Cô có một mộng tưởng, một dã tâm bừng bừng mơ tưởng ——
"Katy, chào buổi sáng." Người cảnh vệ da đen lộ ra hai hàm răng trắng, tươi cười rạng rỡ mà hướng cô gái người Trung Quốc trước mặt nói chào buổi sáng.
"Chào buổi sáng, Joe" Katy tươi cười đầy mặt, khi đi ngang qua cửa sổ phòng bảo vệ đem một bịch cà phê - "Bữa sáng" đưa cho Joe.
"Oh, you are so sweet" cảm động nhận lấy cà phê, Joe vui vẻ không thôi."Good Luck!"
Katy đáp lại cười một tiếng, hướng tầng ngầm đi tới.
Nơi này là khách sạn Newyork Ciel nổi tiếng thế giới, khách sạn Ciel trải rộng toàn cầu, với chất lượng phục vụ siêu tốt cùng với chất lượng phòng ở thoải mái vang danh quốc tế, mà cô —— Ngôn Khải Đế, là nhân viên nơi này.
Một nhân viên vệ sinh nho nhỏ.
Nhân viên khách sạn, là không thể từ cửa chính ra vào, nhất loạt từ cửa sau đi qua bãi đỗ xe tầng ngầm tiến vào phòng thay quần áo của nhân viên khách sạn.
Khách sạn Newyork Ciel nổi tiếng, chỉ có 1000 phòng khách, bình thường phòng ở đại khái thì có 80%, nếu gặp ngày nghỉ hoặc Festival đặc biệt, là ngay từ lúc một tháng trước đã đầy ngập khách.
Một nhà khách sạn phòng ở chất lượng tốt, sự thành công của khách sạn cùng nhân viên nhiều ít có quan hệ trực tiếp, kia đại đa số đều là người ở sau lưng yên lặng cống hiến.
Chỉ là bộ phận phục v, nhân viên liền có hơn trăm người, chớ nói chi là còn phải cộng thêm những nhân viên bộ phận khác.
Một dạng là tại khách sạn cao cấp như vậy làm việc, cố tình địa vị cũng không như người.
Katy mặc đồng phục khách sạn phát, váy liền thân màu yến mạch cùng tạp dề bên ngoài, chân mang giày da đen cùng vớ màu trắngdài đến gối , tóc dài theo quy định cột lại nhét vào trong khăn trùm đầu.
So sánh với vị quản lý của khách sạn, từ hành lang đối diện đi tới, mặc đồ công sở vừa vặn người, khiến Katy không khỏi tự ti mặc cảm.
Cô tuyệt đối không cam tâm cả đời chỉ làm một nhân viên vệ sinh nho nhỏ, cô rất tin năng lực của mình sẽ không mai một như thế.
"Không cần thật lâu, mau thôi, cũng sắp tới rồi." Cô nắm chặt thành quả đấm khích lệ mình."Mình nhất định sẽ trở thành Tổng giám đốc khách sạn Ciel trẻ tuổi nhất."
Đây chính là mơ ước đầy dã tâm của cô.
"Katy • Ngôn, " Nữ nhân viên thuộc bộ phận vệ sinh là một cô gái người da trắng rất trẻ tuổi, tóc dài đen búi lên thành một búi tóc gọn nhẹ, ngũ quan xinh đẹp trang điểm tinh xảo."Từ hôm nay trở đi, liền là cô quét dọn phòng ‘ Tôn tước ’ tầng 36, không thành vấn đề chứ?" Helen cười cười, tại trước mặt hàng trăm nhân viên đối Katy nói.
Nhất thời, tất cả nhân viên tập trung ở đây toàn bộ đều phóng ánh mặt kinh ngạc đến trên người Katy.
"Không, không thành vấn đề!" Đột nhiên đón nhận ánh mắt "Quan ái" của các đồng nghiệp, nhất thời khiến Katy không biết làm thế nào.
Phòng Tôn tước chính là chỗ ở của Tổng giám đốc khách sạn Ciel—— Lane • Ciel, cùng với con trai độc nhất của hắn Khải • Ciel, so với 'phòng tổng thống' còn hoa lệ hơn, cả tầng 36 toàn bộ đều là phạm vi phòng Tôn tước, bên trong căn phòng xa hoa dĩ nhiên có thể nghĩ là biết, trong đó còn có một vị quản gia Andy nói năng thận trọng ở nơi đó trông nom, quét dọn phòng lớn như vậy tất nhiên tốn sức gấp bội, nhưng là tiền lương cũng sẽ nhiều lên không ít.
Lane • Ciel từ trước đến giờ chú trọng riêng tư, mà bên trong phòng bình thường có rất nhiều bí mật không muốn người biết —— vì chận miệng người, hắn không tiếc tốn nhiều tiền.
Khiến Katy hưng phấn không thôi đương nhiên ấy là tờ tiền sáng chói, cô đã 20 tuổi rồi, từ trước đến giờ cô vẫn vô cùng cố gắng để dành tiền, đợi đến cô để dành được đủ số tiền một ngày kia, cô liền muốn rời đi nơi này, đến Las Vegas nơi đại bản doanh của khách sạn nghiệp đi học nghành quản lý khách sạn, lấy được tấm bằng học vị, sau đó sẽ trở lại khách sạn Newyork Ciel nổi tiếng toàn cầu này, lập chí phải ở chỗ này làm một vị quản lý khách sạn xuất sắc nhất.
Tâm tư của Katy đặt ở trên tờ tiền mặt sáng chói và tương lai tốt đẹp này, nhưng người khác cũng không phải là.
"Vịt con da vàng xấu xí tóm được một cơ hội tốt rồi." Ngôn từ mỉa mai từ trong đám người bay ra, đưa tới rất ít người bất mãn phụ họa.
Katy biết những người kia là người nào, mấy cô gái lớn hơn cô mấy tuổi, luôn là trăm phương ngàn kế chế tạo cơ hội cùng Tổng giám đốc ở chung, vì vậy công việc của cô là người người đều muốn tranh thủ.
Nghe nói trước kia có một cô gái quét dọn phòng Tôn tước, cởi hết y phục của mình nằm ở trên giường của Tổng giám đốc đại nhân, kết quả là bị quản gia Andy ném ra ngoài cửa, ngày đó cô ta liền rời đi khách sạn, cũng không có trở lại nữa.
Loại chuyện như vậy kể từ cô vào khách sạn Ciel tới nay gặp qua quá nhiều, cô mới sẽ không không biết tự lượng sức mình đi quyến rũ Tổng giám đốc, mặc dù hắn đẹp trai khiến người người mơ tưởng đến, nhưng vẫn không khơi lên hứng thú của cô.
"Vivian, đừng để cho tôi lại nghe được cái loại lời nói tràn ngập đố kị đó." Ánh mắt Helen cảnh cáo lướt qua."Katy làm việc nghiêm túc, không có hai lòng, cho nên tôi rất tin tưởng mà cho cô ấy cơ hội này, cô là đang nghi ngờ ở cách quản lý của tôi sao?"
Làm chi đây? Cùng một cội sinh ra, đốt nhau sao gấp quá nha! Cô chỉ là muốn kiếm tiền, sẽ không cản trở cơ hội Vivian bay lên làm Phượng Hoàng a! Katy ở trong lòng nói thầm.
"OK, tan họp." Công việc thường lệ làm xong, giao phó hạng mục công việc cũng nhất nhất phân phó, Helen ra lệnh một tiếng tuyên bố tan họp, mọi người lập tức như chim vỡ tổ giải tán.
"Katy, cô chờ một chút." Helen ưu nhã khẽ gọi Katy."Cô muốn đi đâu?"
"Làm việc nha." Cô chuyện đương nhiên trả lời.
"Cô nơi cô làm việc không phải ở nơi đó, đi theo tôi." Helen buồn cười nói."Tôi dẫn cô đi gặp quản gia Andy."
"Vâng" Cô thiếu chút nữa quên, mình bây giờ là nhân viên vệ sinh chuyên thuộc phòng Tôn tước, không cần giống như bình thường một dạng đi sớm về muộn, chỉ cần chuyên tâm đem phòng Tôn tước quét dọn tốt là được.
Dưới tầng ngầm có thật nhiều công nhân viên đi cùng thang máy chuyên dụng, Katy đều gọi nó là "Mật đạo" . Ở trong mật đạo đồng nghiệp đi lại rất nhiều, có phòng bếp cho nhân viên, phòng máy, phòng ánh sáng, phòng khách chờ, mật đạo bốn phía thông suốt, có thể đến bất kì chỗ nào của khách sạn.
Trừ tầng 36 ra, bởi vì nơi đó phải từ tầng một đáp thang máy đi lên, mà từ tầng ngầm ấn phím chỉ có đến tầng 35, mà lại còn phải có mật mã mới có thể lên tầng.
Tầng 36 ngoài là nơi cấm địa của các nhân viên ra, cũng là nơi cấm địa của khách trọ bình thường.
Helen lấy thiết bị bộ đàm gọi cho quản gia Andy, Katy đẩy xe dụng cụ vệ sinh đi theo phía sau cô ấy, vừa đúng lúc từ phía hành lang đại sảnh nhìn thấy một người tuổi còn trẻ lại anh tuấn, tựa giống như là model nam điển trai trên Fashion Magazine, đi theo phía sau còn có nhóm lớn phụ tá cùng với cận vệ, vội vội vàng vàng rời đi khách sạn.
Nhất thời bên trong đại sảnh nổi lên một hồi xôn xao.
Katy biết, vị tóc đen, da thịt trắng ngà, người đàn ông anh tuấn đó, chính là Tổng giám đốc khách sạn Ciel, tuổi gần hai mươi tám - Lane • Ciel.
"Người này cho rằng mình là siêu sao Hollywood a." Katy nhỏ giọng nói, còn nhịn không được bật cười.
"Katy?" Helen cảm thấy không rõ nguyên do mà hỏi."Chuyện gì thú vị như vậy?"
"Không có gì." Cô lắc đầu một cái, sao dám nói cho cô ấy biết mới vừa rồi mình đối với Tổng giám đốc đại nhân nói móc đây? Cô còn muốn phần công tác này nha!
Ở dưới sự hiệp trợ của Andy , thang máy đến tầng 36, khi cửa thang máy vừa mở ra, đã nhìn thấy đứng được thẳng tắp, một Andy đầy nghiêm túc đang đợi họ.
Andy là một người đàn ông trung niên gần 40 tuổi người da trắng, thụ qua một khóa huấn luyện Quản gia nghiêm cẩn, tại nhà họ Ciel làm việc đã hơn mười năm, luôn là trợ thủ đắc lực của Lane • Ciel.
"Andy, vị này là Katy." Helen thân thiết giới thiệu cho anh ta."Katy rất trẻ tuổi, mới 20 tuổi, nhưng là làm việc luôn rất nghiêm túc , tôi giới thiệu cô ấy tới giúp anh."
"Tôi có thể tin tưởng ánh mắt nhìn người của cô sao?" Andy nghiêm nghị nhìn Katy, Katy không sợ ánh mắt của anh ta, ngay mặt nghênh coi.
"Tôi tự tin ánh mắt mình hơn anh." Helen vỗ vỗ bờ vai anh ta, không sợ anh ta mặt lạnh chê cười, "Anh tự mình chọn lựa không có một người nào đạt tiêu chuẩn đó thôi." Lúc nói đến hai chữ "tiêu chuẩn" còn trừng mắt nhìn.
Andy liếc xéo cô ấy một cái, tự nhiên hiểu ‘tiểu chuẩn’ theo lời cô ấy đại biểu có ý gì.
Anh ta tự mình chọn lựa nhân viên vệ sinh tới hiệp trợ anh ta, cuối cùng đều sẽ tự động leo lên giường Tổng giám đốc, nhiều như vậy năm trôi qua anh ta cũng chọn đến mệt mỏi, dứt khoát nhờ Helen giúp một tay, thỉnh cô ấy từ trong nhóm nhân viên đông đảo tìm một người tin cẩn tới giúp anh ta.
"Katy, Andy là người rất tốt, cô đừng bị mặt lạnh của anh ấy hù sợ, phải làm cái gì Andy sẽ nói cho cô biết, tôi đang vội liền đi trước." Cô đối đãi Khải Đế tựa như đang chăm sóc em gái thân thiết một dạng."Cô phải làm thật tốt đó, tôi hiểu biết rõ mơ ước của cô, cũng rất khích lệ cô, hi vọng việc làm này của tôi trước có thể giúp cô một tay."
Helen sắp từ chức để kết hôn, làm một cô dâu hạnh phúc vui vẻ, lão công thân ái không nỡ để cô ấy ở bên ngoài khổ cực làm việc, muốn cô ấy từ chức về nhà làm thiếu phu nhân, mà nghe nói Nina tiếp kế nhiệm chức vụ của cô ấy danh tiếng không tốt chút nào, cho nên cô ấy mới có thể nghĩ tại trước khi rời đi khách sạn, giúp Khải Đế một chút.
"Helen, tôi sẽ rất nhớ chị." Katy cảm thấy không thôi.
Công việc tốt khó tìm, chủ quản tốt càng thêm khó gặp, công việc tốt cộng thêm chủ quản tốt, càng thêm có thể nghĩ nhưng không thể cầu, Katy cả đời cũng sẽ nhớ Helen đối cô ân trọng như núi.
Helen sờ sờ đầu cô, cười rời đi.
Andy ho khan một cái, "Hiện tại, tôi tới dẫn cô đi làm quen một chút hoàn cảnh công việc thời gian tới."
Katy đi theo phía sau anh ta, không tự chủ cười khẽ.
Andy hẳn là không quen với cảnh tượng tình cảm như vậy đi, cho nên mới cứng ngắc như thế, a, Helen nói đúng, Andy là một người tốt.
"Công việc của cô chính là phụ trách quét dọn nơi này, tin tưởng nơi này có thể khiến cho cô bận rộn hết cả ngày." Anh ta đẩy ra mỗi một cánh cửa, đại sảnh rực rỡ, đèn được trang trí thật hoa lệ không khỏi làm cho cô đột ngột trừng to mắt.
Càng không nói tới phòng ngủ chính trong phòng này còn có phòng tắm lớn đến ly kỳ, kì cọ sạch nơi đó chỉ sợ cô cũng phải mất đến hơn một tiếng!
"Tiểu thiếu gia sẽ đợi tại phòng cậu ấy, gia sư tại nhà sẽ đến kèm cậu ấy học, tiểu thiếu gia rất hiểu chuyện, lúc cô làm việc không cần tránh đi cậu ấy, nhưng là ngoại trừ Tổng giám đốc!" Andy cảnh cáo cô."Ngàn vạn lần không được khiến Tổng giám đốc ở chỗ này nhìn thấy cô, lúc ngài ấy đang trong phòng ngủ nghỉ ngơi sẽ ở cửa phòng để bảng hiệu chớ quấy rầy, khi đó cô ngàn vạn lần không được đi quấy rầy đến ngài ấy, nhớ chưa?"
"Vâng." Người có tiền thật cổ quái nha, cô hiểu, cũng sẽ ngoan ngoãn tuân thủ, tuyệt đối không thành vấn đề.
"Hiện tại thừa dịp Tổng giám đốc đi ra ngoài, cô nhanh đi quét dọn phòng ngủ chính đi."
"Dạ!" Katy đẩy xe dụng cụ vệ sinh, bắt đầu công việc mới của cô.
"Cha phải đi ra ngoài, buổi tối mới có thể trở lại, giáo sư Mạch Tịch hôm nay sẽ đến kèm con học." Lane • Ciel vừa hướng trước gương đeo caravat, vừa hướng con trai bảo bối của hắn ngồi ở trên giường lớn King Size nói.
"Vâng." Khải • Ciel gật đầu một cái, gương mặt muốn nói lại thôi.
Cậu năm nay tám tuổi, cậu sinh ra đã ngậm thìa vàng là con trai độc nhất của Lane • Ciel danh tiếng lẫy lừng, từ bốn tuổi liền tiếp nhận giáo dục bậc anh tài, Lane một lòng đem cậu giáo dục thành người nối nghiệp ưu tú, lại quên mất cậu vẫn chỉ là đứa trẻ.
Tâm nguyện lớn nhất của Khải, chính là hai cha con bọn họ có thể thật tốt ngồi xuống ăn một bữa cơm, từ lúc cậu có trí nhớ đến nay thì rất ít có cơ hội cậu cùng cha đơn độc dùng cơm, đa số dùng cơm cha đều là cùng khách hàng ăn cơm hoặc là cùng bạn gái ước hẹn.
"Khải, thế nào?" Phát hiện con trai khác thường, Lane để xuống caravat, đi tới bên giường nhìn con trai.
Mười chín tuổi năm ấy, Khải ngoài ý muốn đi tới trong sinh mệnh của hắn.
Gia thế tốt khiến hắn hăng hái, bạn bè khắp nơi, phụ nữ lại càng không thiếu.
Khải là một ngoài ý muốn, cùng phụ nữ lên giường, Lane làm các biện pháp phòng hộ từ trước đến giờ làm được rất tốt, nhưng cẩn thận mấy cũng có sơ sót, luôn có thời điểm không ngờ. Đối phương là con lai rất xinh đẹp, có được một nửa huyết thống người Hoa, nói hay lắm bọn họ chỉ là tình một đêm, nhưng không nghĩ tới đàn gái cư nhiên đã mang thai, cô bé kia lúc ấy cũng chẳng qua mười tám tuổi, dĩ nhiên luống cuống tay chân, vì vậy tìm tới Lane.
Có quá nhiều cô gái giả mạo danh nghĩa mang thai đứa bé của hắn hướng tới hắn vơ vét tài sản, Lane dĩ nhiên đầy bụng nghi vấn, về sau lại ở đứa bé sau khi ra đời nghiệm DNA, xác định là đứa bé của hắn.
Nếu là đứa bé của hắn, hắn đương nhiên muốn.
Nhưng đàn gái lại không muốn đứa bé này, không muốn gả cho Lane, bởi vì cô ta đã có một bạn trai mới rồi.
Cuối cùng nhượng bộ, là Lane cho cô ta một khoản tiền, mang cô ta đến môt nơi kín đáo sinh hạ đứa bé, cũng đối bên ngoài tuyên bố cô ta đến châu Âu du học, mà sinh hạ đứa bé sau cô ta liền rời đi, cũng không có tới tìm hắn nữa.
Đàn gái không chút nào lưu luyến khiến Lane thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng cũng hiểu, cô ta không dám lộ ra, hẳn là vì mặt mũi của mình cùng nhà bạn trai, mấy năm trước từ trên tạp chí báo chí nhìn thấy cô ta gả cho bạn trai yêu thích của mình, hai người gia thế đều là nhân vật có mặt mũi trong giới kinh doanh, cuộc sống hôn nhân hạnh phúc ngọt ngào, như vậy là đủ rồi.
Có Khải, Lane cũng không suy nghĩ đến vấn đề có kết hôn hay không kết hôn nữa, Khải là món quà thượng đế dành tặng cho hắn, cho nên hắn nỗ lực phát triển sự nghiệp, tương lai chuẩn bị đem nó để lại cho Khải —— đứa con trai mà hắn yêu nhất.
"Không có gì." Khải lắc đầu một cái, nhảy xuống giường."Cha, người yên tâm, con sẽ nghiêm túc nghe giảng." Đây là lời nói mà cha cậu muốn nghe nhất.
Lane vui mừng gật đầu."Khải, con hẳn không sẽ làm cha thất vọng, đúng không?"
Cậu gật đầu một cái."Vâng."
Áp lực nặng nề ép tới cậu cơ hồ muốn thở không nổi, từ cậu có trí nhớ, cậu chính là tại trong khách sạn lớn lên, chưa từng cùng thế giới bên ngoài tiếp xúc qua, không có bạn bè, không có tự do, điều duy nhất cậu có thể làm, đó là tiếp nhận sự an bài giáo dục của cha, bởi vì cậu là người thừa kế khách sạn Ciel, cậu phải vì tương lai mà cố gắng.
Mặc dù cậu thật ao ước có thể đến trường tiểu học Công lập học rồi kết giao nhiều bạn bè, nhưng là cậu cũng không thể nói ra suy nghĩ của mình, cậu không thể làm cho cha thất vọng.
Lane sờ sờ đầu Khải, cười cười rồi dẫn đoàn trợ lý rời đi.
Ánh mắt Khải tràn đầy khát vọng đối với tình thương của cha, cậu hi vọng thực nhiều cha có thể bớt bận rộn một chút, có thể rút ra một chút thời gian đến bồi cậu, coi như là xem ti vi cũng tốt, nhưng loại chuyện xem TV không có dinh dưỡng này, là không được cha cho phép.
Cậu rời đi phòng cha, đi vào thư phòng, tay nhỏ bé kéo ra rèm cửa sổ, nhìn bầu trời xanh thẳm bên ngoài cửa sổ cùng cảnh tượng phồn hoa của thành phố New York.
Cậu thật là muốn rời đi khách sạn đi ra bên ngoài đi một chuyến, cậu muốn làm một đứa trẻ bình thường, không muốn giống như bây giờ, luôn nhốt ở trong khách sạn chân không bước ra khỏi nhà.
Quét dọn phòng ngủ Tổng giám đốc sẽ không quá khổ cực, bởi vì Tổng giám đốc là một người đàn ông có thói quen sinh hoạt rất sạch sẽ, chẳng qua là khi cô ghé vào dưới gầm giường quét dọn bụi bặm nhìn thấy một cái quần chữ T màu đỏ tươi thì thật sự rất khó nén kích động mà cười thật to, Katy cố làm trấn định đem quần lót ném vào trong túi rác.
Tổng giám đốc mặc dù có con trai nhưng lại chưa kết hôn, đàn ông bình thường cũng sẽ có nhu cầu sinh lý, cô hẳn không quá mức ngạc nhiên, từ mười tám tuổi tiến vào khách sạn Ciel làm việc, cô liền dọn dẹp qua đủ loại kiểu dáng phòng bị khách "Chà đạp", so với một cái quần chữ T nho nhỏ mà nói, thật sự là chuyện nhỏ.
Nhưng đối tượng là Tổng giám đốc —— ha ha, thật là một cái bát quái thực lớn, Katy tin tưởng nhất định có chó săn của tòa soạn báo nguyện ý tốn nhiều tiền mua điều thú vị mà cô mới vừa phát hiện này, nhưng mặc dù cô thiếu tiền, còn không đến mức kiếm loại tiền không có lương tâm đó.
Lane • Ciel chẳng qua là có chút tiền, cuộc sống riêng tư liền sẽ khiến cho người ta lấy ra xoi mói, này thật sự quá không công bằng.
Katy nghiêm túc quét dọn, rất nhanh liền đem phòng của Tổng giám đốc đại nhân quét sạch sẽ, cô không chỉ một lần đối với chiếc giường King Size xa hoa trong phòng, phủ ga trải giường lụa trắng lên giường lớn thèm thuồng không thôi, còn đối với này từ trên trần nhà buông xuống màn lụa màu trắng đặc biệt yêu thích, "Căn phòng Công chúa "trong mộng tưởng của cô chính là cái dạng này.
"Hừ, về sau mình cũng cần phải làm một cái phòng giống như vậy." Cô âm thầm thề, hiểu được mơ tưởng trong đầu mình cần dựa vào tiền bạc xây đắp lên.
Kế tiếp là phòng của tiểu thiếu gia Khải.
Khi Katy lần đầu nhìn thấy phòng của tiểu thiếu gia thì đột nhiên sinh ra ảo giác.
"Mình xác định Khải là tám tuổi, không phải mười tám tuổi a, tại sao nơi này tuyệt không giống như là phòng của đứa trẻ đây?" Cô cau mày, kéo máy hút bụi đi vào phòng của tiểu thiếu gia.
Bên trong gian phòng không nhiễm một hạt bụi, đồ đạc ngay ngắn trật tự, có thể thấy được Khải là một đứa trẻ vô cùng tự hạn chế, nhưng này không giống như là một căn phòng của tiểu nam sinh tám tuổi nên có.
Theo Lane • Ciel đối với con trai coi trọng, không thể nào keo kiệt đến liền món đồ chơi cũng không mua cho cậu ấy chứ?
Nhưng là cô lại không nhìn thấy đến một cái giống dạng món đồ chơi ở bên trong gian phòng này, trừ cái bàn đọc sách cực lớn ra—— này thật sự không giống bàn đọc sách của đứa trẻ, phía trên bày một màn hình máy tính tinh thể lỏng 19 inch, còn có một dàn thiết bị máy vi tính siêu đầy đủ, nhưng là một đứa trẻ tám tuổi chơi máy vi tính?
Rất căng rồi !
Nhanh chóng quét dọn xong phòng của tiểu thiếu gia, Katy liên tục chiến đấu ở các chiến trường phòng họp, năng lực làm việc với hiệu suất cao của cô khiến Andy cực kỳ hài lòng, đợi cô loay hoay được không sai biệt lắm, kéo máy hút bụi quét dọn thảm lông dày tại phòng khách thì một người mặc bộ tây trang nhỏ, một cậu bé vô cùng đáng yêu rời đi thư phòng, đi tới phòng khách, đồng thời nhìn cô một cái.
"Cô là mới tới?" Kiêu ngạo nâng lên chiếc cằm nho nhỏ, không coi ai ra gì liếc cô một cái.
Katy sửng sốt một chút, thiếu chút nữa bật cười.
Cậu ấy bộ dáng tiểu đại nhân thật đáng yêu, cô thật thích trẻ con, mình đã từng muốn làm cô giáo, nhưng là ước mơ này ở cha mẹ sau khi qua đời liền thay đổi rồi.
Cô muốn trở nên nổi bật , cho nên chí nguyện của cô cũng từ cô giáo biến thành quản lí khách sạn.
Katy vội vàng đứng thẳng, rất cung kính cúi đầu, nhẹ nhàng lên tiếng, "Khải thiếu gia."
Khải gật đầu một cái, ánh mắt đánh giá nhìn chằm chằm cô không rời.
"Không có ngực."
Ah? Cô nghe được cái gì? Tên tiểu quỷ này lại còn nói cô không có bộ ngực? !
Katy theo bản năng cúi đầu, xem xem bộ ngực của mình —— làm sao?
Rõ ràng chính là đứa bé không hiểu chuyện, cô mặc đồng phục nhân viên vệ sinh, cộng thêm có tạp dề, làm sao có thể nhìn ra được vóc người đẹp của cô không tốt? Cô rõ ràng liền cũng không tệ lắm, 34 C nha!
"Khuôn mặt tròn như quả trứng." Giọng nói bắt bẻ non nớt tiếp tục quở trách.
Ý nói chính là cô xấu xí nha, a! Cô không cảm thấy tức giận, chỉ là cảm thấy buồn cười.
Tiểu tử này tính phòng vệ thật là cao, đối với lần đầu tiên gặp mặt cô trực tiếp liền muốn ra oai phủ đầu, chắc là do người phụ trách quét dọn trước đây cho cậu ấy ấn tượng xấu.
"Chân ngắn." Cậu hừ nhẹ.
Katy xác định cậu đang kỳ thị thân thể của mình cao. Đúng là, ở các Quốc gia phương Tây chiều cao của cô đúng là rất lùn, nhưng cũng tới 165 centi mét, so với người Hoa bình thường cô coi là cao, là Khải quá bắt bẻ, huống chi —— một tên tiểu quỷ cao không tới 100 centi mét mà lại nói cô chân ngắn, nghĩ như thế nào cũng cảm thấy buồn cười!
"Điều kiện kém như vậy, cha tôi sẽ không thích cô." Khải lãnh ngạo đưa ra kết luận.
"Vậy cậu có thích tôi hay không?" Cô không nhịn được nghĩ muốn trêu chọc cậu.
Vấn đề của cô khiến Khải ngẩn người, đột nhiên sau đó nóng giận, "Ai muốn thích cô!" Nói xong phất tay áo rời đi, đi vào phòng mình, dùng sức đóng cửa lại.
Nhìn hành động trẻ con đó của Khải, cô nhịn không được cười to, "Ha ha ha, thật đáng yêu, đây mới là đứa bé chứ."
"Khụ khụ." Andy ho khan một cái."Katy."
"Quản gia." Cô lập tức ngưng tiếng cười, kinh sợ cúi đầu xuống.
Thảm, mới vừa rồi cô trêu chọc tiểu thiếu gia có thể hay không khiến quản gia Andy tức giận a? Cô giống như chơi được hơi quá.
"Thư phòng có thể quét dọn rồi." Tròng mắt Andy mỉm cười, cố làm ra vẻ đối cô nói."Tiểu thiếu gia còn là một đứa trẻ, cậu ấy không có ác ý."
"Tôi hiểu biết rõ." Nghe ra quản gia Andy không có ý trách cứ mình, Katy không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Nhấc lên máy hút bụi, cô chuyển hướng tới thư phòng, không ngờ Andy lại kêu cô.
"Katy, cô thích trẻ con?"
"Thích a." Cô với vẻ mặt tươi cười trả lời.
"Khải thiếu gia không giống đứa trẻ bình thường, cho nên thỉnh cô làm bạn với cậu ấy." Anh ta khó có được thỉnh cầu.
Ở bên cạnh Tổng giám đốc nhiều năm như vậy, tự nhiên cũng đem phương thức Lane giáo dục đứa bé nhìn ở đáy mắt, anh ta là thuộc hạ, tự nhiên không thể có lời nói dư thừa, nhưng anh ta thường đau lòng cho đứa bé còn nhỏ tuổi, đối với tương lai còn lờ mờ tịt mít, liền mất đi sự vui vẻ của tuổi thơ, mất đi rất nhiều cơ hội vui vẻ.
Một người bạn, hy vọng có thể khiến Khải vui vẻ, giống nhau những đứa trẻ cùng trang lứa khác.
Katy rất có mị lực. Khải nói sai rồi, cô là cô gái người Hoa rất xinh đẹp, da thịt màu lúa mạch làm cho cô xem ra sức sống dư thừa, là một cô gái rực rỡ như ánh mặt trời.
"Không thành vấn đề." Cô lộ ra nụ cười thật to."Quản gia Andy, ngài có thể bảo đảm tôi như vậy sẽ không bị mất công việc chứ?"
"Tôi bảo đảm." Anh ta mỉm cười.
"Vì báo đáp ơn quản gia Andy chiếu cố, tôi bây giờ lập tức sẽ đi quét dọn thư phòng!" Katy chăm chỉ tiến vào thư phòng quét dọn.
Nhưng lúc cô đi vào thư phòng, Khải cũng đúng dịp từ trong phòng đi ra, sắc mặt cậu rất thúi một bộ quái dị mà đối với Andy nói: "Tôi, bài tập của tôi đặt ở trong thư phòng." Sau đó nhăn nhăn nhó nhó đi vào thư phòng.
Andy lộ ra có thâm ý khác cười, chắp tay sau lưng rời đi, đi làm chuyện của mình.
Trong thư phòng, có hơn vạn sách tàng thư, từ văn học đến tạp chí địa lý của các quốc gia đều có, dĩ nhiên còn bao gồm sách 《Quản Lý khách sạn》 mà Katy vô cùng yêu thích, cô thật muốn lấy xuống thật tốt đọc qua một phen, nhưng là không được! Những thứ này đều là thứ Tổng giám đốc đại nhân yêu thích cất giấu, cô không thể động vào.
Cô kéo máy hút bụi cố gắng đem thảm lông dày hút sạch sẽ, cố ý xem nhẹ những bộ sách trong thư phòng này khiến cho cô động lòng.
Chỉ chốc lát sau, cô nghe tiếng mở cửa, liếc mắt nhìn qua, là tên tiểu quỷ Khải đại thiếu gia.
Vừa nhìn thấy Khải cố làm ra vẻ xinh xắn đáng yêu, lộ ra bộ dáng tiểu đại nhân đó, cô đã cảm thấy thật buồn cười.
Đứa bé nên phải có dáng vẻ của đứa bé chứ!
"Khải thiếu gia, có chuyện gì sao?"
"Không cần cô quan tâm!" Cậu hung hăng trừng cô, hừ lạnh một tiếng.
Nhất định lại là một người phụ nữ hám tiền nghĩ muốn leo lên giường lớn của cha, hừ!
Ôm lấy tập sách bài tập để lên trên bàn sách, Khải đứng ở trước tủ sách chọn sách, cũng không thèm để ý Katy, chuyên tâm chọn lựa bộ sách cậu nghĩ muốn xem.
Cuối cùng cậu chọn lựa 《 Hồng Lâu Mộng 》, một quyển sách tiếng Trung.
"Oa, cậu biết tiếng Trung hả? 《 Hồng Lâu Mộng 》 nha." Katy rất khó không đi chú ý hành động của cậu, cho đến cậu đưa đến cái thang, cầm quyển 《 Hồng Lâu Mộng 》 kia, cô mới nhịn không mà kêu lên.
"Cậu xem hiểu tiếng Trung à? Thật là lợi hại, chỉ là trong 《 Hồng Lâu Mộng 》hơn phân nửa là thể văn ngôn (tác phẩm văn cổ), cậu xem hiểu không? Tuổi còn nhỏ đã thích xem 《 Hồng Lâu Mộng 》, không tệ, không tệ!"
Khải sợ đến ngây người, mới vừa rồi cậu nghe thấy là tiếng Trung sao?
Cha yêu cầu cậu học được ngôn ngữ của các quốc gia, toàn thế giới nhiều ngôn ngữ như vậy, cậu học được tốt nhất chính là tiếng Trung cùng tiếng Anh, cha từng nói, có lẽ là bởi vì trên người cậu chảy có một phần tư là huyết thống người Hoa.
"Cô có thể nói tiếng Trung?" Ánh mắt Khải nhìn cô từ xem thường chuyển thành ngạc nhiên.
"Tôi là người Trung Quốc sinh ra ở Newyork, mẹ tôi trước khi tới Mĩ vẫn còn đang dạy tiếng Trung tại Đài Loan đấy." Cô nhanh chóng mà nói rõ, rõ ràng, tiêu chuẩn vô cùng.
Khải say sưa nghe cô nói ra miệng là tiếng Trung, lời nói thỉnh cầu cứ như vậy thốt ra.
"Cô có thể hay không dạy tôi tiếng Trung?" Dứt lời, lại lập tức hối hận.
Ghê tởm, cậu cho cô một cơ hội đến gần mình, cô nhất định sẽ giống như người làm nữ trước đó như vậy cố ý đưa tới sự chú ý của cha.
"Có thể a." Cô rộng rãi đồng ý, tay dò vào trong túi váy mò lại mò."Chỉ là cậu về sau cần phải theo tôi nói tiếng Trung mới được."
Cô hào phóng làm cho cậu ngẩn người, bởi vì cô không có nhân cơ hội yêu cầu cậu cái gì, chỉ là muốn cậu về sau phải nói tiếng Trung với cô.
"Tới, này cho cậu." Katy đi về phía cậu, kéo qua tay nhỏ bé của cậu, đem từ trong túi váy mò được viên kẹo chocolate nhét vào lòng bàn tay cậu."Mỗi ngày một viên kẹo, để cho cậu nói đều ngọt ngọt ngào ngào, tôi mỗi ngày đều có thói quen mang chocolate ở trên người, chỉ là so với cậu thường ăn chocolate được làm tinh xảo từ đầu bếp của khách sạn, mùi vị là kém một chút. . . . . ."
"Cám ơn." Không đợi cô nói xong, Khải kích động nói, nắm chặt lòng bàn tay, đem chocolate được bọc đủ mọi màu sắc chặt chẽ cầm.
Lòng tràn đầy cảm động là không thể phủ nhận, cậu thật thích loại cảm giác này, thật thích, thật thích cảm giác cô đem mình làm người bình thường, không phải cố ý lấy lòng, cũng không phải là ra oai phủ đầu, cô coi cậu như một người bình thường mà đối đãi.
Cô cười nói."Tên tôi là Katy."
"Cô có thể gọi cháu là Khải." Cậu còn là rất ngại ngùng mà trả lời.
"Cháu thích kẹo sao?" Cô cúi người xuống, cười hỏi.
Nhưng Khải mân chặt miệng không nói.
"Không thích nha? Tôi còn muốn mỗi ngày đều mang mấy cái tới cho cháu đấy, không muốn thì thôi vậy." Cô xoay người, tiếp tục hút thảm.
Nhưng là bên hông một cỗ lôi kéo ngăn trở động tác của cô, cô quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đang đỏ lên của Khải, tay nho nhỏ kéo ở y phục của cô, gương mặt muốn nói lại thôi.
Bộ dáng đáng yêu vậy làm cho cô nhịn không được, bỏ xuống công việc trong tay, không để ý trên người dơ bẩn, lập tức ôm lấy cậu.
"Khải, làm sao cháu đáng yêu như vậy?"
Đột nhiên xuất hiện cái ôm khiến Khải ngẩn ra, liền cha đều chưa từng ôm cậu như thế.
Cậu không có đẩy Katy ra, bởi vì mùi hương thơm trên người cô, mềm mại , a. . . . . . Đó là hương vị chocolate, thật tốt nghe thấy, thật là ấm áp, cậu thích.