Lương Thần vừa nói, vừa hỏi: “Có phải cần mặc lễ phục không? Trong nhà có không? Nếu không có, ngày mai tôi phái người đưa mấy bộ tới đây, em chọn một bộ thích hợp.”
"Có" Cảnh Hảo Hảo trả lời vấn đề Lương Thần, sau đó mấp máy môi tiếp tục nói: “Tôi không muốn để cho tài xế đưa tôi qua...”
Cảnh Hảo Hảo nói chưa hết lời, âm cuối cũng chưa rơi xuống, liền cường ngạnh ngậm miệng lại.
Cô rõ ràng cảm giác được, không khí trong toàn bộ phòng sách, trong nháy mắt trở nên có chút trầm thấp.
Cô rũ mi mất, không có nhìn Lương Thần, tiếp tục nói: “Tôi tham gia những bữa tiệc kia, đều là đi một mình, chưa từng có xe riêng đặc biệt đưa đón զua, lúc này đây tôi cũng không muốn, tôi sợ khiến cho người khác hiểu lầm không cần thiết."
Qua một hồi lâu, Lương Thần cũng không có nói chuyện.
Đáy lòng Cảnh Hảo Hảo nhịn không được nghĩ, xong rồi. Lương Thần khẳng định sẽ không để cho mình đi tham gia bữa tiệc tuyên bố rồi.
Kết quả, giây tiếp theo, giọng nói Lương Thần đột nhiên truyền tới: “Hiện tại bác giúp tôi đặt xe taxi."
Cảnh Hảo Hảo có chút không thể tin ngẩng đầu, nhìn thấy Lương Thần nửa dựa bản sách, thần thái lãnh đạm nói vào trong điện thoại: “Ừ, tối ngày mai dùng, khoảng bảy giờ đi... Đến trong nhà đón Hảo Hảo đi khách sạn Tứ Quý tham gia tiệc. Nói cho tài xế, sau khi đưa Hảo Hảo đến khách sạn Tứ Quý đừng rời đi, trực tiếp ở ngoài cửa chờ, chờ sau khi bữa tiệc của Cảnh Hảo Hảo kết thúc, đưa cô ấy trở về.”
Sau khi Lương Thần cúp điện thoại, nhìn Cảnh Hảo Hảo hỏi: “Em xem tôi an bài như vậy có được hay không? Còn có nhu cầu gì không?”
Cảnh Hảo Hảo thật không ngờ đêm nay Lương Thần lại dễ nói chuyện như vậy, cô có chút thụ sủng nhược kinh lắc lắc đầu với Lương Thần, nói: “Không có."
Lương Thần nhìn vẻ mặt không tin nổi của cô, câu môi, cười cười: “Tôi nói, Hảo Hảo, vừa rồi em khẩn trương cái gì có phải sợ tôi không đồng ý đúng?"
Cảnh Hảo Hảo thật không ngờ Lương Thần hội lập tức vạch trần tâm tư của cô, cô lại chợt lắc lắc đầu.
Lương Thần không có tiếp tục khí thế bức nhân, chỉ vẫy vẫy tay với Cảnh Hảo Hảo: “Lại đây."
Cảnh Hảo Hảo có chút đoán không ra Lương Thần gọi mình đi qua làm cái gì cô dừng một chút, mới chậm rãi đi qua.
Lương Thần đợi cho cô đến gần, nâng tay lên, kéo cô đến trong lòng mình, trực tiếp để cho cô ngồi lên trên hai chân của mình, một tay ôm thắt lưng của cô, kéo cô đến trước mặt mình, dùng miệng hung hăng ngăn chận miệng của cô.
Nụ hôn của anh khiến Cảnh Hảo Hảo có chút trở tay không kịp, cô gái đầu tiên là sửng sốt mới hơi giãy dụa.
Cùng anh một chỗ lâu như vậy, không phải kháng cự, chính là cố gắng tự mình chịu đựng, vốn không có một lần phối hợp thật tốt nào!
Lương Thần nhịn không được dùng thêm chút khí lực, cắn môi của cô, giống nhau giây tiếp theo, muốn cường ngạch cô vào bụng.