Tổng Giám Đốc Truy Thê Bị Từ Chối 99 Lần

Chương 205



CHƯƠNG 205

Trong lòng Đường Hoài An đau nhói, mặt lại vẫn không hề đổi sắc, phản kích: “Nhận người tiền lương thay người làm việc, tôi sao dám lười biếng chứ, tôi không muốn đã mất đứa bé còn mất công việc, dù sao tôi còn phải nuôi sống bản thân nữa, Mạc tổng, anh nói đúng chứ?”

Hơi ấm trong con ngươi Mạc Tư Quân dần lạnh lẽo, nói: “Còn rất mạnh miệng đấy, hi vọng lát nữa trên cuộc họp cô cũng có thể lấy ra khí thế không sợ trời không sợ đất như vậy.”

Nói xong thì hừ lạnh một tiếng rồi rời đi.

Đường Hoài An ngồi tại chỗ ngây người một lúc, cô cứ luôn cảm thấy Mạc Tư Quân đang giấu cô chuyện gì đó, trong lòng nghi hoặc không thôi.

Mọi người đã đến đông đủ trong phòng họp, cây bút laser trong tay Mạc Tư Quân không ngừng di chuyển trên màn hình rộng, anh mặc bộ vest đen, dáng người cao to, nhìn có cảm giác như quân vương đang chỉ tay vào giang sơn.

Đường Hoài An ngồi ở phía dưới, nhìn Mạc Tư Quân như vậy, lòng cô bỗng bình yên lại.

“Cuộc thi thiết kế áo cưới nói tới đây thôi, tiếp theo tôi sẽ tuyên bố một số điều chỉnh nhân sự của công ty.”

Mọi người phía dưới im bặt đi, ai nấy cũng hốc lỗ tai lên để nghe cẩn thận, Đường Hoài An buồn chán quay cây bút máy trong tay, cô hoàn toàn không để ý tới việc có người đang nhìn cô chằm chằm.

Mạc Tư Quân lạnh lùng nhìn Đường Hoài An, rồi chậm rãi lên tiếng: “Từ hôm nay trở đi, Tổng giám Đường của bộ phận thiết kế áo cưới sẽ chính thức tiếp nhận công việc của phó tổng của tập đoàn Mạc Thị.”

Lời vừa nói ra, tất cả mọi người ở đó đều ồ lên, Đường Hoài An nghe thấy mình bị gọi tên thì ngẩng đầu lên, ánh mắt cô chạm nhau ánh mắt của người đàn ông đang đứng trước màn hình lớn.

Cô giật mình, phó tổng tập đoàn Mạc Thị? Vì sao?

Đường Hoài An khó hiểu nhìn Mạc Tư Quân, muốn từ vẻ mặt của anh xác định tính chân thật của lời nói này, nhưng ánh mắt anh lạnh nhạt, không có để lộ chút cảm xúc nào.

Lời cô tính nói ra đã tới cổ họng rồi, nhưng cuối cùng cũng không nói ra, đầu óc Đường Hoài An trống rỗng, từ vẻ mặt nghiêm túc của Mạc Tư Quân cô có thể nhận ra phía sau chuyện này có điều gì đó, nhưng cô cũng không ngốc đến mức hỏi ngay lúc này trong phòng họp.

Ánh mắt của Mạc Tư Quân rời khỏi gương mặt của Đường Hoài An, anh tiếp tục nói: “Còn chủ quản Hứa từ hôm nay trở đi sẽ chính thức nhậm chức tổng giám của bộ phận thiết kế áo cưới, sau đó toàn quyền phụ trách cuộc thi thiết kế áo cưới”

Nói đến đây, Mạc Tư Quân chuyển ánh mắt đi, anh nhìn về phía Đường Hoài An, giọng điệu lạnh lùng: “Tổng giám Đường, sau khi cuộc họp kết thúc thì bàn giao công việc cho Chủ quản Hứa đi.”

Sau khi anh nói xong câu nói trầm trầm đầy từ tính kia, Đường Hoài An còn hoảng hơn lúc nãy, phương án cho cuộc thi thiết kế áo cưới thiết kế cô đã làm xong hết, giờ người đàn ông này muốn thu hồi quyền phụ trách từ tay cô? Cô siết chặt bút máy trong tay, hai tay đều run lẩy bẩy.

Gương mặt Hứa Cát Anh lộ ra vẻ vui sướng, nhưng ẩn sâu trong ánh mắt cô ta lại là nỗi căm hận.

Cây bút Đường Hoài An cầm trong tay bị cô đập mạnh xuống xuống bàn, phát ra một tiếng không lớn không nhỏ.

“Tôi không đồng ý!”

Cô nói ra bốn chữ này xong, không khí trong phòng họp to lớn trở nên căng thẳng hơn hẳn, mọi người đều nhìn về phía Đường Hoài An và Mạc Tư Quân đang đứng trước màn hình lớn, cảm giác như sắp có một cuộc tranh chấp xảy ra.

Giọng điệu Mạc Tư Quân mang theo sự trêu tức: “Nga? Cô không đồng ý cái gì?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.