Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu

Chương 476: Đổi thuốc [5]



Editor: May

Trán Thẩm Lương Niên bốc lên gân xanh: “Kiều Ôn Noãn, cô mẹ nó có phải có bệnh hay không! Lúc trước tôi hoàn toàn là đang lừa gạt cô, hiện tại đầu óc cô co rút cái gì!”

Kiều Ôn Noãn giống như là hoàn toàn không nghe lọt lời nói của Thẩm Lương Niên, cả người lui vào trong sô pha của Thẩm Lương Niên.

Mặt Thẩm Lương Niên bình tĩnh, nhìn Kiều Ôn Noãn hoàn toàn hết cứu chữa, nghĩ chính mình là thật không có tâm tư nào ép buộc với Kiều Ôn Noãn, anh gật gật đầu, nói: “Được rồi, cô không đi, tôi đi, căn nhà này cô muốn ở bao lâu liền ở bấy lâu!”

Thẩm Lương Niên nói xong, liền trực tiếp vào phòng ngủ,“rầm” một tiếng, dùng sức đóng cửa lại, bắt đầu mặc quần áo.

......

Kiều Ôn Noãn ở trong phòng khách, vẫn nức nở như trước, cô nhìn nhìn chung quanh, nhìn đến trên tủ giày gần cửa, để một bình thuốc nhỏ, cô đi lên trước, nhìn thấy là thuốc cảm mạo, biết đây là thuốc Thẩm Lương Niên mua cho Cảnh Hảo Hảo, Kiều Ôn Noãn vừa nhìn cửa phòng ngủ, vửa mở nắp bình, đổ tất cả thuốc bên trong vào túi tiền của mình, sau đó lấy từ trong túi của mình ra một lọ thuốc, bỏ thuốc bên trong vào trong lọ thuốc cảm mạo kia, một lần nữa vặn nắp lại, thả về chỗ cũ.

Kiều Ôn Noãn làm xong hết thảy, vội vàng đi đến trước cửa phòng ngủ, cừa đúng lúc mở ra, Thẩm Lương Niên quần áo chỉnh tề đi ra từ bên trong.

“Lương Niên, anh muốn đi đâu?” Kiều Ôn Noãn vươn tay bắt lấy cánh tay Thẩm Lương Niên.

Thẩm Lương Niên lạnh nhạt nhìn lướt qua Kiều Ôn Noãn, trực tiếp nâng tay lên, kéo cánh tay của cô ra, đi đến cửa chính.

“Lương Niên, không cho anh đi.”

Kiều Ôn Noãn lại nhào lên lần nữa, ôm lấy thắt lưng Thẩm Lương Niên.

Thẩm Lương Niên mím môi, nhìn rất bạc tình đẩy từng ngón tay của Kiều Ôn Noãn ra, sau đó hất cô ta xuống mặt đất, nắm thuốc cảm mạo trên tủ giày lên, trực tiếp đi ra khỏi phòng.

Đợi cho Kiều Ôn Noãn khóc không thành tiếng bò dậy, mở cửa ra, lao ra ngoài, Thẩm Lương Niên đã ngồi thang máy, rời đi.

......

Thẩm Lương Niên lái xe đuổi tới Ảnh Thị Thành, đúng lúc là ba giờ chiều, Cảnh Hảo Hảo đang ở hậu trường tẩy trang, anh lấy điện thoại di động ra, gọi cho Tiên nhi một cú điện thoại.

Tiên nhi vừa vặn đang ở toilet, nhìn thấy điện báo là Thẩm Lương Niên, biểu tình của cô lập tức trở nên lạnh xuống, không chút do dự tiếp nghe điện thoại, ngữ khí có chút trào phúng nói với Thẩm Lương Niên bên trong: “Thẩm tiên sinh, xin hỏi ngài gọi điện thoại có gì sao?”

“Tiên nhi, hiện tại tôi có thể gặp cô một chút không?”

“Anh gặp tôi làm gì?” Lúc trước Tiên nhi nói chuyện với Thẩm Lương Niên đều là khách khách khí khí, nhưng bây giờ, cô lại hận không thể thiên đao vạn quả Thẩm Lương Niên: “Muốn nhờ tôi giúp anh khuyên bảo chị Hảo Hảo sao? Tôi nói cho anh biết, Thẩm tiên sinh, lúc này đây, tôi khẳng định sẽ không giúp anh.”

Vào lúc người ta yêu nhau, cũng sẽ có phát sinh cãi vả, trước kia Cảnh Hảo Hảo và Thẩm Lương Niên cãi nhau, Cảnh Hảo Hảo quen tắt máy, không để ý tới Thẩm Lương Niên, Thẩm Lương Niên luôn thông qua Tiên nhi liên hệ với Cảnh Hảo Hảo, giải thích với cô, dụ cô vui vẻ, sau đó hòa hảo như lúc ban đầu.

“Hơn nữa, tôi nói cho anh biết, Thẩm tiên sinh, ngựa tốt không ăn cỏ cũ, đạo lý này anh hiểu không? Hiện tại quan hệ của chị Hảo Hảo và Lương tổng rất tốt, Lương tổng cũng rất tốt với chị Hảo Hảo, cho nên, anh thật sự đừng đến quấy rầy chị Hảo Hảo nữa!” Tiên nhi như là cố ý kích thích Thẩm Lương Niên, cố ý khuếch đại giữa Lương Thần và Cảnh Hảo Hảo tốt lắm.

Thẩm Lương Niên trầm mặc trong chốc lát, ngữ khí bình tĩnh: “Tôi gặp cô, chỉ là muốn đưa cho cô vài thứ, không có ý tứ gì khác, tôi sẽ không quấy rầy cô ấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.