Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 1729



Chương 1729:

 

Trong lòng Đỗ Tiêu Vũ có chút tức giận, bây giờ cậu ta mới chào hỏi nên bà ấy cũng chẳng muốn thừa nhận.

 

Tiêu Túc thật sự cũng không muốn giải thích.

 

Bởi vì cậu ta cũng không nằm rõ tình hình của Giang Tiểu Bạch hơn nữa hai người vốn dĩ chỉ là người yêu giả vờ của nhau, là do cô ấy muốn nói dối mẹ mình để không phải bị ép đi xem mắt nữa.

 

Nhưng bây giờ tất cả người thân đều ở đây nếu bây giờ nói rằng bản thân là bạn trai của cô ấy thì liệu có gây thêm phiền phức cho cô ấy không?

 

Sau khi đã suy nghĩ thì Tiêu Túc quyết định sẽ đưa ra một câu trả lời trung lập. Cậu ta nhìn Đỗ Tiêu Vũ và nói: “Tôi và con gái của bác Giang là bạn bè của nhau.

 

Giám đốc Triệu nghe xong liền ngẩn người ra, ông ấy nhớ lại dáng vẻ của Tiêu Túc lúc đứng ở cửa bữa tiệc sinh nhật sau đó lại nhìn về phía bà Giang trước mặt, trong lòng đột nhiên hiểu ra một điều gì đó.

 

“Hóa ra là cô gái đó, sao anh lại quen biết với cô ấy vậy?”

 

Chẳng trách mà cậu ta lại nhìn vào người nhà lâu như vậy, mắt và môi vô thức mỉm cười. Vậy mà bản thân ông ấy lại còn không biết mà hỏi rằng có cần giới thiệu cậu ta không?Đột nhiên giám đốc Triệu cảm thấy bản thân ông thật là ngu ngốc.

 

Có điều cũng coi như là may mắn khi ông ấy đã kéo cậu ta vào đây uống rượu.

 

“Bạn bè ư?” Giám đốc Triệu cười đầy ẩn ý: “Thật sự chỉ là bạn thôi sao?”

 

Những người khác ở trên bàn có chút bất ngờ bởi vì Tiêu Túc được mời đến bàn chính ngồi đã có thể nói rõ ràng thân phận và địa vị của cậu ta, vậy mà không ngờ rằng cậu ta còn quen biết với cả Tiểu Bạch.

 

Giang Hữu tròn xoe mắt sau đó nở nụ cười: “Tôi nói sao con bé Tiểu Bạch này cứ luôn không tìm bạn trai, hóa ra là “Hựu à.”

 

Ông chủ Giang ngăn lại: “Chú không nghe ngài Tiêu đây đã nói là bạn rồi à? Đừng nói linh tinh nữa làm mọi người thấy ngượng ngùng.”

 

Bạn bè ư? Giang Hữu hoàn toàn không muốn nói, không thấy lúc mọi người nói là bạn bè đã dừng lại rồi sao? Hai người này nhất định có uẩn khúc.

 

Mà Đỗ Tiêu Vũ nghe xong câu trả lời của Tiêu Túc thì liền không vui, ở trước mặt người nhà họ Giang mà lại không dám nhận mình là bạn trai của Tiểu Bạch, những lời này của cậu ta là có ý gì đây?

 

Không vừa ý với Tiểu Bạch của bà ấy sao?

 

Nghĩ đến đây Đỗ Tiêu Vũ liền cười lạnh lùng rồi nói bằng giọng đầy chế nhạo: “Vẫn là bỏ đi thôi, Tiểu Bạch nhà chúng tôi bạc phận, làm sao có phúc khí mà làm bạn với ngài Tiêu đây được.”

 

Nói xong bà ấy cũng không cần biết phản ứng của mọi người ra sao mà trực tiếp xoay người bỏ đi.

 

Những người còn lại quay ra nhìn nhau, hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra.

 

Giang Ngạn Kha cũng hoàn toàn không biết chuyện gì vậy nên khi mọi người hỏi thì ông ấy cũng nói với vẻ mặt ngơ ngác không rõ chuyên gì.

 

Giang Tiểu Bạch đang ăn một cái cánh gà thì nhìn thấy mẹ mình đang tức giận quay lại.

 

Am!

 

Đỗ Tiêu Vũ kéo chiếc ghế bên cạnh rồi ngồi xuống, vẻ mặt bà ấy đầy tức giận khiến Giang Tiểu Bạch đầy kinh ngạc.

 

“Mẹ sao vậy?” Giang Tiểu Bạch liếc mắt nhìn một cái rồi lại cắn thêm một miếng cánh gà sau đó hỏi: “Chẳng lẽ lại có người giành giật vị trí nhà vệ sinh với mẹ hay sao?”

 

Đỗ Tiêu Vũ: “

 

“Con bé này thật là, con phải để mẹ nói như thế nào mới tốt đây? Bảo con đi tìm bạn trai con không đi mà bạn trai con cũng không đến tìm con vậy mà con vẫn còn ngồi ở đây thoải mái mà ăn cánh gà, rốt cuộc con có để tâm chút nào không vậy?”

 

Nói xong Đỗ Tiêu Vũ hất mạnh vào trán của Giang Tiểu Bạch một cái.

 

Giang Tiểu Bạch: “Aaaa.”

 

“Tìm anh ấy làm gì chứ? Con đói đến hoa cả mắt rồi đây này.”Đỗ Tiêu Vũ tức giận.

 

“Vậy con thử đoán xem vừa nãy mẹ đã đi đâu?”

 

“Không phải nhà vệ sinh sao?

 

“Nhà vệ sinh cái đầu con ấy, mẹ vừa rồi đã đi ra bàn chính, con thử đoán xem Tiêu Túc có phản ứng như thế nào khi nhìn thấy mẹ? Con có biết cậu ta nói con là ai không hả?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.