Tổng Giám Đốc Quá Bưu Hãn

Chương 145: Giang vũ nhu



Hà Ngân và Hoàng Mạnh từ sáng sớm đã lên máy bay đi Mỹ. Hai người đều không mang theo hành lý gì, Hoàng Mạnh bên đó cũng đã sắp xếp ổn cả rồi, nên không cần túi lớn túi bé xách theo.

Chỉ là Hà Ngân xem ra cực kỳ không vui, Hoàng Mạnh biết bao lần muốn nói chuyện nhưng sau khi nhìn biểu cảm của Hà Ngân mà nuốt lại lời.

Hà Ngân dường như rất mệt mỏi, vừa lên máy bay liền đeo kính râm bắt đầu đi ngủ.

Hoàng Mạnh cũng không muốn làm phiền, những lời trong lòng chỉ có thể nuốt lại, tình hình bên Mỹ rất nguy hiểm, Giang Việt Nhượt đâu đâu cũng không thể coi thường, Hoàng Mạnh cúi đầu sắp xếp đồ đạc, cũng nhắm mắt suy nghĩ xem làm thế nào tồn tại được dưới thế tấn công của Phan gia và Hoàng gia thậm chí đối đầu nhau.

Tình hình của Hoàng gia xem ra rất an toàn, nhưng những thế lực núp trong bóng Hoàng Mạnh vẫn là hiểu rõ, tình cơ gia tộc đó lộ diện, đều là bá chủ, nhưng ba nhà này rất có khả năng đã liên kết rồi, vấn đề duy nhất là bọn họ nhất định không đủ........hòa thuận.

Mình chỉ có thể nắm bắt điểm này để đấu, còn có thái độ của Mạnh Biên thật sự quá mập mờ.

Truyện cũ lâu năm giữa ông ta và bà Phan bản thân hao tổn tâm sức điều tra cũng chỉ điều tra ra được chút, xem ra năm đó có người cố tình hủy hoại bằng chứng.

Đến Mỹ.là một trận đấu ác liệt, nhưng chỉ cần người phụ nữ mình yêu ở bên cạnh thì dường như mọi thứ khác đều không quan trọng.

Hoàng Mạnh nghĩ đến đây, dịu dàng vén tóc Hà Ngân, sâu thẳm nhìn lông mày, mắt, mũi của cô.

Đẹp tinh sảo vô cùng, chỉ là khúc mắc giữa hai người đến lúc nào mới có thể hoàn toàn được thóa dỡ đây, anh đã nghĩ thông rồi, đợi hai người lần này từ Mỹ trở về sẽ giải thích rõ ràng đến cùng với mẹ tại sao Hà Ngân lại làm như vậy, suy cho cùng là mẹ con mình lúc bắt đầu đã làm không đúng.

Khoảng thời gian này thật sự rất bận, trái lại lại xem nhẹ mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu, thật sự là bẩn thân đã suy nghĩ không thấu đáo, đợi từ Mỹ trở về sẽ bắt đầu chu toàn hơn.

Còn về truyện của Phan Vân Lam, anh tin, thời giAn Nhiên định sẽ chính minh cho bản thân.

Hoàng Mạnh nghĩ tới đây, trong lòng đã vui vẻ vài phần, dịu dàng hôn lên trán Hà Ngân, Hà Ngân dường như cảm giác thấy có gì đó đụng động vào cô, lấy tau sờ sờ trán, ngoảnh đầu sang hướng khác.

Không biết từ lúc nào đã đến Mỹ rồi, do việc lệch múi giờ, 6, 7 giờ chiều của Trung quốc chính là sáng sớm của nước Mỹ.

Mặt trời vừa mọc, thành phố này vẫn chưa có người tỉnh giấc, thành phố này xem ra vô cùng yên tĩnh và mỹ lệ, không chút vội vã và ồn ảo, xem ra đặc biệt an toàn.

Có xe đến đón hai người họ qua biệt thự của Hoàng Mạnh tại Mỹ, Hà Ngân ngủ cả đoạn đường trên máy bay, nhìn bộ dạng có vẻ vẫn chưa tỉnh ngủ, còn Hoàng Mạnh cũng vẻ mệt mỏi, bản thân vẫn chưa thích ứng với lệch múi giờ.

Hai người đến biệt thự sắp xếp một chút trước, Hà Ngân gần đây ham ngủ, ngồi máy bay cả một ngày thật sự không thoái mái, vừa nhìn thấy giường liền qua đó ngủ.

Khi tỉnh dậy đã không thấy Hoàng Mạnh đâu.

Hà Ngân sờ bụng đi vào ra khỏi phòng, người giúp việc nữ được sắp xếp rất đầy đủ, biệt thự được lau dọn cũng rất sạch sẽ, khi Hà Ngân tỉnh dậy đã là buổi trưa.

Cũng may là người giúp việc Trung Quốc, xem ra Hoàng Mạnh vẫn có chút chu đáo, sau khi mẹ Hà Ngân mất liền sa chân vào hộp đêm, không có thời gian đi học, tiếng anh không hề tốt chút nào, đến một nơi xa lạ không quen biết, bản thân thật sự là bất tiện.

Cô giúp việc nói trưa nay Hoàng Mạnh không về ăn cơm, Hà Ngân uk một tiếng cũng không nói gì, lặng lẽ ăn cơm.

Điện thoại kêu lên một tiếng, là tin nhắn.

Hà Ngân mở ra xem, là một bức ảnh.

Trên bức ảnh là hình chụp chung Giang Việt Nhượt và Hoàng Mạnh ăn cơm, từ sự khác biệt chữ tieesang anh trên kiến trúc có thể nhìn ra đây có lẽ là ở nước Mỹ.

Không biết là ai đã gửi đến, sau khi Hà Ngân nhìn lướt qua cũng ấn nút xóa xóa đi.

Bậy giờ Hauws Mặc không có ở đây là vì cùng Giang Việt Nhượt ăn cơm sao.?

Hà Ngân gọi điện thoại cho Hoàng Mạnh, đường dây bận, không có ai nghe điện thoại, khuôn mặt Hà Ngân không chút biểu cảm, tiếp tục ăn cơm, bức ảnh này cho dù là ai gửi tới, mục đích là gì, cô đã tin bảy tám phần rồi.

Người này làm mọi truyện như vậy hoàn toàn dư thừa rồi, cô baay giờ đã định rời xa hoàn toàn người đàn ông có tên Hoàng Mạnh này rồi, hai người ở bên nhau chỉ mang lại sự tuyệt vọng sâu thẳm cho nhau mà thôi.

Điện thoại của Hoàng Mạnh là để chế độ im lặng, anh bây giờ chính xác là đang ở cùng Giang Việt Nhượt, hai người vẫm giống như hồi đại học, thường xuyên ngồi quán cà phê nói chuyện.

Chỉ là tấm tư của họ đã hoàn toàn không giống trước đây.

“ Nghe nói gần đây em lại đi một vòng Trung Quốc.” Hoàng Mạnh thờ ơ mà nói.

Vẫn là khuôn mặt tinh sảo như cũ của Gianh Vũ Nhu, nụ cười không thấy sự bắt bẻ, chậm rãi nói: “ Từ khi nào ddandff anh lại quan tâm đến hành tung của em vậy.”

Hoàng Mặt nhíu nhíu mày, người con gái này, bản thân biết rõ cô ta năng lực không tồi, nhưng vẫn là xem nhẹ dã tâm của của ta.

“Chuyện của Phan Vân Lam em tham gia vào không sợ bị cắn lại sao?” Hoàng Mạnh tiếp tục nói, trong mắt anh, Giang gia với một Giang Việt Nhượt tại Mỹ lại dám đối đầu với Hoàng gia của thành phố Nhiễu, thật sự gan quá to.

Hơn nữa đừng nói thế lực của Hoàng gia ở nước Mỹ là thế giới gới ngầm, còn Giang gia từ trước đến nay luôn theo con đường làm ăn chân chính, muốn nhúng tay vào thế giới ngầm, đúng là một người phụ nữ lợi hại.

“ Anh như vậy là đang quan tâm tôi sao?” Giang Việt Nhượt cười nhạt.

Hoàng Mạnh biết rõ cuộc nói chuyện này sẽ không đi đến đâu, người phụ nữ này đúng là lợi hại, Hoàng Mạnh không thể không thừa nhận.

Giang Việt Nhượt từ tring túi lấy ra một thiệp vàng: “ ngày mai là bữa tiệc sau khi thành công trở thành gia chủ của tôi, tôi hi vọng đến lúc đó anh có thể đến tham gia,suy cho cuối cùng là anh tự tay giúp tôi đi lên.Hoàng Mạnh cười rồi nhận lấy, “ đến lúc đó tôi nhát định sẽ đi, đúng rồi, với cương vị là đàn anh tôi nghĩ tôi bắt buộc phải nhắc nhở cô, truyện gì cũng có lợi có hại, câu ngạn ngữ này là trí tuệ mà tổ tông tôi đẻ lại.”

Gaing Vũ Nhu nghe thấy lời đe dọa sắc mặt vẫn không đôit: “ xin nhận chỉ bảo.”

Hai người nói lời tạm biệt, Huawsc Mặc lúc này mới nhìn thấy cuộc gọi nhỡ của Hà Ngân, gọi lại họi làm sao.

Hà Ngân chỉ lạnh nhạt nói: “ Không thấy anh ở đây nên muốn hỏi anh đi đâu?”

Hoàng Mạnh nhớ lại khi Hà Ngcoc nghe thấy cái tên Giang Việt Nhượt rõ ràng thái độ vô cùng kích động, thế là tránh nhắc tên cô ta, nói: “ Anh đi gặp một người bạn cũ, anh phải xử lý một số truyện, buổi tối anh sẽ đưa em ra ngoài ăn cơm, thưởng thức đặc sản của nước Mỹ.”

Hà Ngân trả lời một tiếng rồi tắt điện thoại.

Hà Ngân nói đến đây công tác nhận tiện du lịch luôn, những mục đích khác lại rốt cuộc là gì cũng không thể biết được, muốn biết Hoàng Mạnh mặc dù là học ở vậy nhưng cô từ trước đến nay không hề nghe qua gần đây Hoàng gia có hạng mục lớn nào tại Newyork mà lại đích thân Hoàng Mạnh ra mặt.

Lên mạng cũng không tìm ra chút gì, là kinh doanh thần bí gì mà Hoàng Mạnh ra mặt xử lý vậy, đến sự tiến bộ của Internet cũng không tra ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.