Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 2041



Chương 2041:

 

“Em suy nghĩ gì thế? Anh chỉ đi nghỉ ngơi thôi, nếu như em lo lắng thì bây giờ anh tiếp tục nghỉ ngơi mấy tiếng, tối nay anh lại đến tìm em”

 

Tiểu Nhan lập tức gật đầu: “Được, vậy anh nhanh đi ngủ đi”

 

Hàn Thanh bước về phòng của mình dưới sự khuyên bảo của Tiểu Nhan rửa mặt sau đó nằm xuống nghỉ ngơi. Bởi vì đã lâu không ngủ cho nên lúc này muốn chìm vào giấc ngủ trái lại trở nên rất khó khăn, đôi mắt rất xót rất đau lại chát, nhắm mắt lại cảm thấy vô cùng đau đớn.

 

Rõ ràng anh ấy đã vô cùng mệt nhưng làm thế nào cũng không ngủ được.

 

Hôm nay anh ấy ra ngoài không phải vì chuyện gì khác, hiển nhiên là đi xử lý những chuyện trước đó chưa kịp xử lý muốn để cho người ra tay với Tiểu Nhan phải trả giá đắt.

 

Không, là trả giá gấp mười lần.

 

Xem như vào tù cũng có thể chạy thoát tất cả mọi tội lỗi sao? Không đơn giản như vậy đâu, đây cũng là lần đầu tiên Hàn Thanh có ý định giết người, nhưng bây giờ dù sao cũng là xã hội pháp chế cho nên anh ấy không thể giết người.

 

Nhưng lại có trăm nghìn cách để làm cho một người cảm thấy đau khổ.

 

Người đó làm cho anh ấy suýt nữa mất vợ và con của mình, vậy thì anh ấy cũng sẽ để cho người đó mất hết tất cả.

 

Một ngày sau.

 

Chuyện cậu chủ Hạ Liên Cảnh của tập đoàn Hạ Thị bị nhốt vào nhà giam trở thành tiêu đề của tất cả tin tức, các tờ báo lớn, tạp chí, giải trí và các APP, tất cả đều nói về chuyện của nhà họ Hạ.

 

Tác phong thường ngày của Hạ Liên Cảnh hung hăng càn quấy tùy ý nên đã có người nhìn cậu không thuận mắt từ lâu rồi.

 

Nhìn thấy tình hình như vậy xảy ra bèn nhờ gió đông để thổi lửa, phơi bày rất nhiều tài liệu đen, các sự kiện tàn nhãn ngang ngược của cậu ra ánh sáng.

 

Thị trường chứng khoán của tập đoàn Hạ Thị bởi vậy giảm mạnh, hợp tác nhao nhao đình chỉ.

 

Những hợp tác đã được ký kết từ trước xem như muốn đình chỉ hợp tác cũng phải chờ tới kỳ hợp đồng sau, nhưng mà bởi vì có người thần bí ở sau lưng tạo áp lực đồng thời hứa hẹn sẽ bồi thường cho nên cho dù là xí nghiệp lớn hay là xí nghiệp nhỏ đều nhao nhao kết thúc hợp tác.

 

Hơn nữa rất nhiều xí nghiệp đều sợ bị liên lụy, mặc dù ngày thường qua lại với tập đoàn Hạ Thị rất thân nhưng nhìn thấy xí nghiệp lớn thế mà trở thành dáng vẻ như vậy chỉ trong một đêm thì đều nhao nhao muốn lui về phía sau bo bo giữ mình, sợ xí nghiệp nhà mình cũng liên lụy.

 

Dù sao tập đoàn Hạ Thị là xí nghiệp lớn như vậy mà có thể bị nhổ tận rễ chỉ trong một đêm, vậy thì thế lực ở sau lưng này ghê gớm đến mức nào chứ? Rút dây động rừng, cổ phần của tập đoàn Hạ Thị giảm xuống mức thấp nhất từ trước đến nay.

 

Khi ba Hạ vừa nhận được tin tức này thì tức giận đến nỗi mắt tối sâm lại.

 

“Đã xảy ra chuyện gì? Không phải tôi đã cho người đè chuyện này xuống rồi sao? Tại sao lại truyên ra ngoài? Tất cả số tiền trước đó ba mày bỏ ra đều vô ích sao?”

 

“Nghe nói là có người bỏ giá tiền rất lớn để chỉnh đốn tất cả Hạ Thị”

 

“Người đó là ai?”

 

“Tổng giám đốc Hạ, người mà cậu chủ Hạ phóng lửa đốt không phải ai khác chính là vợ mới cưới của Hàn Thanh tập đoàn Hàn Thị”

 

“Chuyện này tôi biết, mặc dù tập đoàn Hàn Thị rất đáng sợ nhưng mà cũng không thể có thủ đoạn cứng rắn như vậy.”

 

“Tổng giám đốc Hạ có điều không biết, vợ của Dạ Âu Thần tập đoàn Dạ Thị là em gái của Hàn Thanh..”

 

Nghe thấy tin tức này trước mắt ba Hạ càng đen hơn, suýt nữa chết tại chỗ.

 

Cho nên con của ông ta một lần làm mất lòng hai tập đoàn sao? Dạ Thị và Hàn Thị? Thảo nào tốc độ lại nhanh như vậy, hai tập đoàn mạnh mẽ này liên thủ thì tập đoàn Hạ Thị làm sao còn có thể sống sót chứ?

 

Nhưng mà ba Hạ cảm thấy may mắn vì gốc rễ của tập đoàn Hạ Thị của họ không ở trong nước, trong nước bị hủy diệt thì còn có nước ngoài, nhiều nhất sau này đừng phát triển ở trong nước là được rồi.

 

Tuy nhiên đêm đó ba Hạ biết được ngay cả xí nghiệp ở nước ngoài cũng bị liên lụy, dù sao xí nghiệp đóng quân ở nước ngoài hiển nhiên không chỉ có nhà họ Hạ.

 

Muốn lay chuyển được ông ta không phải chỉ là chuyện một câu nói thôi sao.

 

Tốc độ rơi xuống của tập đoàn Hạ Thị làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối, người không biết rõ sự việc thì đang thảo luận, người biết rõ sự việc lại không dám viết nhiều chỉ sợ bản thân bị cuốn vào, dù sao thủ đoạn cứng rắn này thực sự làm cho người ta nhìn thấy mà giật mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.