Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

Chương 337: Điên cuồng trả thù! 18



“ Mày nói láo!” Quả nhiên, sắc mặt Lạc Tình biến đổi ngay lập tức, cô ta càng thêm oán hận nhìn chằm chằm Văn Hinh, oán hận nói: “ Trước đây anh ấy yêu tao, đều là do con hồ ly tinh mày, dụ dỗ anh ấy, mày có biết hiện giờ tao hận mày thế nào không, tao hận không thể giết mày ngay lập tức, sau đó uống máu mày, ăn thịt mày!”

Ý hận nồng đượm của Lạc Tình khiến Văn Hinh cảm thấy khiếp sợ, cô luôn cho rằng Lạc Tình hận cô bởi vì Du Thần Ích, nhưng cô không ngờ rằng, cô ta lại hận cô đến thế, cô không biết làm sao để khuyên nhủ cô ta, nhìn Lạc Tình đang kích động dị thường như vậy, giờ phút này cô có nói gì cũng vô dụng, bởi vì cô ta căn bản không nghe lọt tai.

“Vì mày, anh họ đuổi tao khỏi nhà, mày có biết tao đã trải qua mấy ngày này như thế nào không?” Lạc Tình phẫn hận nói, khuôn mặt xinh đẹp kiêu ngạo tràn đầy ý hận với Văn Hinh, “ Các người đã không để tao tốt, vậy tao cũng không để các người sống tốt!” Cô ta nói xong, đột nhiên lộ ra ánh mắt lạnh lùng, khiến Văn Hinh càng thêm lo sợ.

“ Cô muốn làm gì?” Cô sợ, phải nói là cô đang khiếp sợ.

Cô ta bị Du Thần Ích đuổi khỏi nhà họ Du?

Tại sao Du Thần Ích lại làm như vậy?

Lạc Tình nhìn Văn Hinh, đột nhiên cười dịu dàng: “ mày yên tâm, đến lúc đó tao nhất định sẽ rất cẩn thận, sẽ không khiến mày thấy thống khổ đâu!” Thần thái đến giọng nói của Lạc Tình, giống như là đang dỗ dành đứa trẻ để nó ngoan ngoãn nghe lời vậy.

Văn Hinh nghe xong, mặt liền tái đi, bắt đầu lắc đầu, cô muốn thoát khỏi nơi này.

Lạc Tình điên rồi!

Mà một người điên, chuyện gì cũng có thể làm được!

!

Thấy VănHinh đã sợ hãi, Lạc Tình càng cười to hơn, “ Thế nào, sợ rồi à? Đáng tiếc muộn rồi, hôm nay mày trốn không thoát đâu! Đến lúc đó, trước mặt bọn họ, tao sẽ từng dao từng dao một hủy diệt khuôn mặt của mày, xem sau này mày có còn đi quyến rũ đàn ông không, xem bọn họ có còn yêu mày như trước nữa không?

Bọn họ?

Văn Hinh đột nhiên ngưng động tác, cô cảnh giác nhìn Lạc Tình, “ Bọn họ là ai?”

“ Chò họ tới, mày sẽ biết!” Lạc Tình cười nói, đột nhiên mặt biến sắc, cắn răng nói: “ Lại dám lừa tao, thì đến lúc đó tao sẽ cho mày biết kết quả của việc lừa gạt bổn tiều thư đây!”

Lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến âm thanh phanh gấp, Du Thần Ích vừa mới xuống xe, liền nhìn thấy xe Tề Nhân Kiệt cũng dừng lại, anh không khỏi nhíu mày.

Tề Nhân Kiệt cũng như Du Thần Ích, thấy Du Thần Ích cũng xuất hiện tại nơi này, đầu tiên anh ngẩn người, sau đó sắc mặt trầm xuống.

Nhìn nhà xưởng bỏ hoang trước mặt, Du Thần Ích và Tề Nhân Kiệt không khỏi nhìn đối phương, cả hai bỏ qua nghi ngờ hiềm khích trước đó, không hẹn mà cùng đi thẳng vào trong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.