Lương Thần nhìn đến nơi này, có chút nhịn không được buông ly rượu xuống.
Thực sự anh không rõ, rốt cuộc Trầm Lương Niên tốt hơn anh ở chỗ nào? Nhiều tiền hơn anh, hay địa vị cao hơn anh? Như thế nào Trầm Lương Niên có thể có được lòng của Cảnh Hảo Hảo, mà anh giới thiệu Trương đạo diễn cho cô, cô lại trốn tránh?
Phải biết rằng, đây chính là lần đầu tiên trong cuộc đời anh đối đãi tốt với một người phụ nữ như vậy, cô không cảm kích thì thôi, còn lừa anh!
Hiện tại cô còn đi theo Trầm Lương Niên, ở trước mặt anh tình nùng mật ý...
Cho tới bây giờ, cũng chưa có người nào dám không để anh vào mắt, trước kia anh đi đến đâu, giống như vầng hào quang tỏa sáng?
Lương Thần càng nghĩ càng cảm thấy chính mình nuốt không trôi cục tức này, anh thật không tin, người phụ nữ Cảnh Hảo Hảo này, là người anh không có được!
Tức thì, Lương Thần nhìn trong túi của mình, lấy điện thoại ra, tìm số di động của Cảnh Hảo Hảo, sau đó viết một tin ngắn, gửi qua...
....
Cảnh Hảo Hảo nhìn cũng không dám nhìn đến chỗ của Lương Thần.
Cô chính là nhìn chằm chằm Trầm Lương Niên, thường thường uống một ngụm nước trái cây.
Đột nhiên, điện thoại trong ví cầm trên tay rung động một chút.
Cảnh Hảo Hảo một tay cầm ly nước trái cây, một tay mở ví, lấy điện thoại di động ra.
Mở khóa mang hình, Cảnh Hảo Hảo liền nhìn thấy một tin nhắn ngắn đập vào mi mắt: [Tôi nghĩ, Trầm Lương Niên vẫn còn chưa biết người phụ nữ của anh ta, đã không còn trong sạch nhỉ?]
Cảnh Hảo Hảo nhìn đến câu này, tay run mạnh một cái, nước trái cây trong tay vảy ra một ít, dừng ở trên cổ tay của Trầm Lương Niên.
Trầm Lương Niên quay đầu:"Làm sao vậy? Hảo Hảo?"
Cảnh Hảo Hảo sợ tới mức vội vàng tắt màn hình, một bên, nói dối với Trầm Lương Niên: "Vừa rồi em không khỏe, không được cẩn thận."
Nói xong, Cảnh Hảo Hảo vươn tay đến bàn cẩm thạch, rút khăn giấy, lau cổ tay cho Trầm Lương Niên.
Cảnh Hảo Hảo vừa lau một nửa, liền cảm giác di động rung một chút, cô sợ tới mức ngón tay run mạnh lên.
Trầm Lương Niên cảm thấy Cảnh Hảo Hảo có chút kì quái, liền vươn tay, nắm lấy tay đang cầm cổ tay của mình, phát hiện tay cô lạnh lẽo, nhịn không được lên tiếng hỏi: "Hảo Hảo, ngón tay của em sao lại lạnh thế? Có phải thân thể không khỏe hay không?"
"Vậy đừng uống, anh đổi cho em một ly nước nhiệt độ bình thường." Trầm Lương Niên nói xong, liền đưa cho Cảnh Hảo Hảo một ly nước trái cây không lạnh.
Cảnh Hảo Hảo nhận lấy, nhợt nhạt cười với Trầm Lương Niên, ý bảo mình không có việc gì.
Cảnh Hảo Hảo chờ Trầm Lương Niên lần nữa bắt đầu nói chuyện, thế mới chậm rãi vò đầu, lấy điện thoại di động ra, mở khóa màn hính, nhìn đến tin nhắn cùng số di động kia,bây giờ lại gửi một đoạn tin nhắn nữa: [ Quên nói với em, xin tự giới thiệu, tôi là Lương Thân.]
Chỉ đơn giản vài từ, Cảnh Hảo Hảo cảm thấy hơi thể cường thế ùn ụt thổi quét về phía mình, theo bản năng cô nhìn thoáng qua chỗ Lương Thần, phát hiện anh đang lười biếng dựa vào ghế sô pha, giống như không có việc gì, nhắm mắt lại dưỡng thần.