Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn

Chương 143: Đi du lịch



“ Cô là ý gì.” Trái tim Hà Ngân liền đập nhanh, người phụ nữ này sao có thể biết được thân phận của My My, người phụ nữ này rốt cuộc là ai, cô ta và Hoàng Mạnh rốt cuộc có quan hệ gì.

Trong lòng Hà Ngân đã rối thành một mớ.

“ Còn nữa, đứa con trong bụng cô, cô phải cố gắng hết sức mà gìn giữ, nếu không dựa vào những việc hôm nay cô làm, cô cảm thấy cô còn có khả năng vào được nhà họ Hoàng không?”

Hà Ngân nhớ lại chuyện hôm nay của bà Hoàng, người phụ nữ này, tin tức sao mà lại nhanh vậy chứ.

Để cho Mạnh Biên nói là người không đơn giản, quả nhiên là vô cùng lợi hại.

“ Hôm nay cô chính là đến đây để áp đảo tinh thần tôi sao?” Hà Ngân cực kỳ phẫn nộ nói.

Giang Việt Nhượt nhìn thấy biểu cảm lúc này của Hà Ngân, trong lòng đương nhiên là càng vui vẻ hơn, đọ cong ở khóe miệng càng thêm sâu, giọng điệu càng dịu dàng hơn nữa: “ Không, mọi người đều là phụ nữ, lần này tôi đến để nói với cô, Hoàng Mạnh vốn dĩ không hề yêu cô. Anh ấy chẳng qua chỉ coi cô là người thay thế tôi mà thôi.”

Sắc mặt Hà Ngân liền thay đổi, thế nhưng lại nghĩ đến mọi thứ lúc Hoàng Mạnh cầu hôn cô, cô không tin những thứ đó đều là Hoàng Mạnh giả vờ làm ra, nói: “ Hoàng Mạnh có thật sự yêu tôi hay không, không mượn cố Giang quan tâm.”

“ Cô Hà không tin?” Giang Việt Nhượt cúi đầu cười, đặt cốc cà phê trong tay lên bàn, nói: “ Nhà họ Hoàng là nhà thực lực nổi tiếng lừng lẫy ở Mĩ, nhân vật nổi tiếng đứng nhất nhì, những thứ này tôi tin là có thể tra được ở trên mạng.”

“ Cô đến đây để khoe khoang sao? Nếu như là như vậy, vậy thì thứ lỗi cho tôi không thể tiếp được cô rồi.” Hà Ngân dự cảm được những lời ngay sau đây nhất định sẽ khiến cô vô cùng thất vọng, cô rất sợ.

Giang Việt Nhượt nhìn thấy Hà Ngân muốn đi, cũng đứng dậy, tiếp tục nói: “ Không quá một tuần, Hoàng Mạnh nhất định sẽ đi Mĩ, bởi vì qua mấy ngày nữa là bữa tiệc chúc mừng tôi trở thành chủ nhân của nhà họ Hoàng, anh ấy nhất định sẽ đến.”

Giang Việt Nhượt cười với Hà Ngân, xoay người rời đi: “ Hi vọng chúng ta có thể gặp nhau ở Mĩ.”

Hà Ngân liền sa sầm mặt lại.

Giang Việt Nhượt tin chắc Hoàng Mạnh sẽ quay về Mĩ như vậy, chắc không thể khác được, Hoàng Mạnh người đàn ông này không thể chịu nổi được nhất là sự phản bội, thật sự tưởng rằng trợ lí mới nhậm chức có thể dễ dàng điều tra được thông tin xuất nhập cảnh của cô ta, đây không phải chuyện cười sao?

Chắc đang có một màn kịch hay đang chờ ở Mĩ.

Hoàng Mạnh, lần giao chiến thực sự sắp chính thức bắt đầu rồi.

Củng Nhân đợi Giang Việt Nhượt ở trong xe, lông mày cứ luôn nhíu chặt lại, luôn cảm thấy sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Hoàng Mạnh, Mạnh Biên thậm chí là cả nhà họ Phan vẫn chưa xuất đầu lộ diện đều đang quay chung quanh nhìn chằm chằm cái trận tranh chấp này như là hổ đói để gây rối, nhưng đều không thể khinh thường lực lượng của mỗi toán thế lực, bây giờ sự hợp tác của nhà họ Giang, nhà họ Mạnh và nhà họ Phan chặt chẽ như vậy, còn chưa chia rẽ chẳng qua là vì vẫn còn chưa liên quan đến việc cạnh tranh lợi ích.

Như thế nào thì nhà họ Hoàng mới có thể giành đựa lợi ích lớn nhất giữa hai toán thế lực này đây, dường như không dễ dàng, ai cũng đều là nhân vật vô cùng gian xảo lão luyện, mà Giang Việt Nhượt, vẫn còn quá non nớt.

Giang Việt Nhượt mở cửa ngồi vào trong xe, khẽ mỉm cười với Củng Nhân, nói: “ Nhìn biểu cảm của Hà Ngân thì chắc là thành công rồi.”

Củng Nhân nhẹ gật đầu, không nói gì cả.

Nhìn thấy vẻ mặt đắc thắng như vậy của Giang Việt Nhượt, nói: “ Cậu thật sự muốn trừ khử nhà họ Hoàng đến vậy sao?”

“ Nhà họ Hoàng miếng thịt lớn như vậy, bây giờ ai mà không muốn ăn hai miếng chứ.” Củng Nhân vô cùng kinh ngạc nhìn Củng Nhân, không biết câu này của cô ấy từ đâu mà đến.

“ Nhất định phải như vậy?”

“ Không từ thủ đoạn, Củng Nhân, tớ đi đến bước đường này rồi, không phải đang đi trên con đường đầy chông gai sao? Nếu như có thể nuốt được nhà họ Hoàng, vậy địa vị của tớ thực sự sẽ không ai có thể lay động được rồi.”

Củng Nhân trầm lặng, nhìn Giang Việt Nhượt một cái không nói gì cả.

Giang Việt Nhượt mà trước đây cô yêu là một người thùy mị, yêu sự kiên cường của cô ấy, cũng yêu dã tâm của cô ấy, bây giờ, ham muốn của cô ấy dường như đã quá lớn rồi, vượt ra ngoài dự liệu của cô.”

Hai người không nói gì nữa.

Hà Ngân ngây ngốc trở về nhà mình, cô không muốn về nhà họ Hoàng nữa, bà Hoàng nhất định là không tha thứ cho cô, đây là điều không cần nghi ngờ gì nữa, mà Hoàng Mạnh thật sự như những gì Giang Việt Nhượt nói sao, là vì coi cô là người thay thế sao?

Hà Ngân tưởng rằng trái tim của mình sẽ không thể đau đớn nữa, đã hoàn toàn tê liệt rồi, không ngờ rằng khi nghe thấy những lời của Giang Việt Nhượt lại không thể nào đè nén được nỗi đau.

Thực sự bản thân đã từng không ôm bất kì hi vọng gì với Hoàng Mạnh mà không phải sao?

Những tấm hình trước đây Phan Vân Lam đưa cho cô, mỗi một cảnh mùi mẫn trong đó đều đâm vào tim cô, dường như có vô số lưỡi dao đang cứa vào trái tim cô, lưu lại rất nhiều vết thương chảy đầm đìa máu.

Hoàng Mạnh mang thức ăn đến cho bà Hoàng, lại ngồi cùng bà Hoàng một lúc, phát hiện ra sự tồn tại của Hà Dung thực sự là hành hạ người khác, nghĩ đến Hà Ngân, trong lòng lại là một hồi lo lắng.

Bản thân yêu Hà Ngân sâu đậm, điểm này thì không cần nghi ngờ gì thêm nữa, thế nhưng sự mẫu thuẫn giữa hai người hình như đã gay gắt đến mức bùng nổ ra rồi, Hoàng Mạnh nghĩ đến niềm vui vẻ từ sâu trong đáy lòng Hà Ngân lúc hai người đi dạo phố lần trước.

Dẫn Hà Ngân ra ngoài cho khuây khỏa cũng tốt, Hoàng Mạnh nhớ ra mình phải đi đến Mĩ để giải quyết chuyện ở đó, không bằng đưa Hà Ngân đi đến đó du lịch cho khuây khỏa một chút là được, vừa vặn cũng có thể làm dịu đi sự mâu thuẫn giữa Hà Ngân và bà Hoàng.

Hoàng Mạnh tính toán xong xuôi, gọi điện thoại qua cho Hoành Khắc trợ lí của mình, kêu anh ta mua luôn vé máy bay cho Hà Ngân.

Tâm trạng nặng nề vừa rồi của Hoàng Mạnh cũng đã nhẹ nhõm được vài phần.

Người phụ trách theo dõi Hà Ngân đã nói cho anh hành tung của Hà Ngân, vừa rồi hình như đã uống cà phê với ai đó, bây giờ đang ở nhà cô.

Sau khi người theo dõi Hà Ngân miêu tả qua về đặc trưng tướng mạo của người uống cà phê với Hà Ngân, Hoàng Mạnh liền nghĩ ngay đến Giang Việt Nhượt, xem ra người ở nước Mĩ thực sự đã xảy ra chuyện rồi, hơn nữa Giang Việt Nhượt tìm Hà Ngân làm gì?

Trong lòng Hoàng Mạnh có một dự cảm không lành, nhanh chóng đi xe đến nhà Hà Ngân.

Hà Ngân nghe thấy có người gõ cửa, nhìn thấy Hoàng Mạnh qua mắt mèo ở trên cửa, đương nhiên không thể mở cửa rồi, bây giờ cô một chút cũng không muốn nhìn thấy người đàn ông này.

Thế nhưng bản thân vẫn là đánh giá thấp người đàn ông này rồi, vậy mà anh ta lại có chìa khóa, có lúc nào chứ.

“ Sao anh lại có chìa khóa.” Gương mặt Hà Ngân không chút thiện ý nhìn Hoàng Mạnh phá cửa mà vào.

Hoàng Mạnh tiện tay vứt chìa khóa lên chỗ sảnh: “ Người như anh lấy được chìa khóa ở đây dường như không khó.”

Hà Ngân khẽ ngớ ra, không nói thêm gì nữa.

Hoàng Mạnh nhìn Hà Ngân, từng bước từng bước đi vào, nói: “ Ngày mai chúng ta đi Mĩ du lịch nhé, anh thấy tâm trạng của em không tốt lắm, hơn nữa sự mâu thuẫn giữa em và mẹ anh cũng có thể xoa dịu đi một chút.”

Những lời phía sau Hà Ngân đều không để ở trong lòng, cô chỉ nắm bắt được hai từ: Nước Mĩ.

Hoàng Mạnh nhất thời mơ hồ không biết Hà Ngân đang có thái độ gì, nói: “ Chúng ta đã bên nhau lâu như vậy rồi mà cũng chưa từng đi ra nước ngoài chơi, lần này đi Mĩ chơi nhé, coi như để thả lỏng một chút, xem như tuần trăng mặt của chúng ta có được không.”

Lần này Hà Ngân đã nghe rõ rồi, đối với một đống lí do đi Mĩ của Hoàng Mạnh, Hà Ngân ngược lại đến một chữ cũng không thấy lọt tai.

Bây giờ thông tin Hoàng Mạnh phải đi Mĩ vừa vặn trùng khớp với những gì Giang Việt Nhượt nói với cô.

Tại sao lại cứ phải là nước Mĩ.

Hà Ngân vẫn hi vọng nói: “ Đi Paris có được không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.