Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 1094



Chương 1094:

 

Hàn Minh Thư: …….

 

Đang nói chuyện bình thường tự dưng lại chuyện sang trêu chọc cô?

 

Hàn Minh Thư vuốt ve tay anh, nghiêm túc nói: “Em nói chuyện nghiêm túc với anh đó, em cảm thấy đề nghị vừa rồi của em rất tốt, anh tranh thủ suy nghĩ một chút, huống chi em đã dưỡng thai tốt hơn rất nhiều rồi, không tính là vất vả.

 

Dạ Âu Thần bỏ quần áo mình vào trong vali, nói: “Cứ theo quyết định ban đầu của anh, buổi sáng anh sẽ trở về.

 

Hàn Minh Thư có chút thất vọng, xem ra anh đã quyết định rồi.

 

Lúc chạng vạng, ông cụ nhà Uất Trì phái Vũ Ba đến, nói rằng mời mọi người qua nhà họ Uất Trì bên kia dùng cơm tối. Vu Ba giải thích nói là: “Bởi vì đêm qua là ngày ba mươi, là ngày lễ của chúng ta. Đêm qua, mọi người đã không thể tụ họp lại được với nhau. Cùng nhau ăn một bữa, cho nên hôm nay tụ họp cũng giống nhau.”

 

Đến nhà họ Uất Trì ăn tối? Hàn Minh Thư có chút do dự.

 

Vu Ba mỉm cười, nhẹ giọng giải thích: “Ông cụ đã cho xe đến đón cô An.”

 

Trong lòng Hàn Minh Thư khẽ động: “Ý của bác Vu là dì nhỏ đã đồng ý rồi?”

 

Nhìn thấy đối phương gật đầu, Hàn Minh Thư biết mình không đi không được, nhưng bây giờ Tiểu Nhan đã say thành như vậy, cô nhất định không đi được, phải có người ở lại chăm sóc cô ấy.

 

Đúng lúc này, Tiêu Túc từ trong phòng đi ra, cau mày nói: “Tiểu Nhan có chút không đúng.”

 

Nghe vậy, sắc mặt Hàn Minh Thư hơi thay đổi, bước nhanh vào phòng đến bên cạnh Tiểu Nhan.

 

“Làm sao vậy?”

 

Tiêu Túc bước tới: “Tôi tưởng cô ấy chỉ say rượu. Ai biết vừa rồi cô ấy lại mê sảng, sau đó bắt đầu đổ mồ hôi lạnh. Tôi thử nhiệt độ trên trán cô ấy thì hình như là sốt.”

 

sốt…

 

“Vô duyên vô cớ, làm sao có thể phát sốt được? Còn nữa, rốt cuộc đã chuyện gì xảy ra? Tại sao khi trở về với anh, cô ấy lại say như vậy?”

 

Tiêu Túc: “…

 

Cô chủ, khi tôi gặp cô ấy, cô ấy đã đi một mình trên đường cái, mặc ít thì không nói lại còn rơi nước mắt, tôi thấy có gì đó không ổn nên đưa cô ấy đi nhà hàng ăn gì đó, sau nữa …

 

cô ấy nói muốn uống chút rượu, tôi không ngăn lại được.”

 

Sau khi nghe xong những lời của Tiêu Túc nói, đôi lông mi thanh tú của Hàn Minh Thư đều nhíu chặt cả lại, rõ ràng là cùng Hàn Thanh đi ra ngoài, cuối cùng thì lúc Tiêu Túc gặp Tiểu Nhan lại ở một mình. Hơn nữa, căn cứ vào hình dung của Tiêu Túc thì hẳn chính là Hàn Thanh Làm gì hoặc nói gì đó làm tổn thương trái tim của Tiểu Nhan.

 

Tại sao có thể như vậy Nhìn Tiểu Nhan như vậy, Hàn Minh Thư cũng bắt đầu cảm thấy khó chịu, vốn dĩ cô nghĩ đây là một cơ hội tốt của Tiểu Nhan, nhưng không ngờ lại tạo thành tổn thương lớn như vậy cho Tiểu Nhan. Chẳng lẽ chuyện này thật sự là cưỡng cầu?

 

Nghĩ đến đây, Hàn Minh Thư không nói gì nữa, mà chỉ gật đầu với Tiêu Túc, biểu thị rằng tự bản thân biết nói chuyện này.

 

Tiểu Tô nhận ra vẻ thay đổi của cô, càng nghĩ lại càng cảm thấy Hàn Minh Thư có lẽ cũng biết đại khái quá trình, dù sao cô cũng là bạn tốt như vậy của Tiểu Nhan, ở cùng nhau nhiều năm như vậy, sao có thể không biết được tâm tư của Tiểu Nhan Xem ra tiếp đó cũng không cần cậu ta phải nói gì thêm nữa. “Để cô ấy hạ sốt trước đã, anh chăm sóc cô ấy nhiều rồi, kế đến để tôi chăm sóc cho cô ấy đi.”

 

Tiêu Túc liếc nhìn Tiểu Nhan một cái, không nói gì, gật đầu rời khỏi phòng. Sau khi Tiêu Túc rời đi, Hàn Minh Thư liền hạ nhiệt độ cho Tiểu Nhan, đang làm thì lại nhớ tới chú Vu vẫn còn ở phòng khách đợi mình, liền đi ra ngoài giải thích: “Thực xin lỗi chủ Vụ, vốn là cháu cũng muốn qua nhưng Tiểu Nhan lại phát sốt.

 

Nếu chúng ta đến đó, cháu sợ sẽ không có ai ở đây chăm sóc cô ấy, vì vậy …

 

hôm nay cháu sẽ không đến đó.”

 

Vu Ba không ngờ lại không khéo như vậy, nhưng xuất phát từ lời giải thích cũng không nói thêm gì, chỉ nhìn người khác.

 

“Vậy Cậu Thần với cậu Tiêu thì sao?”

 

Hàn Minh Thư nghĩ tới nghĩ lui, đột nhiên cười nói: “Để Đậu Nành và Âu Thần đi vậy.”

 

Nhà Uất Trì này, phải giả bộ mời các cô đến ăn tối, thực ra chỉ muốn nhìn thấy Đậu Nành mà thôi.

 

Nhìn cái tư thế chuẩn chỉnh của ông ta hôm nay khi đến nhất định là để gặp cháu trai đích tôn, thật tiếc vì cuối cùng không đạt được điều mình muốn, sau khi trở về nhà họ Uất Trì khẳng định là rất khó chịu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.