Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 181



CHƯƠNG 181

“Thật ra ấy, lần đầu tiên mang thai đa số mọi người đều sẽ căng thẳng giống như cô, nhưng cô cũng không cần quá mức lo lắng, nếu như tuân theo lời dặn của bác sĩ thì sẽ không có vấn đề gì đâu, cũng không cần đến kiểm tra thường xuyên như vậy.”

Đường Hoài An cười khổ trong lòng, đó là vì tôi sợ, tôi bây giờ chỉ có mỗi Tiểu Bất Điểm ở trong bụng mà thôi.

Nhưng lời này cô không có nói, thật ra cô biết cô quá mức căng thẳng, không có ai hy vọng đứa trẻ này có thể khỏe mạnh chào đời hơn cô, cho nên trong lòng cứ sợ hãi sẽ xảy ra vấn đề gì, lo được lo mất.

Đường Hoài An trên đường trở về cảm thấy vô cùng đau đầu, vấn đề quan trọng nhất bây giờ chính là làm sao mới có thể chặn được miệng của Hứa Cát Anh, khiến cô ta đừng nói chuyện cô mang thai ra ngoài, bởi vì bất luận như thế nào, chuyện cô mang thai nhất định không thể để Mạc Tư Quân biết.

Ngày hôm sau, Đường Hoài An trực tiếp gõ cửa văn phòng của Hứa Cát Anh.

“Tôi có một chuyện muốn nói với cô.” Giọng nói của Đường Hoài An rất bình tĩnh.

Hứa Cát Anh hứng thú nhìn Đường Hoài An, hỏi: “Có chuyện gì?”

“Chuyện tôi mang thai đừng tùy tiện nói ra ở công ty.”

Hứa Cát Anh nghe xong thì cười: “Tại sao không thể? Cô sợ người khác biết cô mang thai sao?”

Đường Hoài An không muốn lãng phí quá nhiều tinh lực của mình vào chuyện này, cô nói thẳng: “Bây giờ đang ở thời kỳ đầu, có quá nhiều sự không chắc chắn, cho nên tôi không muốn để mọi người biết sớm như vậy, ngoài ra—”

Nói đến đây, cô liếc nhìn Hứa Cát Anh, trong mắt mang theo một tia khiêu khích.

“Tôi cũng muốn cho Tư Quân một bất ngờ, cho nên tôi hy vọng là tôi chính miệng nói với anh ấy chứ không phải là để anh ta nghe từ chỗ người khác.”

Trên mặt Hứa Cát Anh vụt qua một ý hận khó nhận ra, nhưng ngay lập tức, cô ta bèn nở nụ cười: “Ổ? Thì ra là như vậy, vậy cô yên tâm, tôi sẽ giúp cô giữ bí mật.”

Đường Hoài An có hơi ngạc nhiên, cô không ngờ Hứa Cát Anh lại sảng khoái đồng ý với cô như vậy.

“Cô sợ chuyện mình mang thai bị người khác biết như vậy, sẽ không phải là vì đứa bé trong bụng không phải là của Mạc Tư Quân đấy chứ?” Hứa Cát Anh đột nhiên mở miệng, trong lời nói mang theo một chút mỉa mai và suy đoán.

Sắc mặt của Đường Hoài An thay đổi, phản bác: “Cô nói năng linh tinh cái gì?”

“Lẽ nào không phải sao? Tôi thấy cô dạo gần đây có hơi lơ đễnh, hơn nữa còn sợ bị Mạc Tư Quân biết như vậy, cô rốt cuộc là muốn cho anh ấy một bất ngờ hay là muốn giấu anh ấy?”

Đối mặt với sự vu khống bất ngờ của Hứa Cát Anh, Đường Hoài An lập tức nổi giận.

Cổ áo của Hứa Cát Anh bị Đường Hoài An túm chặt: “Cô nếu như còn nói linh tinh nữa, tôi khiến cô chết cũng không biết như nào cô có tin không? Quan hệ vợ chồng của tôi và Mạc Tư Quân có tốt hay không tốt như nào, cũng không có chút quan hệ gì tới cô, cô có thể bôi nhọ tôi, nhưng cô không được bôi nhọ tình cảm giữa tôi và anh ấy, đừng để tôi lần thứ hai nghe thấy cô nói những lời này.”

Đúng, Mạc Tư Quân quả thật không yêu cô, anh dùng thái độ như nào đối với cô cũng chả sao, nhưng Đường Hoài An không thể chịu được người khác nghi ngờ tình cảm của cô đối với Mạc Tư Quân, huống chi người này còn là Hứa Cát Anh, Đường Hoài An cảm thấy cô ta không có tư cách.

Mà Hứa Cát Anh đã quen ăn nói với Đường Hoài An yếu đuối vô hạ trước kia, bây giờ đột nhiên nhìn thấy Đường Hoài An vậy mà dám ra tay với mình, nhất định cũng có hơi sốc, từ ngày Đường Hoài An lần đầu tiên đến Mạc Thị, đây vẫn là lần thứ hai Hứa Cát Anh nhìn thấy Đường Hoài An vậy mà dám phản bác chính diện cô ta.

Trong mắt của Hứa Cát Anh là ánh mắt kiên định mà lạnh lẽo, vào lúc cô chuẩn bị ra tay, cửa lại lại đẩy ra một cách đột ngột.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.