Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 1614



Chương 1614:

 

Sau khi Giang Tiểu Bạch đi vào nhà bếp, tuy rằng không bằng lòng nhưng cô ấy vẫn gọt hoa quả. Tốc độ của cô ấy rất nhanh, cô ấy chỉ sợ Tiêu Túc sẽ chịu không được mà làm lộ mọi chuyện, vậy nên gọt xong hoa quả cô ấy mang cả đĩa ra ngoài luôn. Cả quãng thời gian chỉ tốn khoảng trên dưới năm phút.

 

Trước khi đi ra Giang Tiểu Bạch còn cố ý dựa vào cửa nghe trộm một chút, kết quả là không nghe thấy gì hết. Cô ấy có chút nghi ngờ, lẽ nào cuộc nói chuyện giữa hai người đó kết thúc rồi sao?

 

Lúc cô ấy vào đến phòng khách, hai người họ vẫn không hề nói gì, bâu không khí dường như có chút kỳ lạ. Giang Tiểu Bạch đặt đĩa hoa quả lên bàn uống trà, sau đó chạy đến ngồi xuống bên cạnh Tiêu Túc. Ánh mắt cô ấy đảo qua đảo lại giữa mẹ mình và Tiêu Túc.

 

“Được rồi, đừng nhìn nữa!” Mẹ Giang tức giận mắng cô ấy một câu: “Người ta nói là con gái hướng ngoại, câu nói này đúng là chẳng sai. Bảo con gọt hoa quả, con cũng chẳng gọt cho tử tế mà nhanh nhanh chong chóng chóng chạy ra đây. Nếu như cậu ta thật sự là bạn trai của con, mẹ mắng con còn được mà lại không được bắt nạt cậu ta sao?”

 

Giang Tiểu Bạch nghe thấy vậy, không nhịn được mà nói một câu: “Thì ai mà biết được chứ?

 

Không phải mẹ nghỉ ngờ bọn con sao? Đến lúc đấy mẹ dọa bạn trai con sợ chạy mất rồi thì con biết đi đâu mà tìm lại được một người bạn trai tốt như thế này chứ?”

 

Nói xong, Giang Tiểu Bạch đưa tay ra ôm chặt lấy cánh tay Tiêu Túc, cả người như một chú chim nhỏ nép vào bên mình cậu ta, nói: “Anh nói xem có phải không?”

 

Tiêu Túc: “…“

 

Cậu ta cúi đầu nhìn Giang Tiểu Bạch một cái, cô ấy cố gắng nháy mắt với cậu ta. Tiêu Túc đưa tay gạt sợi tóc vương trên má cô ấy ra, khẽ “ừm”

 

một tiếng. Rõ ràng là một hành động rất nhỏ thôi, Giang Tiểu Bạch lại cảm thấy trái tim mình như bị ai trêu đùa vậy, nhịp tim đột nhiên lại không ngừng tăng lên.

 

Hôm nay như thế này… là sao đây? Rõ ràng là buổi tối hôm đó bọn họ cũng có ngồi sát lại với nhau rồi mà, nhưng sao lúc đó cô ấy hình như không hề có cảm giác giống như hôm nay?

 

“Được rồi, con nói cậu ta là bạn trai của con, vậy con có chứng minh được không?” Mẹ Giang đưa hai tay ra, ung dung liếc nhìn cặp tình nhân nhỏ bé trước mắt: “Nếu mà không thể chứng minh được, vậy thì con vẫn phải đi xem mắt đấy”

 

Giang Tiểu Bạch vừa nghe thấy, suýt nữa thì muốn bùng nổ.

 

“Mẹ, sao mẹ lại có thể nói như thế chứ? Ở trước mặt bạn trai của con mà bảo con đi xem mắt, mẹ có mong muốn con gái mẹ được hạnh phúc không vậy?”

 

Mẹ Giang cười một cách gian xảo: “Con thật sự tưởng rằng con tùy tiện tìm một người đàn ông mang đến trước mặt mẹ, nắm tay một cái, ôm một cái là mẹ sẽ tin rằng hai đứa là bạn trai bạn gái của nhau thật à?”

 

Giang Tiểu Bạch: “… Thế không thì sao? Sao mẹ lại không tin chứ?”

 

“Nếu như muốn mẹ tin thì cũng không phải là không thể” Mẹ Giang đảo mắt, dường như đang nghĩ ngợi điều gì đó. Giang Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ này của mẹ mình, trong phút chốc có một dự cảm không rõ ràng. Sao cô ấy lại cảm thấy mẹ mình sẽ đưa ra một chủ ý không mấy tốt đẹp gì nhữ?

 

Quả nhiên, lời mẹ Giang nói tiếp sau đó khiến Giang Tiểu Bạch suýt nữa muốn lật cả cái bàn: “Con có dám hôn nó một cái ngay trước mặt mẹ con đây không hả?”

 

Giang Tiểu Bạch trợn tròn mắt: “Mẹ!”

 

Trên mặt mẹ Giang hiện ra vẻ không đồng tình: “Sao vậy? Hai đứa không phải là bạn trai bạn gái sao? Vậy hai đứa hôn một cái thì có làm sao?

 

Con gái ngoan của mẹ à, con đừng có mà lôi cái kỹ năng diễn xuất vụng về của mình ra diễn trước mặt mẹ con. Mau bảo bạn con đi về đi! Ngoan ngoãn đi xem mắt cho mẹ, mẹ đã sắp xếp rất nhiều chàng trai tốt đều đang xếp hàng đợi con ~„,m đấy: Rất nhiều?

 

Vừa nghe thấy số lượng này, Giang Tiểu Bạch cảm thấy đầu óc mình như muốn nổ tung rồi.

 

Trong phút chốc cô ấy cảm thấy dù bản thân có thế nào thì cô ấy cũng không muốn đi xem mắt.

 

Cô ấy hít vào một hơi, nhìn mẹ Giang và nói: “Hôn một cái là mẹ sẽ tin sao?”

 

Mẹ Giang lại cười không nói gì. Giang Tiểu Bạch quay đầu nhìn Tiêu Túc, ánh mắt Tiêu Túc khẽ lẩn tránh ánh mắt của cô ấy. Cái con nhóc này sẽ không định hôn mình thật đấy chứ? Cậu ta hơi cau mày, đang định nói gì đó, Giang Tiểu Bạch liền nắm chặt lấy tay cậu ta. Sau đó khi cậu ta còn chưa kịp có phản ứng gì lại, cô ấy đã trực tiếp nghiêng mình hôn lên khóe môi cậu ta.

 

Đây là một nụ hôn ở sai vị trí. Nhìn từ phía mẹ của Giang Tiểu Bạch, Giang Tiểu Bạch đã hôn lên môi của Tiêu Túc rồi, nhưng trên thực tế thì Giang Tiểu Bạch chỉ hôn vào khóe môi của cậu ta. Tuy là trong lúc đó môi cũng đã chạm môi một chút, nhưng đó đã là trong phạm vi mà Giang Tiểu Bạch có thể điều khiển được rồi.

 

Lúc Tiêu Túc được cô ấy hôn, cả người cậu ta có chút cứng đờ, có vài tia khác thường lướt qua đôi mắt đen láy. Có điêu Giang Tiểu Bạch nhanh chóng bỏ ra, sau khi bỏ ra cô ấy trực tiếp thu mình vào trong lòng Tiêu Túc, tức giận bĩu môi nhìn mẹ Giang.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.