Người dịch: Selchan
Bị người nhà từ nhỏ không yêu thương, không quan tâm lại vừa đấm vừa xoa ép hôn, thảm không?
Sai! Vào ngày kết hôn, chú rể rõ ràng lại lừa mang phù dâu bỏ chạy mới cú :-(,
Sau đó một đại soái ca nhảy ra lên tiếng nói với đám bạn bè thân thích rằng hắn là người yêu của cô?!
Cô trợn tròn mắt, toàn thân không phản ứng được gì, chỉ có thể mặc hắn mang bản thân đang ngây ngốc rời đi.
Khủng hoảng tạm thời dịu đi, nhưng vấn đề là, tiên sinh ngài là ai a? Họ gì, tên xưng thế nào, nhà ở đâu?
Để cô bình tĩnh nghĩ một chút — Đúng rồi, hắn nói hắn là bạn học tốt của chú rể, thế nên mới có thể biết chuyện gì đã xảy ra, xuất hiện giúp đỡ cô, ngấm ngầm linh hoạt theo sau cô, cô cảm ơn hắn, có điều hắn có thể về nhà được rồi, vì cô hiện lại chỉ muốn mượn rượu tiêu sầu. Đại soái ca này thực sự là người tốt, sẵn lòng tiếp rượu cùng cô, vậy thì…hô ứng nha ~
Uống rồi lại uống , hai người thế nào lại lăn lộn trên giường, hắn rốt cuộc có phải lấy thân thể an ủi cô thật tốt?
Những sự việc như giai điệu nhảy nhót, đến sáng thức dậy đương nhiên hoàn toàn quên sạch, cô quyết định nghỉ ngơi một thời gian ngắn, sau khi trở về, đổi một công việc khác, cuộc sống bắt đầu lại từ đầu.
Ông trời kia đang chơi trò nực cười gì thế, tổng giám đốc công ty mới của cô lại chính là hắn, còn lấy ví da của cô ép làm “con tin”, bắt cô phải thay người nhà hắn chăm sóc hắn cho thật tốt…
Bình luận truyện