Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 166: Quyết đấu [2]



Thím Lâm biết, lúc Cảnh tiểu thư đến biệt thự, là người đã có bạn trai, cũng biết, một đoạn tình yêu êm đẹp cứ như vậy bị Thần thiếu gia cường ngạnh chặn ngang một cước, đáy lòng Cảnh tiểu thư khó chịu.

Nhưng...... Ở thành phố Giang Sơn, ai dám đối nghịch với Thần thiếu gia?

Thím Lâm bôi thuốc xong, lúc đắp chăn cho Cảnh Hảo Hảo, kiềm chế không được thở dài một hơi.

Cảnh Hảo Hảo nghe tiếng thở dài này, đột nhiên hồi thần, cô một phen xốc chăn thím Lâm đắp cho mình lên, xuống giường.

“Cảnh tiểu thư, cô muốn làm cái gì?”

Cảnh Hảo Hảo không nói gì, chỉ đi về phía phòng tắm, bước chân cô đi có chút nhanh, nơi bị Lương Thần dùng sức xâm chiếm nổi lên một tầng đau đớn, cô dừng bước chân một chút, liền cắn chặt răng, đi vào phòng tắm.

Sao cô lại quên, cô còn chưa tắm rửa.

Nghĩ nghĩ, Cảnh Hảo Hảo liền trực tiếp mở vòi nước ra.

Nước vừa lao xuống, có chút lạnh, Cảnh Hảo Hảo lại không lùi bước chút nào, cho dù là nước đá, chỉ cần có thể rửa sạch toàn bộ hương vị Lương Thần lưu lại trên người cô là được rồi.

......

Lương Thần không về biệt thự cả đêm.

Anh có không ít bất động sản ở thành phố Giang Sơn, từng nhà đều là tinh trang, nhưng trừ bỏ biệt thự giữa sườn núi, anh chưa từng ở những nơi khác qua.

Từ sau khi Cảnh Hảo Hảo vào ở trong biệt thự, từ một tháng trước, anh liền hoàn toàn bỏ đi thói quen lăn lộn ở khách sạn hơn nửa tháng.

Hiện tại, dưới cơn căm tức, rời khỏi biệt thự, Lương Thần vòng tới vòng lui, cuối cùng, liền chuyển đi khách sạn Tứ Quý.

Phòng 1314, khách sạn Tứ Quý giữ lại hàng năm cho anh.

Anh ngừng xe ở bãi đổ xe, trực tiếp lên lầu.

Bài trí trong phòng khách sạn không khác biệt gì lúc trước, Lương Thần nằm ở trên giường to như vậy, lăn qua lộn lại, làm sao cũng không ngủ được, thật vất vả nhắm hai mắt lại, nhưng trong đầu lặp đi lặp lại đều hiện lên cảnh tượng lần đầu tiên chính mình và Cảnh Hảo Hảo nam hoan nữ ái trên giường.

Ngày hôm sau, rất sớm, Lương Thần liền đi lên, trực tiếp gọi điện thoại cho trợ lý, đưa tới một bộ tây trang mới tinh, liền đi công ty.

Phòng làm việc trong công ty bị anh đập thành một mảnh hỗn độn, qua một đêm liền rực rở hẳn lên

Lương Thần ngồi ở trong văn phòng, toàn bộ buổi sáng, đều không có làm việc chút nào, trong đầu hiện lên đều là cảnh tượng ngày hôm qua sau khi mình rời khỏi biệt thự, Cảnh Hảo Hảo che chăn cuộn mình ở trên giường.

“Lương tổng? Lương tổng?”

Trước mặt truyền đến một đạo tiếng gọi dịu dàng, lúc này Lương Thần mới cau mày, ngẩng đầu lên, nhìn thấy là thư ký của mình, lúc này mới buông bút trong tay xuống, hỏi: “Chuyện gì?”

Thật sự là gặp quỷ, cho tới bây giờ anh chưa từng xuất hiện thất thần ở trong công ty, lại có thể vừa mới thất thần vì người phụ nữ Cảnh Hảo Hảo kia?

Thư ký nhẹ giọng nói: “Lương tổng, lễ tân dưới lầu vừa mới gọi điện thoại tới, nói có một tiên sinh họ Thẩm đến tìm cô.”

“Thẩm?” Trong nháy mắt đầu Lương Thần có chút không xoay chuyển nổi, anh cau mày, tiếp tục hỏi: “Thẩm tiên sinh nào?”

“Chính là bạn của ngài, Thẩm Lương Niên tiên sinh.”

Lúc Lương Thần nghe đến cái tên này, thần thái trên mặt cũng không có biến hóa quá lớn, chính là trong nháy mắt ánh mắt liền trở nên sâu thẳm một chút.

Thật sự là thật không ngờ, Thẩm Lương Niên lại có thể ngày hôm qua nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo ngồi ở trên xe mình, hôm nay đã tới công ty tìm anh rồi.

Động tác còn rất nhanh!

Mặt Lương Thần không chút thay đổi, âm điệu nhẹ nhàng tiếp tục hỏi một vấn đề không liên quan chút nào: “Kế tiếp, công ty có an bài gì không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.