Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 1662



Chưogn 1662:

 

Được rồi, giả vờ bị liệt mặt, ai mà không biết?

 

Giang Tiểu Bạch giật giật môi, cũng bày ra bộ dạng tôi không sợ gì cả, có bản lĩnh thì phóng ngựa tới đây.

 

Sau đó Tiêu Túc đưa Giang Tiểu Bạch đến dưới chân nhà họ Bạch, Giang Tiểu Bạch lấy điện thoại di động ra nhìn Tiêu Túc nói: “Cái đó, chúng †a thêm bạn Facebook đi?”

 

Lúc đầu Tiêu Túc hơi do dự một chút, còn chưa kịp nói gì thì Giang Tiểu Bạch đã nói trước: “Bây giờ chúng ta là bạn trai bạn gái, thêm bạn Facebook cũng đâu có sao đâu? Chỉ là để liên lạc cho tiện hơn thôi mà.”

 

Nghe vậy, Tiêu Túc nhìn cô ấy một cái thật sâu, sửa lại: “Không phải bạn trai bạn gái thật sự”

 

“mm Giang Tiểu Bạch: “….

 

Nhìn bộ dáng thành thật của đối phương, khóe miệng cô ấy kéo ra, thuận theo cậu ta nói: “Được được được, là giả là giả, tôi biết, anh không cần phải một mực nhắc nhở tôi đâu. Vậy, thêm Facebook nha? Anh quét tôi hay tôi quét anh?”

 

Vẻ mặt Tiêu Túc không thay đổi mở Facebook ra, đưa mã vạch của mình cho cô ấy quét.

 

Sau khi hai người thành công thêm bạn tốt xong, Giang Tiểu Bạch thỏa mãn mà còn môi: “Tốt, nếu cần tôi sẽ gọi cho anh, nhớ gửi địa chỉ của anh cho tôi, ngày mai tôi sẽ đến”

 

“Được, trở về đi”

 

Lúc này Giang Tiểu Bạch mới thỏa mãn rời đi.

 

Tiêu Túc nhìn theo bóng lưng của cô ấy một lúc lâu mới thu hồi ánh mắt, Tiêu Túc quay đầu nhìn lại, lẳng lặng nhìn về phía trước, không ai biết cậu ta đang suy nghĩ cái gì cả.

 

Mà ở một bên khác, Hàn Thanh và Tiểu Nhan đã kết thúc chuyến du lịch và trở về trong nước.

 

Chuyến bay về hơi muộn, lúc hạ cánh đến nơi đã là hơn mười hai giờ đêm, Hàn Minh Thư muốn tự mình đến sân bay để đón, nhưng Dạ Âu Thần không cho, nói hơn nữa đêm là lúc cô nghỉ ngơi, đón cái gì mà đón, Tiểu Nhan có anh trai cô ở bên cạnh, cũng không phải là không có người chăm Sóc.

 

Hàn Minh Thư bị anh nói như vậy, ngẫm lại cũng cảm thấy đúng.

 

Cũng không phải là Tiểu Nhan trở về một mình, cô ấy có Hàn Thanh ở bên cạnh, người ta là một đôi một cặp, cô đi xem náo nhiệt làm cái gì?

 

Thế nên Hàn Minh Thư nói với Tiểu Nhan là cô sẽ không đi đón, bảo cô ấy tự về nhà.

 

Lúc Tiểu Nhan nhận được tin này thì đúng lúc cô ấy vừa xuống máy bay, trên mặt lập tức hiện lên mấy phần oán hận.

 

“Minh Thư, không phải cậu nói là sẽ đi đón tớ sao? Tại sao lại không tới nữa?”

 

“Buồn ngủ, muốn đi ngủ sớm, cho nên cậu tự mình về đi”

 

Tiểu Nhan: “…. Cậu vây cũng quá là thực tế rồi: Hàn Minh Thư: “Tớ thực tế? Nếu tớ đi ra sân bay đón cậu, vậy thì tối nay khả năng cậu sẽ phải ngủ cùng tớ, nếu như tớ không đi đón, cậu sẽ được cùng anh trai tớ về nhà, cậu chọn cái nào?”

 

Tiểu Nhan quyết định chọn cái sau.

 

“Ha ha” Hàn Minh Thư cười lạnh vô tình: “Cho nên là ai thực tế?”

 

Tiểu Nhan: “Là tớ”

 

Rất tốt, con nhóc này vẫn tự biết rõ.

 

Khi Hàn Minh Thư đang định nói chuyện phiếm với cô ấy thì điện thoại bị người phía sau cướp lấy, cô nghiêng đầu nhìn lại thì phát hiện là Dạ Mạc Thâm cướp điện thoại của cô, lúc này đang u oán nhìn cô.

 

“Sao Vậy…

 

Dạ Âu Thần đặt điện thoại sang một bên, đi tới ôm lấy eo của cô, đụng vào chóp mũi của cô: “Đêm đã khuya, Giá Đỗ Nhỏ đã ngủ thiếp đi rồi.”

 

“Ừm, buổi tối hôm nay con bé rất ngoan, ngủ sớm như vậy” Hàn Minh Thư không cảm thấy có vấn đề gì cả, thậm chí còn khẽ gật đầu.

 

“Anh đã ôm con bé sang phòng bên cạnh.”

 

Nghe vậy, Hàn Minh Thư chớp chớp đôi mi thanh tú: “Phòng bên cạnh? Phòng bên cạnh không có người, để con bé ở đó một mình…

 

Ưm…. Không tốt đâu?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.