Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 108: Dấu Hiệu Đau Lòng (4)



Tường Vi vội vàng chạy đi, mới phát hiện ra là mình không có đem tiền, trong lúc nhất thời cũng đã quên chỗ nào có thể mua được rượu đời Thanh trong thời gian ngắn cho Đằng Tây Tử.

Cô thật là hấp tấp quá, tạm thời đã thoát khỏi việc làm cho người ta ngạt thở, nhưng giương mắt nhìn màn đêm tối tăm, cô đột nhiên có chút mờ mịt.

Dưới tình huống như vậy, cô nên làm sao cho phải?

Tức khắc, điện thoại di động trong túi vang lên, cô vội vàng nghe điện thoại___”

“A lô, là Mạn Vi sao ?’’ Bên kia điện thoại là âm thanh của Dick.

“Ha ha, là tôi. Mạn Vi, hiện tại có rảnh không? Có thể đi ra ngoài một lát hay không! ”

“Hả? Tôi, tôi hiện tại đang ở bên ngoài…….. ” Tường Vi ấp úng, nhìn bản thân mình khá là nhếch nhác, còn mặc bộ đồ của nữ giúp việc, cứ như vậy từ nhà họ Hắc chạy ra, lại quên mang theo tiền mua rượu.

“Thật sao ? Vậy thì tốt quá, cô có thể đến phòng thiết kế của tôi ngay bây giờ được không ? Hôm nay bên kia đem đến mấy bộ lễ phục ‘Ny Thường’, nói là cuối tuần này đặc biệt tổ chức lễ chúc mừng cho cô, nếu mặc không vừa còn có thể nhanh chóng đem đi đổi."

Dick vừa qua đều bận rộn vì hạng mục ‘Ny Thường’, vì đây là vụ làm ăn lớn, nên hắn không dám lơ là, thật vất vả mới thuyết phục Thẩm Tường Vi đồng ý làm người phát ngôn mặc lễ phục ‘Ny Thường’, tuy rằng cô từ đầu tới cuối không chịu kí hợp đồng, nhưng chỉ cần cô có mặt, tối thiểu tim của hắn cũng bình tĩnh một phần !

"Nhưng mà hiện tại tôi…….tôi còn có việc….." Tường Vi nhớ tới khuôn mặt lạnh lùng của tiên sinh, giương mắt nhìn bầu trời đêm, không biết lát nữa về trễ ngài ấy có nổi giận hay không ........Nhưng nghĩ nghĩ, bây giờ ngài ấy chắc là đang cóquan hệ mật thiết với Tả Đằng Tây Tử, không chừng hai người đang trên giường quần quại!

Phút chốc, trong lòng chảy một hồi lạnh, cô không khỏi rùng mình một cái.

"Như vậy à, nhưng còn có hai ngày nữa là đến chủ nhật, tôi sợ không kịp…." Dick cũng có chút do dự, Thẩm Tường Vi là người mẫu mà hắn thật vất vả tìm được, hắn không dám ép cô, sợ cô bỏ đi.

"Đúng rồi, Dick, cho tôi hỏi anh, rượu đời Thanh có thể mua chỗ nào vậy ?" Không còn cách nào khác, cô buộc phải chủ động mở miệng hỏi hắn, hi vọng có thể tiết kiệm một chút thời gian.

"Rượu đời Thanh ? Cô muốn uống sao ?" Dick thuận miệng hỏi

“Hả……tôi, bạn của tôi muốn uống.” Tường Vi không dám nói là Đằng Tây Tử muốn uống, dù sao bọn họ cũng không biết cô là người nhà họ Hắc, cô không muốn gây thêm rắc rối.

“Haha, vậy thì bạn của cô đúng là có phúc.” Dick cười to nói: “Đúng lúc chỗ của tôi còn có hai bình rượu đời Thanh loại tốt nhất, nếu không thế này, bây giờ cô tới đây một chuyến, thuận tiện thử quần áo ‘Ny Thường’, tôi liền tặng cô hai bình rượu.”

“À! Chuyện này….không tốt lắm đâu, hay là anh bán lại hai bình rượu cho tôi đi, tôi mua của anh." Tường Vi âm thầm thở dài một hơn, cuối cùng cũng kiếm được.

"Cô gái bé nhỏ ơi, khách khí với tôi làm cái gì, nhanh nhanh đi taxi lại đây, tôi chờ cô !" Dick thẳng thắn nói.

"Ừ,….việc ấy, Dick, tôi hình như quên đem theo tiền…" Cô ngượng ngùng lên tiếng.

"Ha ha, cái này dễ thôi, cô kêu xe chạy vào phòng làm việc dưới lầu của tôi, tôi liền xuống trả tiền cho cô."

"Việc này, thật là làm phiền anh! Dick tôi nhất định sẽ trả lại tiền cho anh…"

"Không cần khách khí với tôi đâu, quyết định như vậy, bây giờ cô tới đây đi, tôi chờ cô."

Dick vội vàng gác điện thoại, còn Tường Vi sững sờ đứng tại chỗ, giương mắt nhìn đường hi vọng có taxi đi qua…

◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

Nửa giờ sau, đi qua đi lại một hồi lâu, cuối cùng cũng đến “Thịnh Thế Quốc Tế”, Dick đã chờ rất lâu.

Anh thay cô thanh toán tiền, Dick kinh ngạc nhìn trang phục của Tường Vi, nhịn không được cười nhẹ: “Mạn Vi, cô ăn mặc kiểu gì vậy,……ha ha..”

Hai má Tường Vi đỏ ửng, xấu hổ nói nhỏ: “Chuyện này,…..đây là giúp bạn bè mặc thử quần áo, bạn ấy…….bạn ấy làm việc này, bởi vì tôi đi vội, cho nên đã quên đổi lại.”

“Ha ha ha, tôi còn nghĩ rằng cô thật sự thích bộ đồng phục này chứ, ngoại trừ nhà có tiền mới có nữ giúp việc mặc trang phục này, cá là người bình thường không thể làm được.”

Không dám giải thích thêm, sợ chính mình càng giải thích càng nhiều lỗi, Tường Vi yên lặng gật đầu, đi theo Dick vào thang máy: “Vì sao trễ như vậy rồi anh còn chưa về? Kỳ thật Dick, tôi thật sự có chút sợ lễ chúc mừng vào chủ nhật…”

Nhất là hôm nay gặp Đằng Tây Tử, trong lòng cô càng lo lắng.

“Cô lại nữa rồi! Mạn Vi, thu lá gan nhút nhát của cô vào đi, nhớ cố gắng mỉm cười là được, chẳng lẽ cô quên rồi sao?”

Dick bất đắc dĩ thở dài, cô gái trước mắt này đích thật là một khối ngọc, chưa được bất luận kẻ nào mài dũa, tinh khiết giống như đáy hồ trong suối nước, thế mà…… cô ấy sớm hay muộn cũng sẽ có hào quang bắn ra bốn phía, đến lúc đó, kinh nghiệm thế gian sẽ vấy đục cô ấy, cô ấy liệu có còn tinh khiết như lúc đầu? Anh cũng không dám bảo đảm, nhưng trách nhiệm của mình là khai thác vẻ đẹp của cô ấy, không phải sao?

Khẽ gật đầu, cô đi theo nhịp chân của Dick, đi vào phòng làm việc của anh ta, muốn mau chóng lấy rượu trở về, tránh cho con rồng trong nhà kia không nhịn được phun lửa với cô.

Lại không ngờ, Dick đưa lễ phục ‘Ny Thường’ tới, hiện ra trước mắt cô__

“Thật là đẹp..”

Cô nhịn không được khen ngợi ra tiếng! Không giống với khái niệm trang phục “nước mắt Mạn Đà La”, lần này, là lễ phục hoàn toàn.

Dick không khỏi mỉm cười: “Còn có vài bộ để cho cô lựa chọn! Mau tới thử xem cho tôi coi, cô bé lọ lem.”

Chợt nghe anh ta nói bốn chữ “cô bé lọ lem”, Tường Vi không khỏi cuối đầu nhìn bộ quần áo nữ giúp việc trên người của mình, lại giương mắt nhìn bộ lễ phục đẹp đẽ, cũng không nhịn được cười nhẹ ra tiếng, mình thật giống như kẻ hầu trộm quần áo của công chúa mà mặc.

“Vậy… Dick, hai chai rượu đời Thanh mà anh nói …” Nhiệm vụ quan trọng như vậy, cô vẫn không dám quên.

“Yên tâm đi, tôi sẽ đưa cho cô….mau đi thay đồ đi!”

Tường Vi gật đầu một cái, đi vào phòng thử quần áo….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.