Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 678



Editor: May

Đỗ phu nhân cũng sửng sốt một chút, nhưng bà rất nhanh liền thanh tỉnh lại, nặn ra nụ cười cắt đứt xấu hổ trầm mặc này, nói: “Dĩ Kiệt, con xem Phương Phương lại đang đùa giỡn tính tình, sao con cũng hồ nháo theo? Vợ chồng, đầu giường cãi nhau cuối giường hòa, vợ chồng làm gì có thù hận gì qua đêm...”

Đỗ phu nhân còn muốn khuyên, Hà Dĩ Kiệt lại là vẻ mặt lạnh lùng khoát tay: “Mẹ, con cũng có điểm mấu chốt, con cũng có nguyên tắc của chính mình. Lúc trước Phương Phương náo thế nào, con cũng không để ý, thế nhưng hiện tại...”

Giọng nói Hà Dĩ Kiệt giống như hơi nghẹn lại, hắn xoay người sang chỗ khác, cả người đều mang theo tinh thần sa sút nói không nên lời: “Cô ấy dễ dàng nói ra lời tuyệt tình như vậy, đã đặt tình cảm vợ chồng giữa con và cô ấy ở nơi nào? Nếu mà cô ấy còn có chút tình cảm với con... đã không thể nói ra lời như vậy...”

Giọng nói của hắn dần dần thấp xuống, như là quá mức khổ sở, đã nói không ra lời.

Vành mắt Đỗ Phương Phương dần dần đỏ lên, nhịn không được cúi đầu gọi một tiếng: “Dĩ Kiệt... em... em không phải...”

Hà Dĩ Kiệt lại không để cô ta nói xong, đã nhanh chóng mở miệng nói: “Con nghĩ hiện tại, con và Phương Phương thực sự đều cần nên tỉnh táo một chút, tách ra một khoảng thời gian cũng tốt. Hai người chúng con đều cần phải suy nghĩ cẩn thận, sau này nên tiếp tục thế nào... Giữa vợ chồng, nếu như ngay cả tin tưởng và tôn trọng cũng đã mất, vậy thực sự không bằng...”

Tim Đỗ Phương Phương lên lên xuống xuống, cô ta khẩn trương nhìn Hà Dĩ Kiệt, lại thấy hắn hít sâu một hơi, nhắm mắt nhíu chặt mày, cúi đầu nỉ non ra tiếng: “Thực sự không bằng dễ hợp dễ tan...”

Thân thể Đỗ Phương Phương đột nhiên mềm nhũn, cô ta muốn mở miệng nói một vài lời vãn hồi, nhưng lòng tự trọng lại làm cho cô ta không có cách nào cúi đầu nhận sai.

Lòng Đỗ phu nhân nóng như lửa đốt, chỉ hận không thể đánh tỉnh Đỗ Phương Phương, liều mạng đưa mắt ra hiệu với cô ta, thấy cô ta chỉ cắn môi không nói lời nào, Đỗ phụ nhân âm thầm thở dài, không thể không đi tới cẩn thận nói: “Dĩ Kiệt, Phương Phương không hiểu chuyện, con liền tha thứ cho nó một lần đi. Chuyện ở riêng này, nói ra, tóm lại là không xuôi tai...”

“Mẹ, chỉ là tạm thời, chờ con và Phương Phương tỉnh táo lại, suy nghĩ cẩn thận, dĩ nhiên sẽ tốt thôi. Bây giờ ở trong lòng con rất loạn, nếu hai chúng con ở cùng nhau, không chừng lại sẽ cải vã...”

Đỗ phu nhân nghĩ đến tính nết Đỗ Phương Phương, đành phải bất đắc dĩ gật gật đầu: “Vậy tạm thời trước như vậy... Trước tách ra một tuần đi, một tuần sau, mặc kệ thế nào, con đều phải chuyển về phòng ngủ, nghe thấy không Dĩ Kiệt?”

Hà Dĩ Kiệt gật gật đầu: “Mẹ, mẹ yên tâm, để Phương Phương ở cùng mẹ trước đi, con còn có chuyện quan trọng phải xử lý, buổi tối lại bồi mẹ ăn cơm.”

“Con cứ lo công việc của con đi, không cần quan tâm mẹ, đều là người một nhà, không cần khách khí như vậy.”

Đỗ phu nhân liên tục xua tay, Hà Dĩ Kiệt nhìn Đỗ Phương Phương mấy lần muốn nói lại thôi, cuối cùng không nói gì, chỉ là nặng nề thở dài một hơi, cầm áo khoác ngoài xoay người đi ra...

Thẳng đến khi khởi động xe, rời khỏi biệt thự, trên mặt kiên nghị của Hà Dĩ Kiệt mới dần dần tràn ra nụ cười. Nụ cười kia từ từ rực rỡ lên, mang theo vui vẻ và thoải mái nhẹ nhõm nói không nên lời. Đỗ Phương Phương, đây chính là cô chủ động nói ra, chúng ta kết hôn đã hơn một năm, cuối cùng cô cũng làm một chuyện khiến tôi hài lòng!

Mắt Đỗ Phương Phương thấy hắn đi ra, lái xe đi, mới hận đến giậm chân, xoay người oán giận Đỗ phu nhân: “Mẹ, mẹ giúp kiểu gì mà gây phiền thêm không vậy hả? Con chỉ là thuận miệng nói như vậy thôi, sao mẹ có thể nói chuyện giúp anh ta chứ?”

Dù tính tình Đỗ phu nhân tốt, dù còn muốn bao che khuyết điểm, lần này cũng không nhịn được nữa, bà một phát bắt được tay của Đỗ Phương Phương, trên mặt luôn luôn nhu nhược hòa nhã lại tràn đầy uy nghiêm tức giận: “Con theo mẹ lên lầu, mẹ có chuyện nói với con!”

Đỗ Phương Phương hất hất tay, nhưng Đỗ phu nhân lại hung hăng liếc mắt trừng cô ta một cái, “Phương Phương, có phải con muốn náo đến mức ly hôn không?”

Đỗ Phương Phương ngẩn ra, lại mạnh miệng cao ngạo ngẩng đầu: “Ly hôn? Hà Dĩ Kiệt anh ta dám sao? Anh ta chỉ cần vừa dám nói ra hai chữ ly hôn, con liền để anh ta xuống đài!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.