Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn

Chương 106: Đến thăm hà ngân



Tâm trạng của Hà Ngân cũng không được coi là quá tốt, sau khi biết mình có thai thì vừa phấn khởi vừa buồn bã, nói thật lòng đứa bé này đến sai thời điểm, cô không muốn đứa bé phải sinh ra trong một gia đình không có tình yêu thương, bản thân cô đã chịu đựng gia đình này quá đủ rồi, cô nhất định sẽ không cho phép đứa bé mình sinh ra trải qua sự cực khổ cô đã từng chịu đựng.

Bà Hoàng vì nguyên nhân Hà Ngân có thai, sắc mặt tốt lên một chút, mặc dù vẫn rất không vừa lòng với người phụ nữ này, nhưng đưa trẻ trong bụng cô dù sao vẫn là con cháu của nhà họ Hoàng.

May mà hai người ở trong ngôi biệt thự lớn, chỉ cần hai người có thể tránh đi, hay là có thể không gặp nhau, sống chung một hai ngày với nhau cũng có thể sống yên ổn không xảy ra việc gì.

Mà Hoàng Mạnh chỉ thỉnh thoảng về nhà thăm Hà Ngân một chút, bởi vì dạo này anh đang bận giải quyết việc của Mạnh Biên, thật sự rất bận.

Hà Ngân và bà Hoàng ở trong nhà không cần phải nói đến hài lòng, cũng rất an nhàn, mà gió tanh mưa máu ở thành phố Nhiễu đã bắt đầu rồi.

Giang Việt Nhượt không phải là hạng người nhân từ nương tay, mấy ngày nay Hoàng Mạnh đang hỏi thăm ở khắp nơi làm thế nào để gặp mặt Mạnh Biên, đừng mong cứu vớt được gì, bên trên đang có người áp chế, chỉ cần có thể gặp mặt nhau một lần, trao đổi thông tin một chút cũng rất tốt rồi, nhưng mà vẫn chưa có kết quả như cũ.

Mấy ngày nay Giang Việt Nhượt cũng không rảnh rỗi, chú ý đến việc lợi dụng sức ảnh hưởng của gia đình trong giới chính trị không ngừng tạo áp lực, những năm gần đây Mạnh Biên đã có xu hướng tẩy trắng, rất nhiều chuyện ít khi tham gia một mình, vì vậy bọn họ vẫn chưa thể thu thập đủ bằng chứng để có thể đẩy Mạnh Biên vào chỗ chết, nhưng mục đích của bọn họ cũng rất đơn giản, kìm hãm Mạnh Biên.

Mặc dù nhà họ Mạnh cũng là nhân vật lợi hại ở thành phố Nhiễu này, nhưng cũng chỉ ở thành phố Nhiễu mà thôi, bọn họ cũng không để ở trong lòng.

Giang Việt Nhượt nghĩ đến việc Hà Ngân ở trong căn nhà lớn của nhà họ Hoàng, chớp mắt lại nghĩ ra một biện pháp: “Cô Hà, cô biết không? Bây giờ Hà Ngân đã có thai rồi, nếu như cô vẫn không bắt tay vào hành động, tự cô biết hậu quả. Bây giờ Hà Ngân đang ở trong nhà lớn của nhà họ Hoàng.”

Người phụ nữ Hà Ngân đó để cho Hà Dung xử lý, dù sao làm cách nào cũng không điều tra được gốc tích của cô ta, không phải trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi sao?

Hoàng Sinh trải qua sự bồi dưỡng hết lòng của Hoàng Mạnh bao năm qua, cũng không phải người ngồi không, đã điều tra ra rất nhanh, người đầu tiên đột nhập vào biệt thự nhà họ Hoàng là người được Hà Thành Lâm dẫn vào, nhóm người kia rõ ràng có tố chất cơ bản không đủ, để lại rất nhiều chứng cứ.

“Lại là nhà họ Hà.” Hoàng Mạnh rít một hơi thuốc, giống như muốn hít cả ngụm khói kia vào phổi: “Xem ra Hà Ngân vẫn nhân từ nương tay.”

Mặc dù Hoàng Mạnh không đoán ra tại sao Phan Vân Lam có thể cùng hợp tác với người của nhà họ Hà, từ khi nào mà Phan Vân Lam lại biến thành người thần bí khó lường như này, đầu tiên là người thừa kế của nhà họ Phan, vậy mà sau đó lại hợp tác với nhà họ Hà mà Hà Ngân căm ghét nhất.

Lông mày của Hoàng Mạnh cau lại thật chặt.

“Còn có, vào cái đêm sau khi cô chủ xảy ra chuyện, Phan Vân Lam dẫn người đánh Hà Thành Lâm một trận ở quán bar.” Hoàng Sinh tiếp tục nói.

“Vậy thì Phan Vân Lam biết Hà Thành Lâm làm cô ấy bị thương.” Hoàng Mạnh khẽ thì thầm, theo lý mà nói, Phan Vân Lam xem Hà Ngân là người quan trọng hơn cả tính mạng của bản thân, nếu đã biết Hà Thành Lâm là hung thủ, sao lại chỉ đánh một trận?

Rốt cuộc Phan Vân Lam vẫn đang giao dịch cùng ai.

Hoàng Mạnh dính chặt người vào sofa, cảm giác mềm mại khiến bản thân cảm thấy nhàn hạ, nhưng nơi nào bên cạnh anh ta cũng đều là chướng ngại khó khăn.

Nếu như truy ngược lại, từ lúc nào mà quanh thành phố đã trở nên lộn xộn như vậy, từ Vân Lam trở về từ Mỹ còn có việc… Giang Việt Nhượt đến đây.

“Cậu đi điều tra một chút, Giang Việt Nhượt thường qua lại cùng với ai trong thành phố.” Cuối cùng Hoàng Mạnh đã muốn điều tra người này rồi.

Nhà họ Mạnh bị người khác chèn ép, bên trong nhà họ Phan đang nội loạn, chỉ có Giang Việt Nhượt là người trông vô tội nhất lại là người bị tình nghi lớn nhất.

“Được.” Hoàng Sinh nghe lệnh rồi đi xuống.

Hoàng Mạnh day day huyệt thái dương, tính trở về nhà thăm Hà Ngân, dạo này tâm trạng của Hà Ngân không tốt lắm, lại có thai, mình phải ở cùng cô ấy nhiều hơn.

Lúc Hà Dung nghe điện thoại của Giang Việt Nhượt, vẻ mặt không thể tin được, người phụ nữ đó lại may mắn đến vậy, cũng may không phải là con trai của cô ta, nhưng bây giờ Hà Ngân lại lại mang thai con cháu của nhà họ Hoàng, ngày sau không biết chừng sẽ dựa vào đứa bé này mà trực tiếp bước chân vào nhà họ Hoàng, điều này cũng không phải là điều không thể.

Mặc dù biết những tin tức mà Giang Việt Nhượt nói với mình không có ý tốt, biết đây rõ ràng là một cái bẫy, Giang Việt Nhượt cũng nhảy vào bên trong, cô ta nhất định sẽ không để Hà Ngân gả cho người đàn ông mà cô ta yêu mến, nhất định không thể.

Cô ta cũng không tin, mười mấy năm trước mẹ cô ta đã vượt qua được mẹ của Hà Ngân, cô ta của bây giờ không đấu lại được Hà Ngân.

Dọn dẹp dọn dẹp, trong gương hiện ra một khuôn mặt đẹp đẽ, khuôn mặt trang điểm khéo léo, chiếc váy thanh nhã, khí chất cao quý, như một nàng thiên nga trắng cao quý, đây mới là cô, Hà Dung, con gái lớn của nhà họ Hà, người con gái nổi tiếng thành phố Nhiễu.

Hà Dung đang nhìn ngôi nhà cũ của nhà họ Hoàng, tin chắc sẽ có một ngày chính mình có thể tiến vào nơi đây, trở thành cô chủ trong ngôi nhà này.

“Cô Hà, mời vào bên trong.” Có một người giúp việc dẫn đường cho Hà Dung.

Nhà họ Hoàng có nền tảng lâu đời, trang trí trong nhà tất nhiên là xa hoa không đâu bằng, tốt hơn so với nhà họ Hà gấp nhiều lần, Hà Dung đang nhìn mọi thứ không biết chán, rồi sẽ có một ngày, nơi này sẽ là của cô ta.

Gần đây quấn quýt với Hà Ngân nhiều hơn, bà Hoàng lại rảnh rỗi hơn rất nhiều, vừa hẹn bạn đi dạo phố về, đang lúc hào hứng tràn trề thử quần áo mới.

“Hà Dung, cháu đến vừa đúng lúc, mau đến xem xem bác phối đồ như thế nào thì đẹp.” Bà Hoàng cầm một mẫu rất hot mùa này, ướm đi ướm lại trên người.

Hà Dung kiên nhẫn đưa ra nhận xét của mình, là một người con gái nổi tiếng, kết hợp quần áo, hiểu biết trào lưu là điều cơ bản nhất, bà Hoàng rất coi trọng mắt nhìn của cô ta, luôn luôn khen sự xuất sắc của cô ta.

Ngoài mặt Hà Dung khiêm tốn thực ra trong lòng sớm đã vui không biết trời đất rồi.

“Nghe nói chị Hà Ngân có thai rồi.” Hà Dyệt giả vờ vô tình hỏi, bởi vì biết bây giờ địa vị của Hà Ngân trước mặt bà Hoàng không nhỏ, vì vậy lúc gọi cũng đổi thành chị, để tỏ rõ bản thân không có ý xấu.

“Lần trước nhờ có Hà Ngân giúp đỡ, nhà họ Hà mới vượt qua khủng hoảng, cháu vẫn chưa thể cảm ơn chị ấy đấy? Nghe nói chị ấy có thai rồi, vì vậy cháu mới đặc biệt mang đến mấy món quà nhỏ đến.” Hà Dung khẽ cười, ra vẻ ngoan ngoãn vô tội.

Bà Hoàng cũng phải về sau mới biết Hà Ngân cầu xin Hoàng Mạnh giúp đỡ nhà họ Hà, nghe nói bố mẹ Hà Ngân còn quỳ xuống trước mặt cô, vậy nên ấn tượng của bà với Hà Ngân cũng xấu thêm.

Nhìn thấy Hà Dung hiểu chuyện như vậy, than vãn trong lòng đứa con trai của bà không có mắt nhìn, đi thích Hà Ngân mà không phải là Hà Dung ngoan ngoãn hiểu chuyện dịu dàng đang ở trước mặt.

“Cháu đấy, quá hiền lành.” Bà Hoàng nắm tay Hà Dung, vỗ vỗ mu bàn tay cô thân mật.

“Chốc nữa bác bảo thím Hoành dẫn cháu đi gặp con bé, hai người các cháu trò chuyện với nhau, cháu biết đấy, bác nhìn thấy con bé kia là thấy phiền, nếu như không phải nó đang mang cốt nhục của nhà họ Hoàng, sao bác lại cho nó sống ở đây.” Bà Hoàng nghĩ đến người phụ nữ kia là cau mày liên tục.

Ở đây ba ngày, bà đúng là đã vô cùng không vừa lòng với người phụ nữ kia, dù sao bà cũng là mẹ của Hoàng Mạnh, nếu như đến cả sự tôn trọng nên có cũng không làm được. Vẫn là Hà Dung ở trước mặt thân thiết hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.