Tổng Giám Đốc Bạc Tỷ Không Dễ Chọc

Chương 708



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

CHƯƠNG 708: DỤ CÔ

“Cái gì?” Hàn Đông nheo mắt lại, khí tức trên người trở nên nguy hiểm u ám vô cùng: “Xảy ra chuyện? Cái gì gọi là xảy ra chuyện rồi? Nói rõ ràng!”

Trợ lý bị sự âm trầm này của Hàn Đông dọa sợ tới mức có hơi không thành lời, run rẩy rút điện thoại bắt đầu tra tin tức, sau đó đưa tới trước mặt của Hàn Đông.

“Hàn tổng anh xem… đây là tin tức vừa mới đăng.”

Trong lòng Hàn Đông nảy sinh sự bực tức cầm lấy chiếc điện thoại xem, quả nhiên nhìn thấy tin tức máy bay xảy ra chuyện, mà chiếc máy bay đó, vừa hay chính là chuyến bay chở Dạ Âu Thần.

Nhìn thấy tin tức này, hai mắt Hàn Đông tối đen, suýt nữa có hơi không khống chế được.

Anh ta lập tức nghĩ đến em gái Minh Thư của mình.

Anh ta nghe thấy tin tức này thì đã có hơi không thừa nhận được rồi, nếu như là Minh Thư thì sao? Sợ rằng đả kích này sẽ càng lớn.

Sau khi biết tin tức này, ánh mắt của Hàn Đông lập tức như mây đen bao phủ, khí tức trên người cũng trở nên nặng nề.

Anh nhìn sang trợ lý thư ký ở bên cạnh với sắc mặt lạnh lùng: “Chuyện này tạm thời đừng nói ra.”

“Nhưng hôn lễ phải làm sao?” Trợ lý thư ký khi nhận được tin tức này, cũng hoảng hốt không biết làm sao. Dù sao loại chuyện này chỉ có tỷ lệ 1/1.

, vậy mà để cô ta đụng phải.

Một hôn lễ hoành tráng.

Hôn lễ hoành tráng như vậy, nhiều người theo dõi như vậy, còn có nhiều cánh truyền thông bạn bè như vậy tới đây chụp ảnh.

Nhưng chú rể lại xảy ra chuyện rồi.

Hôn lễ này, chú rể không xuất hiện, sao tiếp tục được?

Không nói ra, những người khác sẽ không biết là chú rể đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Mọi người chỉ biết chú rể không xuất hiện, tương đương nói với tất cả mọi người, cô dâu bị vứt bỏ rồi.

Trợ lý thư ký không có chú ý gì, chỉ có thể run rẩy nhìn Hàn Đông.

“Cái đó… Hàn tổng, muốn tôi làm như nào? Chị Tô chị ấy…”

Hàn Đông lạnh lùng nhìn cô ta.

Nhiệm vụ cấp bách vẫn là gọi điện trước cho chị Tô, trợ lý thư ký không có quản Hàn Đông có ánh mắt như nào, cứng đầu rút điện thoại ra, trực tiếp gọi điện cho Tô Cửu.

Sau khi cuộc gọi được kết nối, trợ lý trốn sang một bên hỏi Tô Cửu.

“Chị Tô, vừa rồi Hàn tổng nói chuyện này không thể để cô Hàn biết, bảo tôi nghĩ cách, tôi phải làm sao đây?”

Tô Cửu đang trên đường chạy tới lễ đường: “… Đây quả thật là một vấn đề khiến người ta đau đầu.”

Hôn lễ hoành tráng như vậy, có nhiều người tới như vậy, cái đòi mạng nhất là còn có rất nhiều cánh truyền thông, cánh truyền thông này không chỉ có của nước ngoài, còn có cả trong nước nghe danh mà tới.

Chú rể thời gian dài không xuất hiện, đến lúc đó không biết được cánh truyền thông sẽ viết như nào nữa.

Chuyện lớn như này, không để cô Hàn biết… thật sự là một chuyện cực kỳ bó tay.

Tô Cửu nghĩ cả nửa ngày, cũng không nghĩ được cách gì hay cả, chỉ có thể nói: “Tôi bây giờ cũng tạm thời không nghĩ được cách giải quyết, cô trước tiên nghĩ cách ổn định tình hình hiện trường, đợi tôi tới sẽ xử lý cái khác, còn… bên phía cô Hàn, trước tiên sắp xếp cô ấy đi nghỉ ngơi ở phòng nghỉ, nói bên tôi còn đang tra tình hình của anh Dạ. Đúng rồi, cố gắng đừng để cô ấy đụng vào điện thoại, chuyện này… cô giao cho Tiểu Nhan bên cạnh cô ấy, bảo Tiểu Nhan đi làm.”

Trợ lý thư ký nghe xong, lập tức dùng sức gật đầu.

Không hổ là thư ký ở bên cạnh Hàn tổng rất lâu, suy nghĩ sự việc chính là chu toàn hơn cô ta.

Cho dù biết kết quả không thay đổi được, nhưng vẫn cố gắng nghĩ cách duy trì mọi thứ trước mắt.

“Tôi lập tức đi làm.”

Sau khi trợ lý thư ký cúp máy, liền dựa theo những gì Tô Cửu dậy cô ta mà đi chấp hành.

Chỉ có điều… bước đầu tiên thì gặp phải chướng ngại.

Hàn Minh Thư không bằng lòng đi nghỉ ở phòng nghỉ, cứ muốn đợi ở hiện trường lễ đường.

Bây giờ bao nhiêu ánh đèn flash và ống kính đều bám vào người của cô, trợ lý thư ký khẩn trương không thôi, chỉ đành ra hiệu bằng mắt với Tiểu Nhan ở bên cạnh cô.

Tiểu Nhan tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, có điều cô không phải là người trong cuộc, tự nhiên có thể hiểu ý của trợ lý thư ký, chỉ đành bước tới đỡ Hàn Minh Thư.

“Tóc và lớp trang điểm của cậu có hơi rối, chúng ta ra đằng sau chỉnh lại một chút đi.”

Nghe vậy, ánh mắt của Hàn Minh Thư khẽ lay động, vô thức đưa tay sờ vào gương mặt của mình.

“Rối rồi sao?”

“Ừm, khả năng là nhà tạo mẫu tóc không có làm tốt.”

Hàn Minh Thư: “…”

Sao lại như vậy chứ? Cô nhìn sang Tiểu Nhan ở bên cạnh, ánh mắt chân thành khiến Tiểu Nhan đều có hơi không tự nhiên, cuối cùng chỉ có thể nói: “Những gì tớ nói là thật, son của cậu lém sang bên cạnh rồi.”

Nói xong, cô nhân lúc Hàn Minh Thư không chú ý trực tiếp đưa tay quẹt ít son trên môi của mình, sau đó quẹt quẹt thay cho Hàn Minh Thư.

Động tác nhìn trông là đang lay cằm thay cho Hàn Minh Thư, nhưng trên thực tế lại là đem son ở trên tay mình bôi trên cằm của Hàn Minh Thư.

“Cậu xem.”

Sau khi làm xong mọi thứ, Tiểu Nhan rút điện thoại mở chế độ chụp ảnh.

“Lem son rồi, đoán chắc là cậu vừa rồi không cẩn thận.”

Hàn Minh Thư nhìn mình trong app chụp ảnh không có nói gì nữa.

Lát sau cô gật đầu: “Được, tớ theo cậu ra đằng sau xử lý.”

Thấy cô cuối cùng cũng chịu, Tiểu Nhan thở phào nhẹ nhõm, đỡ cô, vừa thay cô nhấc tà váy sau đó đi về một hướng khác, vừa nói: “Cậu cẩn thận một chút.”

Trợ lý thư ký sau khi nhìn thấy bọn họ từ từ đi về phía đằng sau, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, sau đó tiếp tục đi xử lý chuyện khác.

Tiểu Nhan đỡ Hàn Minh Thư đi ra đằng sau, vừa nói: “Giờ cậu ở đó nghỉ ngơi một lát, tớ đi tìm nhà tạo mẫu tóc tới sửa sang dặm lại phấn cho cậu.”

“Không cần.” Hàn Minh Thư lắc đầu, từ chối yêu cầu của Tiểu Nhan: “Chỉ là son bị lem mà thôi, cái này tự tớ có thể giải quyết.”

“Nhưng…” Tiểu Nhan có hơi do dự: “Tự cậu có thể giải quyết sao? Dù sao hôm nay là…”

“Bởi vì là hôn lễ, cho nên người làm cô dâu như tớ không thể biến mất quá lâu được, tớ bắt buộc phải lập tức xử lý xong rồi quay trở lại đằng trước. Nếu không… Âu Thần tới rồi không thấy tớ thì phải làm sao?”

Tiểu Nhan: “…”

Cô lập tức không biết nói cái gì mới tốt nữa, Tiểu Nhan đỡ cô đi ra phía sau, Hàn Minh Thư liền tự mình đi trang điểm, Tiểu Nhan nhân lúc này chuồn ra, vừa hay thấy trợ lý thư ký căng thẳng chạy tới, đứng ở cách đó không xa vẫy cô.

Tiểu Nhan không biết có chuyện gì, chỉ đành đi tới.

“Làm sao thế? Cô vừa rồi tại sao muốn kêu tôi dẫn Minh Thư ra đằng sau? Đã xảy ra chuyện gì rồi sao?”

Sự việc phát triển đến hiện nay, Tiểu Nhan đều từ từ bắt đầu có một loại dự cảm chẳng lành rồi.

Trợ lý thư ký mặt mày bất lực: “Tôi cũng là hết cách rồi, chị Tô bảo tôi làm như vậy, chiếc máy bay chở anh Dạ đã xảy ra chuyện rồi, bây giờ chị ấy đang trên đường trở về.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.