi muốn hét lên nhưng nhận ra người đang ôm cô , cô mới trấn tĩnh lại :

- " Kì ca ca , anh làm sao vậy , làm em sợ quá "

- " Em đừng hỏi nhiều, mau đi theo anh , nhanh lên "

Ngô Tử Kì , hơi thở có chút hỗn loạn kéo cô nhanh chóng rời đi , khi Tề Thiên Linh nhìn lại sau lưng thì thấy rất nhiều người áo đen đang đuổi theo họ :

- " Kì ca ca ,những người phía sau kia là ai , tại sao lại đuổi theo chúng ta "

- " Em đừng hỏi gì cả , mau chạy thật nhanh theo anh " .

Hai người chạy đến dãy phòng của khách sạn , mở cửa , vọt vào một phòng không xác định , lúc này Tề Thiên Linh đã mệt đến không thở nổi , lúc này Ngô Tử Kì mới chậm rãi mở miệng :

- " Chết tiệt , anh thế nhưng lại không đề phòng bọn họ giở trò "

Càng lúc không khí trong phòng càng nóng lên lạ thường , nhìn Tề Thiên Linh trong bộ váy vai trần quyến rũ , đột nhiên Ngô Tử Kì có cảm giác miệng đắng lưỡi khô , muốn hôn lên đôi môi đỏ mọng kia , nhưng rồi anh nhận ra có điều gì đó không đúng , giường như ly rượu Lục Thanh Lệ đưa cho anh có vấn đề .

Nhận thấy người bên cạnh hơi thở dần trở nên hỗn loạn , Tề Thiên Linh quay sang anh lo lắng :

- " Kì ca ca , anh sao vậy , cảm thấy không khỏe chỗ nào ?"

Giọng nói ngọt ngào của cô giống như càng kích thích hoóc môn trong cơ thể anh , cắn răng áp chế xao động trong lòng , Ngô Tử Kì đây cô ra xa , hi vọng không mất lí trí đè cô xuống đất :

- " Linh Nhi , em mau đi nhanh , để anh ở đây được rồi , bọn họ sẽ không làm gì em "

- " Em làm sao bỏ anh lại được , anh làm sao vậy , trán anh đầy mồ hôi rồi , để em lau giúp anh , cố chịu đựng một chút , em đưa anh đến bệnh viện "

Không để ý thấy ngọn lửa dục vọng trong mắt anh Tề Thiên Linh càng tiến gần đến lau nhẹ mồ hôi trên trán anh :

- " Tề Thiên Linh, anh nói em mau đi đi , nếu không anh sẽ làm em bị thương , em có nghe không hả "

Tự chủ của Ngô Tử Kì đã xuống đến mức báo động khi làn da mềm mại của Thiên Linh chạm vào người anh , nhưng cô gái ngây thơ vẫn không hề hay biết kiên trì ở lại :

- " Không , em không đi , Tề Thiên Linh em là người có nghĩa khí sẽ không bỏ rơi anh trong lúc khó khăn anh đừng nói gì nữa "

Cô vươn người đến muốn đỡ anh lên ghế sô pha ai ngờ đi được đến nơi cái váy chết tiệt lại khiến cô ngã về phía trước , hoàn hảo nằm phía trên người anh , bầu ngực căng tròn cùng cơ thể quyến rũ nằm trên người anh khiến tia tự chủ cuối cùng của Ngô Tử Kì biến mất nhanh như chớp , anh thay đổi vị trí , đè cô xuống ghế sô pha , đôi môi nóng bỏng thì thầm vào vành tai nhạy cảm :

- " Đây là em ép anh "

Ngay sau đó mỗ nữ nhân còn ngây ngô chưa hiểu gì đã bị hôn đến không thở nổi , cuối cùng sau một tiếng kêu đau đớn chỉ còn lại tiếng rên rỉ mất hồn vang vọng trong phòng .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.