Tổng Giám Đốc Cho Tôi Mượn Sinh Em Bé

Chương 45: Nguồn Gốc Sự Việc



Lan Sơ dù thế nào cũng không thể nghĩ tới, hiệu xuất xử lý công việc của Uông Tĩnh Phong so với Hồng Quyên còn nhanh hơn.

Vừa sáng sớm ngày thứ hai, Uông Tĩnh Phong đã vội vã chạy tới. Đứng ở trước cửa, sau khi giao cho cô một túi giấy thật mỏng, chuẩn bị xoay người rời đi. May mắn cô phản ứng khá nhanh, kịp thời nắm được vạt áo của Uông Tĩnh Phong, mới thành công giữ lại hắn.

Khuôn mặt của Uông Tĩnh Phong vô cùng miễn cưỡng bị kéo vào phòng khách ngồi xuống, Lan Sơ không chút hoang mang đi tới phòng bếp, bưng một phần ăn sáng ra ngoài cho hắn ăn. Sau đó, mới mở túi giấy ra, cẩn thận xem kết quả mà cô nhờ Uông Tĩnh Phong điều tra.

Trong túi giấy chỉ có ba tờ giấy, cùng năm sáu tấm hình. chữ viết trên giấy cũng không nhiều, Lan Sơ nhìn qua mấy lần, cũng đã hiểu được nội dung ghi ra trên giấy. Mà vài tấm hình kia, chính là nguyên nhân khiến cho cô thiếu chút nữa xảy ra chuyện. Một đôi vợ chồng trẻ tranh cãi đến không thể can ra được.

"Nói cách khác, ngày hôm qua bọn họ cãi nhau, sau đó, cũng không có đầu óc hướng nơi công cộng ở dưới lầu đập đồ đạc?" Lan Sơ không nhịn được tức giận, đây có thể xem là chuyện gì? Vợ chồng gây gổ còn muốn liên lụy người ngoài?

"Đúng, nguyên nhân chính là vậy." Uông Tĩnh Phong gật đầu một cái, chờ đợi cơ hội thích hợp chạy đi.

"Nhưng mà trước kia tôi cũng không gặp qua họ? ở trên con đường kia tôi đi qua đi lại không biết bao nhiêu lần, ngày hôm qua vẫn là lần đầu tiên gặp bọn họ gây gổ ném đồ xuống dưới lầu." Lan Sơ buông tấm hình trong tay , trong lòng vẫn còn có chút nghi vấn. Đi qua đi lại nhiều lần như vậy, cho tới bây giờ cô cũng không có nghe nói qua đôi vợ chồng kia? Chẳng lẽ thật sự là cách sống của cô quá lặng lẽ rồi sao?

"Bọn họ làm gì có nhiều đồ để ném xuống mỗi ngày như vậy ." Uông Tĩnh Phong miễn cưỡng đưa ra một lời giải thích hợp lí, đối với tô mì mà Lan Sơ đặt trước mặt hắn, hoàn toàn làm như không thấy.

Lan Sơ nhìn Uông Tĩnh Phong một chút, không nói gì, cảm giác trong lòng cô có chút không thoải mái.

Thấy thế, Uông Tĩnh Phong vội vàng thêu dệt thêm, " đôi vợ chồng ở trọ trong cao ốc đã rất nổi danh, hai ngày ba bữa là cãi nhau rồi ném này nọ. Ngày hôm qua cô bỏ đi chậm một chút, có lẽ còn có thể nhặt được một chút tiền bồi thường. Bọn họ còn ném tiền xuống lầu dưới. Cãi nhau xong, khi hai người đi xuống lầu lấy lại tiền, thiếu chút nữa đánh nhau cùng người đi ngang qua." Cô muốn hắn điều tra, hắn điều tra không phải đã rõ ràng sao? Làm gì còn lôi kéo hắn, không chịu cho hắn đi?

"Thật là giỏi." Lan Sơ bĩu môi, có chút ghét cau lại lông mày. Cứ như vậy, chuyện ngày hôm qua, có thể giải thích rồi.

Uông Tĩnh Phong lại nói thêm, "Cô nghĩ xử lý như thế nào? Chuyện này, thật ra cô có thể đi tới chỗ bọn họ yêu cầu bồi thường ." Hắn tin chắc Lan Sơ tuyệt đối sẽ không lãng phí sức lực đi yêu cầu bồi thường cái gì.

Lan Sơ suy nghĩ một chút, thở dài một hơi, nói: "Thôi."

Uông Tĩnh Phong đợi đúng câu trả lời này, lúc này hắn có thể đi được rồi. "Nếu như không có chuyện gì khác, vậy tôi đi trước đây."

"Đem bữa sáng ăn xong đã, tôi biết rõ hôm nay anh sẽ tới, nên cố ý làm cho anh ." khuôn mặt Lan Sơ đầy mong đợi, mỉm cười nhìn Uông Tĩnh Phong. Cô rất ít tự mình xuống bếp làm thức ăn cho người ngoài. Ngay cả Hồng Quyên, Bạch Nhã cùng Hoàng Oanh, cũng chưa từng được hưởng qua sự đối đãi đặc biệt này.

"Tốt." Uông Tĩnh Phong không còn cách nào, chỉ có thể đồng ý. Hắn cầm lên chiếc đũa, bắt đầu ăn bữa sáng Lan Sơ đặc biệt chuẩn bị cho mình.

Khi hắn đem sợi mì đưa vào trong miệng, liền không nhịn được có chút kinh ngạc. Chưa từng nghĩ, tài nấu nướng của người giả danh khoa học như Lan Sơ lại tốt như vậy. Một tô mì bình thường, cũng có thể nấu thơm như vậy. So với thí nghiệm của cô mà nói,không bằng cô đi kiếm sống bằng nghề đầu bếp còn tốt hơn.

Khẩu vị của Uông Tĩnh Phong nhất thời tốt hơn, cũng đem tô mì ăn sạch trơn, ngay cả nước mì cũng uống không còn một chút.

Lan Sơ yên lặng nhìn Uông Tĩnh Phong, khóe miệng không nhịn được nâng lên. Hắn đã ăn ngon như vậy, cô hẳn là có thể mở miệng lấy số điện thoại của hắn. Trừ khi Đông Lý Lê Hân đưa cách liên lạc cho cô, nếu không, cô chỉ có thể tìm Uông Tĩnh Phong. Nếu cô lại xui xẻo gặp chuyện xấu, đến lúc đó, cô liên lạc với Đông Lý Lê Hân bằng cách nào? Uông Tĩnh Phong không có khả năng lúc nào cũng trùng hợp đến thăm cô.

"Tôi ăn no, hương vị thật ngon, cám ơn." Khuôn mặt thoả mãn để xuống cái tô, Uông Tĩnh Phong vô cùng khách sáo mà cảm ơn Lan Sơ. Hôm nay hắn bị ép buộc thật đúng là may mắn.

"Có việc này. . . . . . Uông Tiên Sinh." Lan Sơ có chút do dự, dù sao Uông Tĩnh Phong vẫn chưa từng chủ động đem số điện thoại cho cô, chứng tỏ hắn không muốn cho. Cho dù cô hạ mình mở miệng xin, hắn có lẽ cũng không cho.

Mới vừa ăn uống no nê, trong lòng Uông Tĩnh Phong rất là thoải mái, vô cùng sảng khoái hỏi: "Có chuyện gì không?"

"Anh có thể cho tôi số điện thoại của anh không?" Lan Sơ cố gắng, cũng nhắm mắt hỏi. Thật sự là hiểu không nổi, cô chỉ là muốn lấy số của một người bạn khác giới của mình mà thôi. Nhưng tại sao cô lại thấy mình khẩn trương như vậy?

Uông Tĩnh Phong kinh ngạc, một chút lại cảm thấy khó xử. Số điện thoại này, hắn không đồng ý được.

"Đông Lý tiên sinh cũng không đưa tôi bất kỳ cách liên lạc nào, nếu như hắn ta có chuyện muốn tìm tôi, thì có thể trực tiếp tìm người qua đây, vấn đề là, nếu như tôi có chuyện muốn tìm hắn, nên làm thế nào? ngày sinh đã càng ngày càng gần, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Hoặc anh đưa cách liên lạc với Đông Lý tiên sinh cho tôi được không?" Uông Tĩnh Phong yên lặng, khiến Lan Sơ theo bản năng mở miệng giải thích . Yêu cầu của cô chẳng lẽ không có hợp tình hợp lý sao? Nhưng Đông Lý Lê Hân và Uông Tĩnh Phong rốt cuộc đang lo cái gì? Cùng lắm thì bọn họ để lại cho cô một cách liên lạc cũng không được sao?

Uông Tĩnh Phong suy nghĩ một chút, khách sáo nói: "Như vậy đi, bây giờ tôi cũng có việc quay về công ty, khi gặp được Đông Lý tiên sinh, tôi sẽ nói yêu cầu của cô với anh ta, xem anh ta quyết định thế nào." Chuyện này không có chút dính líu gì với hắn, nếu không phải Đông Lý Lê Hân tính kế, hắn tuyệt đối không dám đem cách liên lạc với Đông Lý Lê Hân thậm chí là của mình nói cho Lan Sơ biết.

"Không thể cho tôi số điện thoại của anh sao ?" Lan Sơ không hiểu, cô có thể hiểu Uông Tĩnh Phong không có khả năng đem số điện thoại của Đông Lý Lê Hân cho cô. Nhưng ngay cả hắn cũng thế sao?

"Thật xin lỗi Lan tiểu thư, tôi cần sự cho phép của Đông Lý tiên sinh, mới có thể quyết định có thể cho cô hay không." Uông Tĩnh Phong nói thật. Thân phận Lan Sơ vô cùng quan trọng, hắn nghĩ không cẩn thận không được.

"Được rồi, vậy tôi không có việc gì rồi, anh có thể đi." Lan Sơ thất vọng thở dài, cũng không làm khó Uông Tĩnh Phong nữa.

"Hẹn gặp lại." Uông Tĩnh Phong giống như được giải thoát, lập tức đứng dậy tạm biệt. Chỉ là, tâm trạng hôm nay của hắn tốt hơn so với lúc trước. Thức ăn ngon quả nhiên là mạnh, khó trách mỗi lần Lan Sơ đi đến nhà của Đông Lý Lê Hân, đều có thể ăn mạnh như vậy.

Nhưng nhìn lại Lan Sơ, tâm tình của cô rõ ràng không mạnh mẽ như lúc xưa. Không có cách liên lạc với Uông Tĩnh Phong và Đông Lý Lê Hân, cô cũng không quá quan tâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.