Nhất thời, sắc mặt Rhona bỗng cứng đờ, thân thể không khỏi rùng mình một cái, người đàn ông này, quả thực rất lãnh khốc! Nhưng mà, cô ta tuyệt sẽ không chiêu thua trước mặt Mễ Tư Kỳ: “Ha ha, em sẽ không cho anh cơ hội nói hai chữ đó!”
“Không biết xấu hổ!” Mễ Tư kỳ phẫn hận trợn mắt nhìn Rhona một cái, sau đó thảm thương mà nhìn về phía Hắc Diêm Tước, “Tước, nghĩ đến sáu năm qua, xin đừng đối với em tàn nhẫn như vậy! Hôm nay, cứ coi như em chưa tới, em cũng vậy sẽ coi như chưa từng nghe hai chữ này của anh, bây giờ em sẽ ngoan ngoãn trở về, em sẽ không chọc giận, được không? Chỉ là em muốn, buổi trình diễn thời trang cuối tuần này do em nhân vật chính, anh có thể xem xét đến, có được không?”
Hắc Diêm tước hàng mày nhíu lại, con ngươi lạnh lùng quét qua Mễ Tư Kỳ, trầm mặc một lúc lâu, sau đó ý vị sâu xa mà gật đầu một cái.
“Thật sao? Cám ơn anh, Tước, em sẽ ngoan ngoãn trở về, không làm phiền anh nữa, chuyện ngày hôm nay, coi như chưa từng xảy ah” Mễ Tư kỳ gần như là nín khóc mà cười, thở phào nhẹ nhõm, cầm lấy túi xách, giống như là chỉ sợ hắn đổi ý, nhanh chân bước không ngừng đi ra khỏi cửa.
Đợi sau khi Mễ Tư Kỳ rời khỏi, Rhona không phục ô ô miệng: “Hắc tổng, anh thật muốn đi show đó sao?”
Hắc Diêm Tước hất cánh tay cô ta đang vòng tay hắn ra, tiếng nói lạnh lùng trở lại: “Sao, không dám để cho Nhạc Tín Dương nhìn thấy tôi sao?”
Kỳ thực, show diễn này, hắn đã sớm nhận được giấy mời của chủ sự, có đi hay là không, phải xem buổi họp báo có ngoạn hay không.
“Không có, em chỉ là sợ vừa nhìn thấy anh, sẽ sơ suất lộ ra chân tướng trước mặt Nhạc Tín Dương, anh biết mà, trái tim em từ trước đến nay đều hương về anh.” Rhona không phục nói, trong lòng cô ta ghen tị, là Tước đi xem show diễn của Mễ Tư Kỳ!
Hắc Diêm Tước vòng qua chiếc bàn làm việc tinh xảo, ngồi xuống chiếc ghế da cao quý, mở mấy tập văn kiện, nghiêm túc nói: “ Thịnh Thế quốc tế gần đây có những động thái gì?”
“Nhạc Tín Dương cùng bộ phận PR KC gần đây hình như đang đàm phán về một case lớn, nhưng có điều hai người đó thường hay ở trong phòng mật đàm phán, ngay cả em cũng không cho vào. Anh biết đấy, Thịnh Thế quốc tế bây giờ là công ty model béo bở, bao nhiêu người muốn chiếm đoạt. Tỉ như ngay cả nhãn hàng lớn 'Ny Thường' cũng là do người của 'Thịnh Thế quốc tế' làm người mẫu quảng cáo, Nhạc Tín Dương bây giờ đã là nhân vật nổi tiếng rồi, nhưng mà, nếu so sánh với Hắc tổng đây, ông ta còn kém xa!”
Rhona cười quyến rũ một tiếng, dù gì cô ta cũng là đàn bà con gái, mà người đàn bà thông minh đương nhiên chắc chắn chọn vịn vào kim chủ có tiền tài quyền thế, huống hồ, Hắc Diêm Tước vô kể là phương diện gì, cũng đều ưu tú hơn so với Nhạc Tín Dương! Chính vì thế cô ta mới cam nguyện trở thành con cờ của Hắc Diêm Tước, ở bên cạnh Nhạc Tín Dương, làm một gián điệp.
“Đừng nói với tôi những câu vô ích, Thịnh Thế quốc tế tất phải vào trong tay tôi, cô tốt nhất mau chóng hành động, nếu không, tôi không dám cam đoan cô còn còn giá trị hay không.” Hắn hừ lạnh một tiếng, các xí nghiệp vị tập đoàn Hắc thị thâu tóm thật không ít, hắn là một thương nhân, lợi ích chính là quan trọng nhất mà hắn theo đuổi, phàm là thứ vật lọt vào mắt xanh của hắn, hắn nhất định phải lấy bằng được!
Chỉ là, Nhạc Tín Dương, cái tên này làm mặt hắn thoáng hiện lên một tia căm hận.
“Em biết rồi, anh yên tâm đi, em nhất định sẽ nắm được nhược điểm của bọn họ.” Trán Rhona khẽ rịn mồ hôi, người đàn ông như Hắc Diêm Tước, rất khó nắm được, nhưng mà, cô ta sẽ không nhận thua!
“Ầm!” Cửa lần nữa bị người xông vào!
“Ôi, ta nói này lão Hắc, gặp mặt một người nặng như trạm đi qua trạm kiểm soát, gặp anh so với Hoàng đế còn khó hơn đấy!”
Ngay sau đó giọng nói nam vang lên, cánh cửa này, chưa đến được mười phút, đã lại bị người ta xông mở.
Nhưng mà lần này, lại là một người đàn ông cợt nhả.
“Tổng giám đóc, vô cùng xin lỗi, tôi không ngăn được Triển tiên sinh.” Miss Lương thở dài một tiếng, thức thời rời khỏi văn phòng, lần thứ hai đem cửa đóng lại.
Hắc Diêm tước mặt không biểu cảm quét qua người đàn ông kia, sau đó, giọng nói không độ ấm nói với Rhona: “Cô có thể đi rồi.”
“Chậc chậc, thật là không có chút nào thương hương tiếc ngọc!” Người đàn ông vẻ mặt tươi cười oán trách nói, sau đó chuyển sang Rhona, cầm tay cô ta lên hôn chào hỏi: “Tiểu thư xinh đẹp, xin chào, tôi là Triển Diệc Tường, mới về từ Nhật Bản, cũng là...... em trai không thân thuộc của cái người mặt băng sơn kia.”
Hắn nháy mắt biểu tình chọc vui Rhona, “Ha ha, Triển tiên sinh, xin chào xin chào. Tôi là Rhona.”
“Không trách được tiểu thư Rhona lại xinh đẹp như vậy ! Thì ra là có một chữ Na(mềm mại, đẹp đẽ)! Người phụ nữ đẹp nhất trên thế giới —— Mona Lisa cũng có một chữ Na này !” Triển Diệc Tường cố làm khoa trương nói.
“Xì.” Rhona không nhị được bật cười, em trai của Hắc Diêm Tước quả nhiên là thú vị, hoàn toàn trái ngược với người kia nha, “Anh quá hài hước rồi”
“Tôi nói tiểu thư Rhona, anh trai kia của tôi tình cảm khẳng định là rất khó hiểu....” Triển Diệc Tường nhìn thấy phụ nữ, là khua môi múa mép hạ bút thành văn, ngừng cũng không ngừng được.
Thế nhưng rồi lại bị một nói khàn khàn lạnh lùng cắt đứt – – Lại bị một đạo lạnh lẽo thấp dày giọng nói cho cứng rắn cắt đứt ——
“Nói đủ chưa? Có thể cút!”
Hắc Diêm tước hiển nhiên không vui, hắn ghét om sòm, đặc biệt là ve vãn giữa nam bữ, hắn căn bản không hứng thú thưởng thức!
“Ách, thật xin lỗi, Hắc tổng, em đi trước.” Rhona vốn định lại lấy lòng Tước, nhưng thấy hắn nổi giận, không dám trái ý của hắn, không thể làm gì khác hơn là rời đi trong lưu luyến.
“Chậc chậc, phụ nữ là để nâng niu che chở trong lòng bàn tay, lão Hắc, con người anh cũng thật giống tên anh h!” Triển Diệc Tường cô ý làm như đáng tiếc mà thở dài, dửng dưng ngồi xuống trước mặt Hắc Diêm Tước. nữ nhân muốn nâng ở lòng bàn tay che chở, lão Hắc, ngươi thật đúng là người cũng như tên a!”
“Sao, chơi chán con gái Nhật Bản? Dự định trở về tàn hại các cô gái trong nước?” Hắc Diêm tước lạnh lùng hừ nói, đứa em trai Triển Diệc Tường này, từ nhỏ cũng không có quá vài lần gặp mặt, mỗi lần đều là tiểu tử thúi này mặt dày mày dạn cố chấp tự đến.
“Theo như anh nói, cái gì chơi? Cái gì tàn hại? Đối với mỗi một đoạn tình cảm, tôi đều rất đầu tư, rất chuyên chú, người ta gọi đây là lòng thương người, hiểu không?” Triển Diệc Tường ủy khuất nói.
“Tất nhiên, tất cả phụ nữ cậu đều rất đầu tư, cũng rất chuyên chú, hận mình không phải là Hoàng đế, phải có hậu cung ba nghìn mỹ nữ.” Hắc Diêm tước cười châm chọc.
“Oh! Ta nói này anh trai thân yêu, cái này dường như phải là để nói anh chứ ai lại không biết Hắc tổng đây đàn bà có vô số a!” Triển Diệc Tường cười than thở, “Cũng là đàn ông, sao lại có khác biệt lớn như vậy.”
“Cậu bớt khua môi múa mép đi! Nói đi, lần này lại có đề cử 'kế hoạch thiên tài' nào cho tôi đây?” Hắc Diêm tước nhíu mày, rút ra một điếu thuốc, ung dung hút.