Kiếp trước Triệu Đại Giang điều kiện có hạn không được ăn học tới nơi tới chốn, chỉ học tới lớp bốn lớp năm thì bắt đầu đi làm giúp đỡ gia đình.
Vương Linh Linh là cô gái đẹp nhất trong thôn bọn họ, đầu nhỏ làn da vừa trắng lại mịn màng, đôi mắt to lại lớn, nhất là khi cười tươi cô đặc biệt xinh đẹp.
Triệu Đại Giang thích Vương Linh Linh, mặc dù ba mẹ anh nói Vương Linh Linh trông không phải loại người lao động, anh cũng không để ý.
Cưới vợ là để thương yêu, cũng không phải để làm việc.
Người trong nhà thấy anh khư khư làm theo ý mình bèn không hỏi nhiều nữa.
Người theo đuổi Vương Linh Linh không ít, Triệu Đại Giang dù là ngoại hình hay điều kiện cũng không có cái nào nổi bật, cho nên anh chỉ có thể tích cực tiếp cận, giúp cô vác gạo gánh củi, thường xuyên qua lại quan hệ giữa hai người thật sự tiến triển rất thuận lợi.
Cho nên vào một ngày nọ, khi Vương Linh Linh bằng lòng với lời cầu hôn Triệu Đại Giang, anh vui mừng đến mức hôn mê bất tỉnh. Là bất tỉnh thật, sau khi mất đi ý thức còn cười ngốc nghếch mấy tiếng, Vương Linh Linh sợ tới mức ôm lấy anh gọi cứu mạng với người qua đường.
Chuyện này trở thành trò cười trong thôn mấy tháng trời, Triệu Đại Giang cũng chẳng để ý, anh chỉ cười xòa thôi, dù sao Vương Linh Linh cũng là vợ anh.
Triệu Đại Giang tự nhận không có bản lĩnh gì khác ngoài sức lực mạnh mẽ, vậy nên sau khi xong việc ở đồng ruộng thì anh lập tức chạy về dọn dẹp nhà cửa, ngoại trừ việc nấu nướng.
Sau vài lần anh làm hỏng mấy cái nồi, Vương Linh Linh chính thức nhận lấy công việc làm ba bữa cơm trong nhà. Tay nghề của cô tốt lắm, Triệu Đại Giang ăn ngốn nga ngốn nghiến.
Ngoại trừ việc nấu cơm thì Vương Linh Linh ít khi làm những chuyện khác, không phải cô không làm mà là lần nào Triệu Đại Giang cũng làm xong việc trước cô. Cô cũng từng phàn nàn về điều này, nhưng Triệu Đại Giang chỉ cười ngây ngô cho qua.
Sau một năm kết hôn, hai người sinh ra một bé trai bụ bẫm, trắng trẻo mũm mĩm, đôi mắt đen lại sáng, rất giống Vương Linh Linh.
Triệu Đại Giang mừng rỡ không thôi, cứ cách vài phút là đi qua giường nhìn.
Thật là đẹp, vợ và con trai anh đều đẹp muốn chết.
Triệu Đại Giang ngồi ở mép giường nhìn hai mẹ con đang ngủ, anh lại cười ngây ngô lần nữa.
Đứa nhỏ từ từ trưởng thành, từ nói bập bẹ đến học đi loạng choạng, cậu bé ngày càng đáng yêu.
Cũng bởi vì sự chăm sóc của Triệu Đại Giang mà Vương Linh Linh ngày càng rạng rỡ.
Triệu Đại Giang nhìn hai mẹ con, anh chỉ cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc.
Cho đến một ngày nọ, anh gặp bất trắc trượt chân rơi vào dòng sông. Đợi khi tỉnh lại thì anh đã biến thành Chu Tắc, một đứa trẻ sơ sinh còn chưa biết nói.