Tổng Giám Đốc Cho Tôi Mượn Sinh Em Bé

Chương 15: Bị Hắn Để Ý



Đông Lý Lê Hân ngắm nhìn thật lâu, rất nhanh liền bị Nam Vinh Dịch Khiêm phát hiện. Hắn cố làm thân mật tiến tới trước mặt của Đông Lý Lê Hân, theo tầm mắt của cậu ta nhìn sang. "Cậu ở đây rình coi vị mỹ nữ nào đây?"

Đông Lý Lê Hân liếc Nam Vinh Dịch Khiêm một cái, yên lặng thu hồi tầm mắt.

"Thế nào? Đông Lý thế nhưng cũng đối với phụ nữ cảm thấy hứng thú? Hôm nay thật đúng là tươi sáng vô cùng a." Bắc Đường Cẩn Du chợt nhướng mày, hướng Đông Lý Lê Hân ái muội cười cười.

"Cậu ấy mới vừa rồi giống như một mực nhìn chính là người phụ nữ đánh Tây Môn, sẽ không phải là Đông Lý cũng coi trọng người phụ nữ kia thôi." Nam Vinh Dịch Khiêm có bộ mặt nghiêm trang phân tích đôi câu, hắn đã đại khái đoán được Đông Lý Lê Hân mới vừa rồi có thể đang nhìn người.

Nghe vậy, Tây Môn Hạo Vũ vốn cũng không thoải mái, mặt nhất thời hoàn toàn càng thêm đen tối. làm cho hai dấu bàn tay bên trên gương mặt hắn, thay đổi càng thêm rõ ràng.

Đông Lý Lê Hân không để ý đến Bắc Đường Cẩn Du cùng Nam Vinh Dịch Khiêm nhạo báng, nhìn một chút Tây Môn Hạo Vũ, nhắc nhở: "Còn có bốn ngày."

Không đợi Tây Môn Hạo Vũ phát cáu, Nam Vinh Dịch Khiêm liền vượt lên trước chen vào lời nói. "Chậc chậc chậc, Đông Lý thật là âm hiểm. Rõ ràng là cùng Tây Môn đang đánh cuộc, nhìn Tây Môn có thể hay không ở trong vòng năm ngày đem người phụ nữ kia mang lên giường, đáng thương là kết quả Tây Môn cũng bị đánh, cậu ấy vẫn còn tính toán muốn đi hay không câu dẫn người phụ nữ kia, cho cho Tây Môn tăng thêm chút khó khăn." Ánh mắt của hắn rõ ràng là khi dễ Đông Lý Lê Hân, nhưng thái độ hắn cũng tuyệt đối là nhìn có chút hả hê.

"Câm miệng!" Tây Môn Hạo Vũ không thể nhịn được nữa gầm nhẹ một tiếng, cầm ly rượu lên, ực mạnh một miệng lớn.

Đông Lý Lê Hân không để ý tới Bắc Đường Cẩn Du cùng Nam Vinh Dịch Khiêm nữa, không khí hai người bọn hắn là như vậy, vẫn đang ngồi yên lặng, an tĩnh uống rượu của hắn, giống như vào giờ phút này hắn cũng không đặt mình ở trong ồn ào của sàn nhảy COOLK¬OU vậy.

Tây Môn Hạo Vũ mặt đen lại, tranh đấu đỏ cả mắt, dường như gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Nhã.

Trước mắt, tâm tình không có bị ảnh hưởng chút nào, đại khái cũng chỉ có Nam Vinh Dịch Khiêm và Bắc Đường Cẩn Du rồi. Hai người không che giấu chút nào mà cười cười, một chút cũng không thèm để ý Đông Lý Lê Hân lạnh lùng cùng Tây Môn Hạo Vũ phẫn giận oán hận.

Sau khi gian nan giải quyết xong hai chai sữa tươi, Lan Sơ cũng nhịn không được nữa đưa ra kháng nghị. "Tại sao mình chỉ có thể uống sữa tươi? Các cậu không thể cho mình uống một chút nước ép hoa quả gì sao?" Ngày ngày uống sữa bò như uống nước, cô đều sắp điên mất rồi. Hơn nữa, còn là sữa tươi tinh khiết, sữa tươi tinh khiết một chút hương vị cũng không có.

"Không được." Hồng Quyên cự tuyệt tương đối dứt khoát. "Uống nhiều sữa tươi, chẳng những có thể bổ sung canxi, hơn nữa có thể làm cho làn da con gái của mình đẹp từ lúc sinh ra."

"Nhưng là nước ép trái cây có thể bổ sung các loại Vitamin, đối với mình cùng con gái mình quan trọng giống nhau!" Lan Sơ bất mãn nhìn chằm chằm Hông Quyên, có thể làm cho da bảo bối tốt thức ăn lại không chỉ có mỗi sữa tươi này, tại sao cần phải để cho cô ngày ngày điên cuồng sữa tươi? Hơn nữa, người này còn luôn là không cho phép cô cái này không cho phép cô cái kia, giống như chính cậu ấy đã sinh con không bằng.

Hồng Quyên nhàn nhạt liếc Lan Sơ một cái, không chút nào chịu nhượng bộ. "Cậu mới vừa rồi uống nhiều sữa tươi như vậy, đợi ngày mai rồi hãy nói."

Lan Sơ nổi giận, chỉ có thể phồng má, tự mình buồn bực.

Thấy thế, Hoàng Oanh nâng ly rượu hướng trước mặt của Lan Sơ đẩy một cái, nói: "Xem cậu như vậy đáng thương, mình đem rượu của mình cho cậu uống thôi."

"Các cậu đều là người xấu, mình không thích các cậu, hừ!" Nói xong, Lan Sơ thở phì phò đứng lên, xoay người định đi phòng rửa tay. Kết quả, cô còn chưa có đứng vững, liền bị Hồng Quyên kéo lại, cũng nghiêm túc hỏi tới: "Cậu định đi đâu?"

"Đi phòng rửa tay có được hay không?" Lan Sơ tức giận đẩy tay Hồng Quyên ra, nhấc chân đi về phía phòng rửa tay. Uống nhiều sữa tươi như vậy, cô muốn không chạy vào phòng rửa tay cũng không được.

Lan Sơ bên kia vừa động, Đông Lý Lê Hân ngoài mặt một mực yên lặng uống rượu, lập tức dùng dư quang khóe mắt phát hiện hướng cô di chuyển. Khi hắn thấy Lan Sơ giống như là muốn hướng phòng rửa tay đi tới thì hắn thoáng do dự một chút, nhưng vẫn là buông xuống ly rượu.

Nam Vinh Dịch Khiêm nhất thời hai mắt tỏa sáng, chen đến trước mặt của Đông Lý Lê Hân, hỏi: "Cậu phải hành động?" Hôm nay phần diễn trò thật sự là quá đặc sắc, đầu tiên là Tây Môn Hạo Vũ tán tỉnh mỹ nữ không thành bị đánh, cuối cùng Đông Lý Lê Hân không gần nữ sắc cư nhiên cũng biểu hiện ra một loại hứng thú với một phụ nữ nào đó.

"Xem ra Đông Lý phải là thời gian rất lâu không có giải quyết qua vấn đề nhu cầu con người, cũng nghẹn không thể chờ đợi." Bắc Đường Cẩn Du khẽ mỉm cười, thuận miệng phụ họa đôi câu.

Đông Lý Lê Hân lạnh lùng quét Nam Vinh Dịch Khiêm và Bắc Đường Cẩn Du một cái, đứng lên .

"Tối hôm nay Đông Lý rốt cuộc có thể thoải mái không đứng đắn rồi." Nam Vinh Dịch Khiêm chợt ngàn vạn cảm động, chỉ kém không có nước mắt ròng ròng lấy ra khăn tay cắn ở trong miệng.

Đông Lý Lê Hân nắm ta, nhấc chân đi về phía phòng rửa tay.

Lúc này, người ra vào phòng rửa tay cũng không phải quá nhiều. Vì để cho khách hàng lui tới chơi high hơn, buông lỏng hơn, đối với vấn đề này Hoàng Oanh cố gắng bố trí phòng rửa tay. Phòng rửa tay lớn lại sạch sẽ, cho dù đồng thời có rất nhiều người cùng tiến đến phòng rửa tay, cũng sẽ không xuất hiện hiện tượng đứng hàng dài chờ đợi.

Cũng bởi vì như thế, Đông Lý Lê Hân mới có thể đi theo tới đây. Chỉ là, hắn hết sức thả chậm bước chân của mình.

Lan Sơ chầm rì rì ở trong phòn rửa tay giải quyết xong vấn đề sinh lý, lại nghiêm túc đem đôi tay rửa sạch sẽ, lúc này mới quay lại đi ra khỏi phòng rửa tay. Cũng đang đi ra phòng rửa tay, nháy mắt đột nhiên cũng xuất hiện một người đâm vào nhau.

"Ô!" Không hề bất ngờ mắt kính bị hạ xuống, đâm vào sống mũi Lan Sơ làm đau, cô theo bản năng than thở ra tiếng, tâm tình càng thêm tối tăm.

Đông Lý Lê Hân thủy chung khuôn mặt âm hàn, hết sức lãnh đạm mở miệng khạc ra hai chữ. "Xin lỗi." Sau đó, hắn thoáng lui ra một bước, cúi đầu nhìn Lan Sơ. Thay vì nói xem, chẳng bằng nói hắn là đang thẩm tra Lan Sơ thích hợp hơn.

Lan Sơ vuốt cái mũi ngẩng đầu nhìn lên, trong lòng thoáng chốc liền rét lạnh. Nếu không phải là bọn Hồng Quyên một lần nữa nhắc cho cô biết một chút người bị mình hại là Đông Lý Lê Hân, cô hiện tại tuyệt đối sẽ không đứng trước mắt người này sinh ra bất kỳ phản ứng nào. Nhưng mà, cô lúc nãy mới vừa biết người đàn ông trước mắt này, chính là người đàn ông đêm hôm đó chịu khổ dưới móng vuốt độc hại của cô. Thế nào quay người lại, hai người liền đụng vào nhau đây?

"Cô không sao chứ." Đông Lý Lê Hân nhíu nhíu mày, hắn không thích bất kỳ người phụ nữ nào đối với hắn là nhìn chăm chú, bất luận cái cái gì.

Lan Sơ cả kinh, hoàn hồn lại. Cô vội vã cúi đầu, khó nén hốt hoảng vội vàng bỏ qua Đông Lý Lê Hân, bước nhanh cách xa phòng rửa tay. Cũng may ngày đó Đông Lý Lê Hân là bị cô mê gian, nếu không mới vừa rồi hắn nhất định sẽ tự tay bóp chết cô.

Một mực quan sát xem kỹ phản ứng của Lan Sơ, Đông Lý Lê Hân tự nhiên không có coi thường Lan Sơ rõ ràng hốt hoảng cùng chột dạ. Nhìn thấy phản ứng liên tiếp của cô, trong lòng hắn lập tức bén nhạy đã nhận ra cái gì. Lúc hắn tiếp xúc liền lấy ra điện thoại di động, hướng về phía Lan Sơ ghi lại một đoạn video, cũng nhanh chóng gửi đi cho Uông Tĩnh Phong. Cuối cùng còn bổ sung thêm một tin ngắn đơn giản dứt khoát, ý tứ lại mười phần uy hiếp mười phần.

Phát xong video cùng tin ngắn, Đông Lý Lê Hân không nhịn được lại nhìn một chút Lan Sơ đã ẩn vào giữa Hồng Quyên, Bạch Nhã cùng Hoàng Oanh. Hắn nghĩ, có lẽ hắn đã chộp được đầu mối đêm hôm đó của mấy tháng trước. Chuyện như vậy, hắn làm sao có thể sẽ thật quên. Dù là chỉ có một tia hi vọng, hắn tuyệt đối cũng không sẽ bỏ qua cho. Huống chi trong mắt, trong lòng hắn có một cổ dự cảm mãnh liệt, giống như hắn sắp có thể vạch trần màn bí mật đêm hôm đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.