Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

Chương 113: Nợ ân tình của cậu, làm cách nào để trả? 2



Văn Hinh lập tức mở mắt ra mỉm cười với anh,

“ không có gì, chúng ta trở về thôi,”

“ Được .”

Lăng Hạo Hiên gật đầu, sau đó sóng vai cùng cô bước đi, thấy trên mặt Văn Hinh một lần nữa nở nụ cười, trong lòng anh cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Quay lại phòng bênh, thấy dì Lý đang đợi cô, thấy hai người trở lại, dì lập tức tiến lên nghênh đón, quan tâm hỏi:

“ Nha đầu cuối cùng cháu cũng quay lại, cháu đã trở lại rồi, vậy thì dì phải về đây.”

Mời các bạn đón xem tập mới nhất trên Doc truyen..o.r,,g..

“ Sao vậy, dì Lý, có chuyện gì xảy ra vậy?”

Văn Hinh thấy hai hộp cơm đặt trên cánh tủ ở đầu giường bênh, biết nhất định là dì Lý mang cơm tới cho cô.

Dì Lý kéo tay Văn Hinh, đột nhiên sâu kín nói:

“ Nha đầu, đây là lần cuối cùng dì đưa cơm cho cháu, phu nhân đã dặn, về sau cháu không cần quay lại nhà họ Du nữa, cũng không phải làm người giúp việc nữa, là bác cầu xin phu nhân mang cho cháu bữa cơm cuối cùng. Nha đầu về sau nhất định phải chăm sóc bản thân thật tốt, biết không? Như dì đã nói với cháu lúc trước, tất cả thống khổ cùng đau khổ hôm nay sẽ qua đi, cháu là một cô gái tốt, nhất định sẽ được hạnh phúc.”

“ Cám ơn dì, dì Lý!” Văn Hinh cảm động tới mức không biết nên nói gì cho phải, ở nhà họ Du, dì Lý là người duy nhất đối xử tốt với cô, hôm nay cô được tự do, thật sự không nỡ rời xa dì.

Dì Lý vỗ tay cô, đột nhiên kéo cô tới giường bệnh để cho cô ngồi xuống,

Mời các bạn đón xem tập mới nhất trên Doc truyen..o.r,,g..

“ Hôm nay dì cố ý làm món tôm xào gà chua cay mà cháu thích nhất, còn có canh xương, nhân lúc còn nóng cháu mau ăn đi .”

Bà nói xong, đem món ăn còn nóng hổi nhìn rất ngon miệng đặt trong tay Văn Hinh.

“ vâng.”

Văn HInh cảm thấy lỗ mũi có chút ê ẩm, sau đó trước sự quan tâm của dì Lý, cô ăn từng miếng từng miếng một, đồng thời cũng ép lệ sắp tràn qua mi vào bên trong.

Lăng Hạo hiên vẫn chung thủy đứng bên cạnh nhìn cô, trên mặt vẫn nở nụ cười thản nhiên, thấy có người thực lòng quan tâm tới cô mà cảm thấy cao hứng,

Rất nhanh, Văn Hinh đã ăn xong , dì Lý nhìn đồng hồ, sau đó mới thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi,

: Nha đầu, dì phải về rồi, cháu nhất định phải bảo trọng, biết không?”

Trước khi đi, dì vẫn không quên dặn dò Văn Hinh phải chăm sóc tốt bản thân mình.

Văn hinh bước lên ôm chặt dì Lý, một lúc lâu sau mới buông lỏng bà ra, cười nói:

“ Dì lý, dì cũng phải chăm sóc mình thật tốt nhé, cháu chúc dì có thể sống lâu tăm tuổi ạ.”

Cô biết, lần này chia tay, có thể vĩnh viễn sẽ không gặp lại trên đường đời.

Tiễn dì Lý đi rồi, trong lòng Văn Hinh đột nhiên trở nên nặng nề, Lăng hạo Hiên thấy vậy, không khỏi quan tâm hỏi:

“ sao vậy?’

Văn hinh ngẩng đầu nhìn anh, hỏi: " Mình lúc nào có thể xuất viện?”

Lăng Hạo hiên suy nghĩ một chút, sau đó mới nói : "

Quan sát thêm hai ngày nữa, tớ phải xác định cậu thật sự không sao, mới cho cậu xuất viện được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.