Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 42: Kích thích tại Cúc Tuyền (8)



“Ưm...”

Cơ thể co lại run lên, nhịn không được ưm một tiếng, một giây sau, sống mũi cao thẳng của hắn đã vào giữa khe núi đồi của cô, tham lam mà hít lấy mùi thơm thuộc về riêng cô, hai khối mềm mại của cô dưới hơi thở nóng rực của hắn mà dựng đứng, nụ hoa anh đào dưới khí nóng ngùn ngụt mà nhẹ nhàng rung động.

Hắn ngửi được một chút mùi vị ngọt ngào thanh thuần, mày rậm không khỏi nhíu lại, mở miệng ra cắn khối da thịt trắng noãn, dường như mang tính chất trừng phạt, đầu lười chìa ra đùa giỡn nụ hoa anh đào, khiến cho hai đóa tuyết mai kia đỏ ửng như muốn phun ra máu.

Hắn chán ghét loại mùi vị này, đàn bà không thể trong vắt như vậy, nhất là đàn bà nhà họ Thẩm!

“A.........”

Trước ngực có chút đau đớn, giống như đêm năm ngoái, tình cảnh hắn hung hăng cắn ngực cô, một nỗi sợ hãi nảy ra trong đầu, cô đột nhiên run lên, thậm chí không kịp suy nghĩ, hai đã theo phản xạ mà đẩy hắn đang vùi đầu vào giữa hai khối mềm mại của cô ra – –

“Chết tiệt! Cô dám phản kháng?!”

Bỗng nhiên bị cô dùng lực đẩy ra, hắn ngẩng đầu, bàn tay vẫn nắm chặt vòng eo mảnh khảnh của cô, sức lực của cô đối với hắn mà nói không tạo nên uy hiếp gì! Độ sâu của suối nước nóng đủ cho hắn đứng thẳng, nhưng lại không đủ cho cô!

Cô vậy mà cũng dám đẩy hắn ra! Điều này làm hắn bất ngờ.

Hai con mắt đen của hắn hơi híp lại, ánh mắt dừng ở cánh tay đang gắt geo che đậy kiều nhũ trước ngực, nhưng lại không che đậy được cả bộ ngực đẫy đà kia, lộ ra trước mắt hắn, trong mắt hắn hiện lên hỏa quang nguy hiểm!

Tường Vi run rẫy, may mắn là mái tóc che mắt vẻ mặt sợ hãi của cô, trong tiềm thức, cô không muốn hắn nhìn thấy cô sợ hãi, cô cũng kinh ngạc vì hành động này của mình, cô chưa từng có ý niệm phản kháng tiên sinh, nhưng nhớ tới đêm đó đau đớn toàn thân, cô không dám để cho hắn đụng chạm lần nữa!

“Tiên.....sinh!” Tường Vi hít sâu một hơi, cô buộc bản thân không được căng thẳng, “Cảm ơn....ngài đã cứu tôi!..... Cảm ơn!”

Thật vất vả mới nói xong, ngón tay cô run rẫy với qua mặt nước, nhanh cóng mà cầm lên áo ngực bị hắn xé rơi, vòng eo trong bàn tay hắn bắt đầu cựa quậy, nỗ lực thoát khỏi khống chế của hắn, hận không thể lập tức biến mất khỏi tầm mắt hắn!

Cô sợ cùng hắn lõa lồ như vậy, ký ức đau đớn đêm đó vẫn như mới, cô sợ hãi lại gặp lần thứ hai!

“Muốn chạy trốn?”

Hắn cười tà nịnh, bàn tay to lớn lại cố ý siết chặt vòng eo mảnh khảnh của cô, giống như chỉ cần hơi dùng sức là có thể bẻ gãy, “Tôi nói rồi, tôi rất muốn hưởng thụ bộ dáng cô nhẫn nhụ chịu đựng, nhưng đáng tiếc chính là, cô phạm phải quy tắc, tôi nên trừng phạt cô như thế nào đây hả, tiểu Tường Vi?”

Khóe miệng hắn cười đến lạnh lòng người, cho dù tròng mắt đen ma mị lóe lên tia lửa tà ã, nhưng ở trong mắt cô, cũng hấp dẫn thật sâu.

Dứt lời, tay hắn đang nắm chặt vòng eo cô bỗng chốc kéo xuống một cái!

“A........”

Ục ục ục ục! Tường Vi bị hắn kéo xuống suối nước nóng, sởi tóc trên đỉnh đầu bập bềnh trên mặt nước, mặt lại bị chôn ở trong nước, không khí đều bị rút sạch, cảm giác hít thở không thông gắt gao bóp nghẹt trái tim!

“A.......”

Hai tay cô giãy dụa đã tạo nên tầng tầng bọt sóng trên mặt nước, tung tóe ướt cơ thể hắn, vẻ mặt ác ma kia hiện lên vẻ vui sướng khát máu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.