Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 170: Quyết đấu [6]



Mỗi một chuyện như vậy, giống như là một con dao, hung hăng đâm vào trong tim của anh.

Anh vẫn đều suy nghĩ, mười năm qua của Cảnh Hảo Hảo, rốt cuộc đã trải qua mười năm với Thẩm Lương Niên như thế nào?

Nhưng hiện tại, anh mới biết được, người phụ nữ kia, người phụ nữ thoạt nhìn mềm mại yếu ớt như vậy, nhưng vì Thẩm Lương Niên, lại có thể kiên cường mà lại dũng cảm như thế.

Lương Thần chưa nói tới lúc này đấy mình có phải là đang hâm mộ ghen tị hay không, nhưng anh có thể xác định, giờ khắc này đáy lòng mình lại phiếm đau.

“Lương Niên, hóa ra anh còn nhớ rõ quá khứ giữ anh và Hảo Hảo như vậy? Tôi còn tưởng rằng anh đã quên chứ?”

Thẩm Lương Niên nhíu nhíu mày: “Có ý tứ gì?”

Lương Thần không nói gì, chính nhìn chằm chằm Thẩm Lương Niên, nhìn một lấu thật lâu, anh mới đứng lên, đi tới trước bàn làm việc của mình, cầm một phần văn kiện từ bên trong ra, sau đó ném cho Thẩm Lương Niên.

Thẩm Lương Niên nghi hoặc liếc mắt nhìn Lương Thần một cái, sau đó mới mở ra, lấy tư liệu từ bên trong ra, đợi cho anh nhìn thấy, trong nháy mắt cả người anh giống như sét đánh, cứng ngắc ngay tại chỗ.

Phần tư liệu kia, lại có thể là ghi chép thuê phòng của anh và Kiều Ôn Noãn, còn có quà anh tặng cho  Kiều Ôn Noãn, cùng với vé máy bay anh mang theo Kiều Ôn Noãn đi Hải Nam, còn có...... Anh đi nước Pháp tham quan nơi Kiều Ôn Noãn quay phim......

Thẩm Lương Niên càng xem, sắc mặt càng khó coi.

Hoàn toàn không có tự tin và chắc chắc vừa rồi.

Anh vẫn nghĩ những việc mình làm, làm đến thiên y vô phùng, nhưng anh thật không ngờ, lại có thể có một ngày, những chuyện đã làm này đều bại lộ ra ngoài.

Lương Thần ngồi ở trước mặt anh ta, nhìn thần thái của anh ta, không có ý tứ mở miệng.

Anh vẫn đợi cho Thẩm Lương Niên buông tư liệu này xuống, mới nhẹ giọng hỏi một câu: “Xem xong rồi?”

Thẩm Lương Niên không có lên tiếng.

“Lương Niên, hiện tại tôi chỉ hỏi anh ba vấn đề.”

Nếu nói, vừa rồi Lương Thần là đang tranh khẩu khí với Thẩm Lương Niên mà nói những lời đó, như vậy hiện tại, anh lại thật sự đang bình tĩnh xem xét.

Ngữ khí của anh rất bình thản, không có chút trào phúng, nhưng nói hai ba câu, lại làm cho mặt Thẩm Lương Niên không có chút máu.

“Vấn đề thứ nhất, Cảnh Hảo Hảo đối với anh tốt như vậy, anh cũng nhớ rõ ràng những chuyện Cảnh Hảo Hảo đã tốt với anh, vậy vì cái gì, anh lại ở sau lưng cô ấy. cùng một chỗ ngây người với một phụ nữ trong hai năm lâu như vậy?”

“Vấn đề thứ hai, nếu anh đã muốn hạ quyết định quyết tâm chặt đứt quan hệ với Kiều Ôn Noãn, vì sao còn có thể tiếp tục dây dưa cùng một chỗ với cô ta?”

“Vấn đề thứ ba......” Lương Thần cố ý dừng một chút, nhìn về phía Thẩm Lương Niên.

Lúc này anh mới nhìn thấy, Thẩm Lương Niên lúc trước hăng hái, áo mũ chỉnh tề ở trước mặt anh, lại có thể suy sút không có sinh khí gì trong nháy mắt.

Từ lần đầu tiên anh nhìn thấy tư liệu này, anh cũng rất muốn vạch trần diện mạo thật của Thẩm Lương Niên.

Nhưng anh quá bận rộn dây dưa không ngừng với người phụ nữ Cảnh Hảo Hảo kia, hoàn toàn không để ý tới Thẩm Lương Niên, hiện tại rốt cục anh ta đưa lên cửa, anh tự nhiên sẽ không để cho anh ta đẹp mặt!

Nhất là, đêm đó, Cảnh Hảo Hảo chưa biết sống chết, anh ta lại có thể cá nước vui vẻ với Kiều Ôn Noãn!

Trên thế giới này, đàn ông vượt khỏi quỹ đạo cũng không thiếu!

Nhưng làm sao có nhiều đàn ông có thể vô tư hưởng thụ tề nhân chi phúc như vậy?

Cảnh Hảo Hảo - người phụ nữ kia, tuyệt đối không nên chịu ủy khuất như vậy!

Lương Thần hơi hơi ngước cằm, chậm rãi phun ra vấn đề thứ ba mình vừa nói kia: “Anh cảm thấy, hiện tại anh còn xứng đến bảo tôi buông tha cho Cảnh Hảo Hảo ư?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.