Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 703



CHƯƠNG 703: CẬU SẼ KHÔNG PHẢI CÓ THAI RỒI CHỨ

Hàn Minh Thư: “…”

Vốn dĩ khoảng thời gian này Bé Đậu Nành luôn cùng cô ở bên biệt thự Hải Giang, kết quả nhân lúc thằng bé hôm qua đi học, Hàn Minh Thư trực tiếp chạy tới sân bay đi tìm Dạ Âu Thần rồi.

Không ngờ anh vậy mà tìm người đưa Bé Đậu Nành đưa tới chỗ Tiểu Nhan rồi?

“Ừm, tớ bây giờ ở nước ngoài, Bé Đậu Nành nhờ cậu chăm sóc.”

“Tớ chăm sóc cái quỷ, thông báo tớ nhận được là xếp đồ, cùng Bé Đậu Nành tới sân bay.”

Hàn Minh Thư: “?”

Cô không biết bây giờ là tình huống gì.

Tiểu Nhan ở đầu video bên kia không khách khí lườm nguýt cô một cái: “Nhìn cái mặt không biết tình huống gì này của cậu, cậu gần đây là IQ hạ thấp rồi sao?”

Hàn Minh Thư tự dưng bị công kích: “…”

“Nếu không cậu sao không đoán ra được tớ với Bé Đậu Nành tại sao phải xếp đồ ra nước ngoài ngay, còn không phải là vì cậu ra nước ngoài trước rồi, ngày cưới của các cậu tới gần, vị đó của nhà cậu sợ cậu nhàm chán, kêu tớ kết thúc công việc sớm hơn, dẫn Bé Đậu Nành qua đó bồi cậu sao.”

Hàn Minh Thư: “… Thì ra là như vậy.”

Tiểu Nhan: “Cậu sao thế? Nhìn bộ dạng gần đây của cậu, IQ giảm cũng thôi đi, thế nào cứ cái vẻ chưa tỉnh ngủ thế? Hơn nữa… còn béo lên một vòng.”

Béo lên một vòng?

Hàn Minh Thư vô thức đưa tay sờ mặt của mình, cô béo rồi sao?

Cô là có cảm thấy khẩu phần ăn của mình tăng hơn, cô cũng cảm thấy mình chắc nhiều thêm ít thịt, nhưng… chắc không tới nỗi béo lên một vòng đâu?

“Ôi trời đất, là thật sự béo lên một vòng, váy cưới của cậu còn chưa tới sao? Đến lúc đó khi mặc thử mặc không được xem cậu phải làm sao…”

“Được rồi, trước tiên không nói nữa, tớ đi xếp đồ, đoán chắc buổi tối thì tới chỗ cậu rồi! Đợi tớ!”

Rất nhanh, Tiểu Nhan liền cúp máy.

Mà Dạ Âu Thần cả ngày đều không có trở về, đến giờ thì có người tới gọi Hàn Minh Thư ăn cơm, đợi tới tối đều không có nhìn thấy Tiểu Nhan và Bé Đậu Nành, Hàn Minh Thư đợi tới mệt rồi, liền ngủ mất.

Đợi tới ngày hôm sau, cô đã nhận được hai tin tức.

Một là Tiểu Nhan và Bé Đậu Nành tới rồi, tin tức thứ hai là váy cưới đặt làm cũng đưa tới rồi.

Cho nên chuyện đầu tiên khi Tiểu Nhan nhìn thấy cô chính là kéo cô đi thử váy cưới, Bé Đậu Nành muốn nói chuyện với Minh Thư, nhưng mãi đều không có cơ hội.

Mẫu váy cưới rất tinh tế, còn chưa có mặc lên thì đã đẹp muốn hớp hồn người ta rồi, Tiểu Nhan đẩy cô đi mặc, Hàn Minh Thư cũng vô cùng mong chờ, tuy 5 năm trước cô từng mặc váy cưới một lần.

Có điều lần đó… đối với cô mà nói là một hôn lễ không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Cô ngay cả váy cưới trông như nào đều không có chú ý, còn hôn lễ với Lâm Tuấn, cô hình như ngay cả váy cưới cũng không có cơ hội mặc, lúc đó mặc là đồ cưới truyền thống.

Khi Hàn Minh Thư thử váy cưới, bi kịch phát hiện, khóa kéo đằng sau kéo không lên rồi.

Hàn Minh Thư: “…”

Có hơi xấu hổ.

Lẽ nào thật sự là cô béo lên một vòng? Dựa vào số đo của trước đây đã không được rồi sao?

“Cái đó…” Tiểu Nhan gọi nhân viên phụ trách ở một bên: “Khóa của váy cưới kéo không lên thì phải làm sao?”

“Á?” Nhân viên phụ trách đưa tới váy cưới tới sững ra, sau đó đi tới giúp đỡ, mấy người bận cả nửa ngày, mệt tới mức mồ hôi đầy đầu, cái khóa vẫn không thể kéo lên.

Tiểu Nhan nghẹn lời: “Cậu gần đây là ăn bao nhiêu mới béo thành như này? Không phải là tớ muốn kháy cậu đâu, cậu trước đây không phải là rất biết duy trì vóc dáng sao? Thế nào đã sắp cử hành hôn lễ rồi, cũng không biết thu liễm một chút… cả ngày chỉ biết ăn ăn ăn, ngủ ngủ ngủ, giống như thai phụ vậy.”

Lời nói vô ý này sau khi nói ra, hai bên đều ngẩn ra.

Hàn Minh Thư đứng ở đó có hơi sững sờ, mà Tiểu Nhan cũng ngây ngốc nhìn cô, lát sau khóe miệng hơi hé ra: “Cậu, cậu sẽ không… thật sự…”

Có thai rồi chứ?

Lời nói đằng sau cô không có nói ra, nhưng mọi người dường như đều rõ cả.

Hàn Minh Thư càng là cảm thấy mí mắt của mình giật giật.

Có thai?

Tổng hợp các loại hiện tượng gần đây thì thấy, cô hình như… có thể thật sự có thai rồi.

Nếu không sao ngoài ăn chính là ngủ chứ? Trước đó cô ngửi thấy đồ ship có quá nhiều dầu mỡ hình như còn muốn ói…

Nghĩ tới đây, sắc mặt của Hàn Minh Thư có hơi kỳ lạ: “Tớ… tớ cũng không quá rõ.”

“Kinh nguyện của cậu bao lâu rồi chưa tới?”

Nhắc đến kinh nguyệt, Hàn Minh Thư mới thật sự thay đổi sắc mặt.

“Thật sự có thai rồi?” Tiểu Nhan.

Hai ba nhân viên phụ trách ở bên cạnh nghe vậy không kìm được mở miệng nói: “Chúc mừng mợ Dạ, có thai là chuyện tốt.”

Hàn Minh Thư: “…”

Tiểu Nhan: “…”

Trầm mặc một lát, Hàn Minh Thư nghiêm túc hỏi: “Váy cưới phải làm sao? Béo lên một vòng, khóa căn bản không kéo lên được.”

Mấy người được cô nhắc nhở như vậy, cuối cùng phản ứng lại chuyện bó tay trước mặt, một người trong đó lập tức nói: “Tôi lập tức gọi điện cho nhà thiết kế.”

Vì thế cô ta liền đi gọi điện, Tiểu Nhan kéo Hàn Minh Thư sang một bên ngồi.

“Cậu cũng thật là, chẳng trách tớ nói sao IQ của cậu hạ thấp rồi, thì ra cậu là có thai tới mơ hồ rồi… có điều cậu đây cũng quá mơ hồ rồi? Bản thân có thai cũng không biết, tớ thật sự phục cậu, đâu có phải là chưa từng có thai.”

Sắc mặt của Hàn Minh Thư cũng không quá dễ nhìn, có thai lần này bản thân cô cũng không có dự liệu tới, tuy nói sắp cử hành hôn lễ rồi, nhưng… cô hình như không quá muốn sinh bé đứa hai, tình yêu cô dành cho Bé Đậu Nành vốn dĩ không đủ, hiện nay lại sắp sinh thêm một đứa…

Đến lúc đó, Bé Đậu Nành cũng không biết có khó chịu không.

Càng nghĩ, tâm trạng của Hàn Minh Thư càng tụt xuống, cụp mắt.

“Cậu làm sao thế, có thai là chuyện mừng, cậu làm gì mà trau mày rủ rột vậy?”

Hàn Minh Thư ngẩng đầu, ánh mắt có hơi do dự: “Tớ không biết Bé Đậu Nành liệu có chấp nhận không… tớ đột nhiên có thai, phải giải thích như nào với Bé Đậu Nành?”

“Bé Đậu Nành?” Tiểu Nhan phản ứng lại: “Cậu là lo lắng Bé Đậu Nành không chấp nhận được đứa bé này?”

Hàn Minh Thư gật đầu.

Dù sao 5 năm rồi, luôn đều là một mình Bé Đậu Nành, đột nhiên nhiều thêm một em trai hoặc em gái, thằng bé chắc chắn sẽ không quen. Cộng thêm Bé Đậu Nành luôn rất chu đáo hiểu chuyện, cô lo lắng Bé Đậu Nành lần này căn bản sẽ không tỏ ra không vui, nhưng trong lòng sẽ tự mình buồn bã.

Đây mới là chỗ Hàn Minh Thư lo lắng nhất.

Cô hy vọng con của cô có thể giống với con của người khác, sẽ khóc sẽ nháo sẽ nổi cáu, thỉnh thoảng ngoan ngoãn nghe lời là được rồi, chứ không phải giống như thế này, ngoan ngoãn tới mức cô thường xuyên không chú ý tới thằng bé.

“Thật ra… một mình Bé Đậu Nành cũng khá cô đơn, nếu cậu có thể cho nó một em trai hoặc em gái, tớ cảm thấy nó chắc chắn sẽ rất vui, dù sao lúc này mới 5 tuổi… nếu như qua 5 năm nữa, khả năng suy nghĩ của nó sẽ khác.”

Hai người đang nói chuyện, nhân viên phụ trách bên đó quay trở lại, nói thiết kế của váy cưới cho dù là có thai cũng có thể sửa, Hàn Minh Thư và Tiểu Nhan đều có hơi bất ngờ.

Vậy mà có thể sửa? Một nhà thiết kế như cô, vừa rồi lúc đang thử mặc sao lại không có phát hiện ra vấn đề này?

“Ý của cô là?”

“Nhà thiết kế của chúng tôi nói rồi, bản thân cô Hàn chính là nhà thiết kế, nhìn một chỗ ở phần eo, tự nhiên có thể phát hiện.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.