Tổng Giám Đốc, Phu Nhân Chạy Rồi

Chương 17: Ba mẹ hai bên gặp mặt



“Sao anh biết mẹ ở chỗ này?” Vu Thiện bước theo Âu Dương Lãnh, dưới sự hướng dẫn của nhân viên phục vụ đi tới trước một căn phòng bao, nghi ngờ hỏi, Âu Dương Lãnh tới chỗ này thật sự là để tìm mẹ?

“Chờ chút, em ngoan ngoãn thì có thể gặp lại mẹ em.” Vẻ mặt Âu Dương Lãnh vui vẻ nói rồi ôm lấy eo cô, nếu như sau này cô cứ ngoan ngoãn nằm trong ngực anh như vậy, cảm giác cũng không tệ. lequydoon

“Xin mời tổng giám đốc Âu Dương.” Lúc nhân viên phục vụ nhìn thấy Âu Dương Lãnh, thì biết người đàn ông anh tuấn trước mắt này chính là tổng giám đốc đào hoa lạnh lùng của tập đoàn Âu Dương ở thành phố B. Tin tức đào hoa của anh vẫn là đề tài tà dư tửu hậu của bọn họ, bây giờ nhìn thấy anh quan tâm một người phụ nữ như thế, đúng là hiếm thấy, anh ta bắt đầu âm thầm quan sát hành động của bọn họ.

Trong phòng đã đầy người ngồi, lúc nhìn thấy bọn họ tất cả không hẹn mà cùng đứng lên, ngoại trừ Âu Dương Thiên và Âu Dương Văn, Vu Thành và Đinh Hoa cùng với Vu Long Vu Hổ.

“Chúng con tới muộn.” Âu Dương Lãnh ôm Vu Thiện đi tới, trực tiếp ngồi xuống chỗ ngồi đã sắp xếp cho bọn họ, sát bên cạnh Âu Dương Thiên. Vu Thiện nhìn thoáng qua bọn họ nhưng không nhìn thấy mẹ, quay đầu nghi ngờ nhìn Âu Dương Lãnh, muốn hỏi thăm Âu Dương Lãnh đây là chuyện gì xảy ra.

“Không muộn, không muộn, chúng ta cũng vừa tới.” Đinh Hoa cười quyến rũ, hôm nay vừa nhìn thì liền biết Âu Dương Lãnh đúng là người tuấn tú lịch sự, đáng tiếc bà ta không có con gái, nếu không cũng sẽ không để Vu Thiện chiếm tiện nghi.

“Hừ.” Âu Dương Thiên khinh thường hừ một tiếng khiến Đinh Hoa cảm giác mình rất mất mặt, nhưng bà ta không dám nổi giận, chỉ có thể trợn mắt nhìn Vu Thành một cái.

“Con trai, Vu Thiện không quấy rầy con chứ.” Vu Thành cười có chút cứng ngắc nói, trước mặt Âu Dương Lãnh ông ta cảm thấy mình thấp hơn Âu Dương Lãnh một cái đầu, thế nào cũng cảm giác mình không ngóc đầu lên được.

“Sao không thấy mẹ vợ con?” Âu Dương Lãnh cũng không muốn dời đề tài lên người Vu Thiện, huống chi Vu Thành là ai, anh nắm chắc trong tay.

“Không phải mẹ vợ là tôi đang ở đây sao?” Đinh Hoa không nhịn được lên tiếng, hiện giờ bà ta là phu nhân của Vu thị, chính là mẹ Vu Thiện.

“Bác Vu, hôm nay không phải ba mẹ hai bên gặp mặt sao? Sao không thấy mẹ vợ con?” Âu Dương Lãnh hoàn toàn không để ý tới Đinh Hoa, đuôi mắt cũng không liếc qua, khiến Đinh Hoa giận đến méo mó.

“Việc này… Bà ấy không khỏe, không tới được.” Khuôn mặt Vu Thành lộ vẻ luống cuống, thì ra Âu Dương Lãnh đã sớm biết Đinh Hoa không phải là mẹ ruột của Vu Thiện.

“Vậy mẹ bà ấy ở đâu?” Vu Thiện thật sự không nhịn được, mới vừa rồi cô đã muốn hỏi thì bị Âu Dương Lãnh ngăn lại, bây giờ nghe thấy mẹ không khỏe, lo lắng hỏi ra lời.

“Bình tĩnh một chút, Thiện Nhi đừng nóng vội.” Âu Dương Lãnh trấn an cảm xúc căng thẳng của Vu Thiện, anh nhìn Vu Thành nói một câu: “Bất kể nguyên nhân gì, ở chỗ này chỉ có mẹ Vu Thiện mới có thể ngồi.” Ngụ ý, người phụ nữ như Đinh Hoa vốn không thể ngồi ở đây.

“Hừ, đây chính là ông Vu không đúng rồi, sao vợ ông không có ở đây?” Âu Dương Thiên đã một lúc lâu không nói gì bỗng lên tiếng, ông ta vẫn đang quan sát Đinh Hoa và Vu Thiện, khi nhìn thấy Đinh Hoa hành động không tùy nơi, nhìn lại Vu Thiện, cảm thấy Vu Thiện đang cố nén tính tình, Đinh Hoa còn kém cách xa cô.

“Bà ấy ở nhà, đợi lát nữa bảo bà ấy đến đây.” Vu Thành có chút không được tự nhiên nói, ngay cả ông cụ Âu Dương cũng để ý tới Diệp Mẫn, nếu ông ta nói gì nữa nhất định sẽ chọc giận Âu Dương Lãnh, thì chẳng biết anh sẽ dùng thủ đoạn gì đối phó với Vu thị.

“Hừ, khó trèo cao đấy!” Đinh Hoa hừ lạnh một tiếng, nghĩ tới sao có nhiều người bóc mẽ bà ta thế, điều này chứng minh bà ta không phải là phu nhân Vu thị sao? Bà ta cố gắng cả đời, sao có thể đưa thứ mình cực khổ mới có được dâng tặng cho người khác.

“Bà bớt nói vài lời đi.” Vu Thành hung hăng trợn mắt nhìn Đinh Hoa một cái, bà ta làm loạn thêm ở chỗ này làm gì!

“Đúng vậy mà, không sinh được con trai thì cũng đừng ló mặt ra ngoài đời!” Vu Thành dám không cho bà nói chuyện thì bà càng muốn nói, Đinh Hoa chỉ biết trong lòng mình tức giận, nếu không phát tiết ra ngoài thì bà ta khó chịu.

“Nếu như nhà ông Vu có chuyện cần phải xử lý, vậy chúng tôi đi trước, hôn sự cũng không cần bàn nữa.” Âu Dương Thiên lạnh lùng nói, ông nhìn cái gia đình này đã cảm thấy ghê tởm, ai cũng đều không coi người khác ra gì. lewuydon

Sắc mặt Vu Long và Vu Hổ cũng rất khó coi, vốn là muốn níu vào tập đoàn Âu Dương, hiện giờ bị mẹ phá hỏng trong lòng đều oán giận, nhưng không dám nói lời nào, chỉ có thể nhìn chằm chằm Đinh Hoa.

Âu Dương Lãnh và Vu Thiện, Âu Dương Văn ở bên cạnh nhìn, không nói câu nào, chỉ như đang xem kịch vui. Âu Dương Văn liếc mắt nhìn Vu Thiện, cũng hiểu tại sao Vu Thiện không lên tiếng, ngay cả ông nội cũng không muốn nhìn thấy cả nhà này.

“Hừ, trừng mắt nhìn tôi cũng vô dụng, đây là sự thật!” Đinh Hoa còn chưa biết mình đắc tội nhà họ Âu Dương, chỉ biết mình rất bất mãn, bà ta vẫn luôn không ưa Vu Thiện và mẹ của cô, đến bây giờ còn muốn chiếm cứ Vu Thành, lại muốn lấy được lợi ích từ Vu thị.

“Long, dẫn mẹ con đi đi, đừng ở đây mất mặt xấu hổ.” Vu Thành nổi giận, vốn muốn nện một cái tát nhưng khi nhìn thấy sắc mặt khó coi của Âu Dương Thiên thì sực tỉnh, chỉ giao Đinh Hoa cho con lớn để nó dẫn Đinh Hoa đi.

“Tôi không đi, phải là bà ta đi, bà ta là người phụ nữ đê tiện sinh con gái, hừ, đừng tưởng rằng chen vào nhà Âu Dương là có thể biến thành phượng hoàng!”

“Câm mồm!” Vu Thành nghe thấy bà ta nói như vậy, nhất thời sắc mặt càng khó coi thêm, một cái tát nện thẳng xuống, “Bốp” một tiếng, đánh khiến hai mắt Đinh Hoa nổi đom đóm, bà ta không ngờ Vu Thành dám đánh mình trước nhiều người như vậy.

Trong lúc nhất thời không khí yên ắng, tất cả mọi người đều nhìn tay Vu Thành đang duỗi giữa không trung, cùng mặt Đinh Hoa bị đánh nghiêng sang một bên, cũng muốn nhìn xem Đinh Hoa còn có thể chua ngua tiếp hay không.

“Ông đánh tôi?” Đinh Hoa quay mặt sang, dấu ấn năm ngón tay Vu Thành xuất hiện rõ rệt trên mặt bà ta, càng khiến Đinh Hoa tức giận, mình chưa từng bị đánh trước mặt nhiều người ngoài như vậy, Vu Thành này sao lại dám?

“Mẹ, mẹ im nào, mẹ muốn đắc tội nhà họ Âu Dương sao?” Vu Long đỡ bà ta, nói bên tai bà ta, không phải lúc ra cửa đã bàn xong rồi sao? Cố tình muốn gây khó khăn cho Vu Thiện, mẹ bây giờ đã gây ra trò gì rồi?

“Đúng vậy mẹ, mẹ mất mặt chết mất.” Vu Hổ nói, hiện tại gây chuyện thành như vậy, người nhà Âu Dương sẽ đối xử với bọn họ như thế nào!

“Vậy….” Lúc này Đinh Hoa mới nhìn tới tình cảnh của chính mình, nhiều người nhìn mình như vậy, trong thoáng chốc lòng bà ta lộp bộp, hình tượng của mình đã bị phá hỏng! Làm thế nào bây giờ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.