Một là bà Thẩm sinh năm, đều là con trai, ba đứa nhỏ vui đến mức đi phát trứng gà đỏ cho cả thôn;
Hai là thím Vương ở đầu thôn mới vừa được cầu hôn.
Thím Vương tên là Vương Linh Linh, năm nay bốn mươi lăm tuổi, có một đứa con học tiến sĩ, chồng thì đã qua đời vào hai mươi lăm năm trước.
Vương Linh Linh thường ngày đối xử tốt với mọi người, hòa thuận với hàng xóm láng giềng, trên khuôn mặt cô luôn treo nụ cười, tuy rằng trông gầy gò ngăm đen nhưng mang đến cảm giác sáng sủa chiếu rọi người khác, nhất là cặp mắt đen láy tỏa sáng kia.
Người phụ nữ như vậy được cầu hôn cũng chẳng phải chuyện gì lạ.
Lạ ở đây là người cầu hôn, là một chàng trai trẻ tuổi.
Theo lời của thế hệ trước, chàng trai này quả thật trưởng thành sớm, khi còn chưa bước đi vững vàng thì đã thích Vương Linh Linh. Chuyện mơ hồ thế này đương nhiên không ai tin, nhưng nó thật sự là một chủ đề trò chuyện rất sôi nổi.
Ngoại hình của anh chàng kia rất đẹp trai, trông chỉ ngoài hai mươi, luôn mặc quần áo thời thượng lại vừa vặn, còn chạy chiếc xe có thể mở cửa xe lên trên.
Người đàn ông tốt vậy, sao lại thích thím Vương bốn mươi lăm tuổi chứ?
Mọi người bàn luận phỏng đoán sau lưng, lúc nhàm chán có thể nói buôn chuyện này hết cả buổi chiều.