Nghĩ tới đây Hàn Minh Thư vừa đưa tay đẩy anh vừa khẽ nói: “Đừng như vậy, chúng ta đang ở bên ngoài đấy”
Dạ Âu Thần cúi người trực tiếp hôn lên trên mặt cô: “Được, vậy buổi tối về nhà lại ôm tiếp”
Nghe vậy khóe miệng Hàn Minh Thư không nhịn được co quắp, người này không thể thận trọng một chút sao?
Nhưng mà Hàn Thanh không cảm thấy xấu hổ, trái lại nhìn Dạ Âu Thần rất vừa mắt.
Em rể của anh ấy thật sự cần phải có khí chất như vậy, không sợ ánh mắt của người bên ngoài, nếu như cái gì cũng sợ hãi, bận tâm vậy thì người tủi thân sẽ là em gái của mình.
Dạ Âu Thần như vậy trái lại rất tốt.
Sau khi ăn cơm trưa Hàn Minh Thư còn muốn ở bên cặp sinh đôi kia nhiều một chút, kết quả lại bị Dạ Âu Thần trực tiếp dẫn đi, sau đó Đậu Nành bị bỏ lại.
Trên đường trở về Dạ Âu Thần nhìn Hàn Minh Thư với vẻ nghiêm túc nói.
“Em có cảm thấy con trai của chúng ta đã trưởng thành rồi không”
“Hử? Năm nay đã cao lớn hơn rất nhiều”
“Có thể sắp xếp đính hôn cho thằng bé được rồi”
Hàn Minh Thư: “?”
“Anh đang nói gì vậy?” Hàn Minh Thư còn tưởng rằng mình nghe lâm, Đậu Nành mới bao nhiêu tuổi chứ thế mà anh đã muốn sắp xếp đính hôn cho thằng bé? Không phải là anh còn muốn làm tiệc xem mắt đấy chứ?
Hàn Minh Thư cho rằng anh đang nói đùa nhưng hình như Dạ Âu Thần đang suy nghĩ điều gì đó, sau đó anh vô cùng nghiêm túc đề nghị: “Mấy ngày trước anh nhìn thấy con gái của tập đoàn Nhà họ Đường, dáng dấp thật đáng yêu rất xứng đôi với Đậu Nành”
“Cái gì?”
Dạ Âu Thần khẽ ho, thật ra trong lòng cũng hơi chột dạ, làm sao anh có thể để ý tới dáng dấp người ta như thế nào chứ, anh chỉ nghe nói tập đoàn nhà họ Đường có cô con gái nhỏ hơn Đậu Nành một hai tuổi, cho nên anh bèn nhớ kỹ chuyện này.
Về chuyện dáng dấp như thế nào hoàn toàn không quan trọng, quan trọng là phải sắp xếp việc cưới xin cho Đậu Nành để cậu bé đừng cả ngày quấn mẹ của cậu.
“Anh tìm thời gian hẹn ba của cô bé để nói chuyện, sau đó để hai đứa bé gặp mặt một lần”
Hàn Minh Thư: “?”
Cho đến bây giờ cô vẫn luôn không hiểu rõ tình hình trước mặt là như thế nào, bởi vì cô chưa kịp phản ứng nên muốn hỏi cho rõ ràng.
Thế nhưng Dạ Âu Thần lại tiếp tục sắp xếp mọi việc, nghe thấy anh nói muốn sắp xếp cho con trai của mình gặp mặt cô bé kia, rốt cuộc Hàn Minh Thư không nhịn được nữa.
“Đậu Nành mới bao nhiêu tuổi chứ?
Anh vừa nói vậy là sao? Anh xác định bản thân nghiêm túc sao?”.
Tiên Hiệp Hay
Dạ Âu Thần nắm chặt tay của cô, đoi mắt đen nhìn chăm chú cô.
“Đúng vậy, Đậu Nành không còn nhỏ nữa, con phải được uốn nắn từ nhỏ, có điều kiện tốt thì phải để hai đứa ở bên nhau bồi dưỡng tình cảnh, đợi đến khi thằng bé tốt nghiệp thì sẽ kết hôn”
Hàn Minh Thư mấp máy đôi môi đỏ cảm thấy Dạ Âu Thần có suy nghĩ như vậy cũng không phải là tự nhiên mà có, thế là cô hỏi: “Không phải là bởi vì em nên anh mới muốn tìm đối tượng cho con đấy chứ?”
“Phải thì sao?”
Không ngờ Dạ Âu Thần lại thẳng thắn thừa nhận: “Ngày nào thằng bé cũng tranh giành em với anh, em là người phụ nữ của anh cho nên phải tìm cho thằng bé một người để thằng bé tìm người phụ nữ của mình đi”
Khóe môi của Hàn Minh Thư run rẩy: “Thằng bé là con của anh đấy”
“Thì sao?” Dạ Âu Thần cười giêu: “Xem như là con trai của anh cũng không thể tranh giành phụ nữ của anh”
Hàn Minh Thư nghẹn họng không nói nên lời, bởi vì lần ghen tuông này thật sự quá ghê gớm.
“Dạ Âu Thần em biết anh thích ghen nhưng anh ghen cũng phải có mức độ, Đậu Nành còn nhỏ tuổi, lúc này tìm đối tượng cho thằng bé thực sự quá không hợp thói thường, không có ba mẹ nào làm như vậy cả.”.