Trong bữa tiệc còn có người đang muốn khuyên nhủ, hy vọng Alva có thể dừng đám cưới này lại, nhưng không có cách nào cả, Alva đã quyết làm thì bọn họ cũng không dám lộn xộn!
Hắc Diêm Tước xụ khuôn mặt tuấn tú, ngồi trên da cừu, uống rượu cất của Saudi do Alva đưa tới, chỉ còn nửa tiếng nữa thôi, máy bay anh sắp xếp chắc đã tới Saudi rồi, nếu Alva không thực hiện được cam kết, vậy thì anh sẽ không hề do dự lập tức mang người đi!
“Ồ, vương phi đến kìa!”
Ngay sau đó một chặp tiếng hút khí từ đại sảnh truyền ra, tầm mắt của mọi người rối rít bị bóng dáng màu vàng óng vừa mới đi ra khỏi đại sảnh hấp dẫn. Sẽ không có ai dám nghi ngờ vị vương phi cả người tản ra khí chất quyến rũ này nữa, mặc dù đã có một lớp sa mỏng màu vàng che mặt, nhưng đôi mắt đen láy như ngọc, sắc thái phương Đông thần bí, trong hào quang màu vàng chói lọi, lộ ra ánh sáng lộng lẫy, rất mê hoặc tâm hồn người ta…
Alva Aure đặt ly rượu trong tay xuống, một đôi mắt đen nhìn người đẹp màu vàng không chớp mắt, khóe miệng đắm đuối đưa tình, “Tường Vi …À không, vương phi của ta, hôm nay ta thật rất vui mừng!”
Đang lúc Alva muốn tiến lên nắm nay Tường Vi, một bóng dáng màu đen cao lớn chặn ngay trước mặt Alva!
Mặt mũi Hắc Diêm Tước sa sầm, đôi mắt lạnh lùng thoáng qua một tia băng nhọn, cười trầm thấp: “Alva, có phải ngài vui mừng sớm quá không?”
“Tước, cũng trì hoãn cả hai tiếng rồi, nếu trì hoãn nữa sẽ làm lỡ giờ lành mất, ngài hãy tin tôi, hai chuyện thì tôi đã làm một rồi, một chuyện khác tôi đang cố gắng! Tôi Alva Aure nếu đã cam kết, thì nhất định sẽ không thay đổi!” Alva vội vàng tiến đến giải thích, chỉ sợ Hắc Diêm Tước phật lòng sẽ đưa người đẹp đi mất, anh ta không muốn lại bỏ lỡ thêm năm năm nữa!
Tường Vi cau mày, đứng sau lưng Hắc Diêm Tước, nhìn tấm lưng cao lớn của anh, có sự bế tắc khó nói, rốt cuộc thì anh đang làm gì vậy?
“Alva, có chuyện gì vậy?” Tường Vi vòng qua Hắc Diêm Tước, đi thẳng tới trước mặt Alva, khẽ hỏi.
“Chuyện này không cần cô xía vào!” Hắc Diêm Tước không đợi Alva trả lời, vội vàng quát lớn, tiến lên kéo Tường Vi lại: “Đi, về cùng tôi!”
Nhất thời, anh lôi kéo vương phi làm khách quý đang có mặt kinh ngạc, chuyện gì vậy?
“Anh bỏ ra!” Tường Vi lạnh lùng hất tay anh ra, trong mắt có chút kinh ngạc, uất ức rồi lạnh lẽo, anh coi cô là cái gì chứ? Thích cho cô gả thì cô phải gả, giờ không thích nữa thì bắt cô không được gả hay sao? “Lần này lại là trò chơi của anh nữa à? Hắc Diêm Tước, là anh đã đồng ý gả tôi cho Alva, có một số việc, đã làm rồi thì không rút lại được đâu!”
Tựa như lòng cô, đã sợ hãi, kinh hoảng, vỡ nát, thì không thể trở lại như lúc đầu được. Có lẽ vào những lúc yếu ớt nhất, cô sẽ nghĩ tới anh, nhưng cô cũng tuyệt đối muốn cùng Tiểu Trạch trải qua cuộc sống bình yên, có anh, cô sẽ không thể nào bình tĩnh được!
Tường Vi cự tuyệt, không nghi ngờ gì đã làm cho Hắc Diêm Tước khiếp sợ, đáy mắt đen thẳm thoáng qua nỗi kinh ngạc, khó hiểu và cả tức giận nữa! Người phụ nữ này điên rồi! Anh cứ tưởng là cô sẽ khóc sướt mướt xin anh đừng gả cô cho Alva, nhưng mà lúc này đây, cô lại kiên định nói cô muốn lập gia đình!
Trong ngực dâng lên tầng tầng lửa giận, một phát túm lấy cô lôi vào trong ngực, anh gầm khẽ___
“Chết tiệt! Hắn ta cho cô ăn bùa bả gì thế? Đi, với, tôi, có nghe thấy không?”
“Tước! Đây là ngài đổi ý sao? Tôi đã rút lính đánh thuê về, để tạo cơ hội cho ngài đánh đổ kẻ địch, giờ chỉ có cha tôi chưa tới nữa thôi, ngài nói ngài muốn đưa người đi, là đưa người đi luôn sao?” Alva không dám tin mà mở to hai mắt, nhìn bộ dạng Hắc Diêm Tước hung ác kéo Tường Vi vào trong ngực mình, không vui chất vấn.
“Lính đánh thuê?!”
Ngực Tường Vi cứng lại, đôi mắt trong trẻo tập lóe lên tia sáng, chẳng lẽ Tưởng Diệp vừa nãy nói, thế lực của cô mình bị tan rã, đang phải chạy trốn, chủ nhân đứng phía sau bọn lính đánh thuê chính là Alva Aure sao?
Giao dịch giữa bọn họ…
Một tia chớp lóe lên trong đầu! Đây là mục đích anh lợi dụng gả cô cho Alva sao? Rút đội lính đánh thuê về, nhân cơ hội đó đánh đổ thế lực cô, mà cô___ Thẩm Tường Vi, lại là quân cờ giúp đánh đổ thế lực nhà họ Thẩm?
Hơi thở càng lúc càng khó nhọc, cô có cảm giác như mình là một tên phản đồ, anh lợi dụng cô để đả kich thế lực nhà họ Thẩm, cô trở thành tội nhân của nhà họ Thẩm! Ha! Người đàn ông này tàn nhẫn tới mức nào!
Chỉ dùng một binh một tốt, đã có thể làm tan rã quâ địch của anh!
Anh thật sự là một người đàn ông thông minh, xảo trá, phúc hắc đến tận trong xương tủy!
Anh cũng rất tàn nhẫn, nhưng anh không giống những phần tử xã hội đen, bề ngoài anh không hề có vẻ máu me, không đòi đánh đòi giết, nhưng chỉ cần anh xoay người lại, anh sẽ nói khẽ với thủ hạ một câu ‘Giết đi’, sau đó những phần tử xã hội đen kia sẽ thay anh ra mặt, như bọn người bang Long Hổ Đường kia chẳng hạn!
Anh có vinh quang thân thế, có danh hiệu ưu nhã của công ty gia đình, anh có vương quốc sự nghiệp vinh quang đệ nhất hợp pháp, thậm chí anh là đối tượng được biết bao vương tôn quý tộc tranh nhau muốn thăm viếng!
Một người đàn ông phúc hắc cỡ nào, người đàn ông như vậy mới thật đáng sợ chứ?
Anh là ma quỷ, là con của Diêm Vương, là Bá Tước nơi địa ngục!
Cô cười lạnh một cái, ngắm nhìn đôi mắt anh, không dám tin mục đích thực sự anh lợi dụng cô thì ra lại buồn cười như vậy!
Ánh mắt Hắc Diêm Tước thoáng qua sự bối rối, anh tránh né ánh mắt Tường Vi, căm tức nhìn Alva: “Vậy thì đã sao? Tôi đã nói ngay từ đầu, trong hai chuyện chỉ cần có một chuyện ngài không làm được, tôi sẽ mang người đi ngay!”
“Thân thể cha tôi khó chịu, chỉ tới muộn chút thôi, ngài lo gì chứ? Hai tiếng mà cha tôi chưa tới, cho dù ngài có muốn đưa cô ấy đi, thì cũng nên chờ cha tôi tới rồi quyết định chứ!”
“Không cần chờ nữa!”
Giọng Tường Vi hơi run cất lên, hít một hơi thật sâu, nhìn Tước một cái thật sâu, trong mắt cô có biết bao khuất nhục và oán trách, cô lạnh lùng tránh khỏi vòng tay anh, một tay gỡ một bên sa mỏng che mặt xuống, để lộ dung nhan thanh lệ tuyệt sắc, khóe miệng nở nụ cười thê lương, chậm rãi nói___